[Fanfic] [Vkook] Cậu Kim Nhà Hội Đồng

Chương 63: 36. Tính tình thất thường.


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

[...]

Điền Chính Quốc mang thai cũng đã được 3 tháng. Chiếc bụng phẳng lì nay đã nhô lên một chút, phải nói là từ lúc mang thai tới giờ, cậu ốm nghén lắm lung. Ăn cái chi cũng chẳng thấy vừa miệng, còn phải kể đến tính tình hay thất thường sáng nắng chiều mưa. Rất dễ cáu gắt với mọi người xung quanh, lúc thì tủi thân muốn khóc. Điều này, khiến Kim Thái Hanh không ngừng lo lắng, luôn túc trực ở bên cậu trong thời gian này.

"Em ăn một chút nữa nhé? Ăn ít sẽ ảnh hưởng tới bé con và sức khỏe của em đó."

"Nhưng mà em no lắm, em không muốn ăn nữa đâu."

"Nghe tôi, cháo thịt này ngon mà. Ăn đi rồi tôi thương."

Thái Hanh tay cầm tô cháo nong nóng vơi đi phân nửa. Hắn đang ra sức dỗ ngọt người được ngồi trên giường, mất một khoảng thời gian rồi mà Chính Quốc vẫn lắc đầu nguầy nguậy khiến hắn có chút bất lực nhưng miệng vẫn tiếp tục nói hết lời mật ngọt.

"Không ăn đâu."

"Nào, há miệng ra tôi đút cho. Không được bướng."

"Em đã bảo không rồi mà."

"Sắp hết rồi, em cố một chút đi." Kim Thái Hanh không chịu dừng lại, tay cầm chiếc muỗng dí sát miệng nhỏ.

"Không."

Điền Chính Quốc bực bội cáu lên, không kiểm soát hành động của mình, một phát hất đổ bát cháo vỡ tan tành. Những mảnh thủy tinh lăn lóc ở dưới nền đất. Quần áo hắn vì thế mà trở nên dính nhớt. Kim Thái Hanh nheo mày nhìn cậu, bản thân không nói câu nào chỉ biết lúi húi dọn dẹp bãi chiến trường cậu gây ra đến nỗi ngón tay bật máu do bị mảnh thủy tinh cứa vào. Xong xuôi, cũng chẳng một lời bước ra khỏi phòng để lại không gian riêng cho Chính Quốc.

"Anh đi luôn đi cũng được, tôi không cần."

Mạnh miệng là như thế, nhưng khi cánh cửa vừa kịp vang lên một tiếng cạch rồi khép lại thì bản thân lại nằm trên giường trùm chăn kín mít rơm rơm nước mắt. Cậu không biết sao nữa, nhưng cảm thấy tủi thân lắm lung.

...

Kim Thái Hanh chỉ biết cười trừ, thay ra bộ quần áo mới, hắn đang lo cho cậu và đứa bé trong bụng sẽ không được khỏe mạnh đến lúc ấy hắn sẽ lại tự trách bản thân không chăm sóc cho người thương tốt cho coi.

Hắn chỉnh trang lại xong, liền đi dạo một chút quanh vườn, vì sợ nếu bây giờ ló đầu vào trong kia chỉ tội cậu lại cáu giận hơn thôi. Hắn nên giành một chút thời gian để Chính Quốc ổn định lại tinh thần.

"Kim Thái Hanh, mày làm gì ngồi đực ra đây vậy?"

"Không có gì."

"Có phải vì Chính Quốc không? Mày cũng thông cảm cho em nó tí, bầu bì nên cảm xúc hay thất thường như vậy, tao hiểu mà."

"Ừ, chứ có ai bầu mà chạy nhảy như con loăng quăng như mày hả Phác Trí Mân?"

Phải rồi, người vừa được nói tới là thằng bạn nối khố của hắn. Phác Trí Mân và Mẫn Doãn Kì tổ chức đám cưới từ hai tháng trước, và cũng vừa có tin vui cách đây không lâu.

"Mày cứ nói thế, tao chỉ đang tập thể dục để tốt cho em bé trong bụng thôi."

"Ừ. Còn tao thì thấy tội thằng Kì lắm, suốt ngày vác cái mông chạy theo mày."

"Ầy, tao có bắt nó chạy theo đâu."

"Kệ nhà tụi bây, tao vào với em Quốc đây."

Phác Trí Mân đằng sau thầm liếc mắt bĩu môi, anh cũng chẳng rảnh rang mà ở đây xem hai đứa nó tâm tình. Thôi thì về nhà với chồng yêu vậy.

...

Bạn đang đọc bộ truyện [Fanfic] [Vkook] Cậu Kim Nhà Hội Đồng tại truyen35.shop

Không biết qua bao lâu, Điền Chính Quốc nằm trong chăn mà khóc nấc. Do bản tính người mang thai thường hay như vậy, cứ tự mình suy diễn lung tung rồi lại tủi thân đến phát khóc. Mang một đôi mắt ngập tràn ánh nước, hốc mắt đến đỏ hoe chạy vọt xuống giường với ý định sẽ đi tìm kiếm bóng dáng người nọ. Ngẫm đi ngẫm lại, mới thấy bản thân cậu sai đến nhường nào.

Vội vội vàng vàng xỏ đôi dép vào chân, Chính Quốc với khuôn mặt đẫm lệ đi về hướng cửa.
Cạch.

"Quốc, em sao vậy?" Kim Thái Hanh tá hỏa khi thấy người nọ, trong lòng dấy lên sự xót xa.

"A-anh đi đâu, anh đừng...đừng bỏ em một mình mà. Em xin lỗi...hức..."

"Ngoan, không khóc nữa. Tôi vẫn ở bên em mà?" Thái Hanh từng bước bế cậu đặt lên giường, bàn tay thon dài vẫn đều đều lau đi những giọt nước mắt.

"E-em xin lỗi...hức, em...em không nên lớn tiếng với anh. Là lỗi của em. Đừng giận em mà...hức." Chính Quốc ríu rít ôm hắn thật chặt, khuôn mặt khả ái vùi vào hõm cổ mà thút thít.

"Không giận, tôi yêu em còn không hết chứ giận dỗi cái gì? Có trách thì trách tôi không chăm sóc cho em và con thật tốt."

"Hức...anh ơi..."

"Sao thế?"

Điền Chính Quốc không nói, trực tiếp ngồi hẳn lên đùi hắn, cọ cọ mái đầu tròn. Cậu bây giờ bám dính lấy người lớn không buông, chiếc mũi chun lại hít ngửi mùi hương quen thuộc.
"Anh ôm em đi."

Kim Thái Hanh không từ chối, khuôn miệng cười thật tươi rồi vòng tay ôm lấy người nhỏ vào trong lồng ngực. Hắn vuốt ve yêu chiều lấy cậu, từng cái âu yếm đều đặt lên người con trai mà hắn thương.

"Em mệt sao? Nằm nghỉ nhé?"

"Không không, em đi ngủ anh sẽ đi mất. Không muốn đâu."

"Khi nào em tỉnh giấc, sẽ nhìn thấy tôi đầu tiên, có được chưa nào? Nằm xuống đâu tôi dỗ cục vàng ngủ." Hắn thở dài bất lực, nhưng biết làm sao được, bản thân lỡ rơi vào lưới tình này đến không biết đường lui mất rồi.

"A-anh hứa đi."

"Ừm."

Thế là một lớn một nhỏ nằm xuống giường quấn quít lấy nhau. Thái Hanh đỡ cậu nằm lên cánh tay mình, tay còn lại duy trì xoa xoa tấm lưng phẳng. Chính Quốc vì nhận được cảm giác an toàn, thoải mái đâm ra cũng nhắm mắt thiu thiu ngủ. Nhưng chân tay vẫn quấn chặt lấy cơ thể hắn lắm lung, cứ như sợ chỉ cần buông lỏng sẽ biến mất ấy.
"Đứa nhỏ này, ta đã nói đừng quấy ba của con cơ mà."

"..."

"Vì mi mà cục cưng của ta hay cáu giận rồi khóc đến sưng cả mắt đây này. Thương quá."

"..."

"Liệu hồn mà ngoan ngoãn đi."

Thái Hanh luồn vào tay vào trong vạt áo mỏng, nhẹ nhàng chạm lên chiếc bụng nhô ra nhắc nhở đứa con chưa được chào đời.

Hắn ngắm nhìn say mê khuôn mặt đang ngủ, không nhịn được liền hôn hôn mấy cái cho thỏa mãn. Mắt nhắm đến đôi môi hơi chu ra lâu lâu lại còn chóp chép trong yêu vô cùng, trườn người tiến lại gần mút mát phiến môi mỏng một cách hăng say. Chính Quốc như cảm nhận được có người làm càn. Không những không đẩy ra mà còn hơi hé mở khoang miệng để thuận tiện cho nụ hôn nồng thắm.

"Ưʍ..."

Mãi mới chịu dứt, luyến tiếc rời khỏi nhau. Thái Hanh lại tiếp tục công việc dỗ người thương trong lòng ngủ. Người kia thì thầm cười trong niềm hạnh phúc.
Đời này, yêu anh là lựa chọn đúng đắn nhất trong cuộc đời của em.

...

Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: [Fanfic] [Vkook] Cậu Kim Nhà Hội Đồng, truyện [Fanfic] [Vkook] Cậu Kim Nhà Hội Đồng , đọc truyện [Fanfic] [Vkook] Cậu Kim Nhà Hội Đồng full , [Fanfic] [Vkook] Cậu Kim Nhà Hội Đồng full , [Fanfic] [Vkook] Cậu Kim Nhà Hội Đồng chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top