[Fanfic] [Vkook] Đại Chiến Thiên Ma

Chương 29: Chap 29: Kết Thúc


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Từ trên bầu trời con rồng từ từ lộ diện nó dường như đang giận dữ vì bị nhốt quá lâu trong cuốn sách cổ. Nó càn quét mọi thứ phun lửa khắp nơi ngọn lửa này nước thường không thể nào dập tắt được.

Ở Nhân Giới mọi người chạy tán loạn cả lên. Ai ai cũng sợ hãi vừa chạy vừa la hét.

"Ông trời đang trừng phạt chúng ta"

Có rất nhiều người đã chết vì lửa của con rồng nó quá mãnh liệt sự tức giận bùng nổ nó phá hủy hoàn toàn mọi thứ. Thiên Giới, Ma Giới, Nhân Giới tất cả đều đã lụi tàn.

"Trí Mẫn và Doãn Kì hai người mau xuống Nhân Giới di tản mọi người đến nơi an toàn"

"Hiện tại chẳng có nơi nào là an toàn cả mau di tản đến vòng tròn phép thuật của muội đã tạo ra ở hướng Tây Nam"

"Được"

Doãn Kì và Trí Mẫn gấp gáp bay đến Nhân Giới di tản mọi người ngay lập tức. Tình thế lại tồi tệ hơn nữa con rồng bay xuống Nhân Giới và bắt những con người để ăn tươi nuốt sống. Nó bay đến vòng tròn phép thuật của Y Na liên tục đạp mạnh vào đó Y Na chẳng thể nào cầm cự nổi nữa. Y Na đã bị nội thương miệng đã ói máu nhưng vẫn cố gắng giữ lấy. Con rồng đã chán không muốn tiếp tục bay đến nơi khác không ngờ vẫn còn một đứa trẻ đang ngồi bên ngoài khóc rất lớn.

"Mẫu thân... Người đâu rồi. Mẫu thân"

Con rồng đã bị tiếng khóc chú ý đến nó đáp xuống gần nơi của đứa bé rồi há miệng ra chuẩn bị ăn nhưng thật may mắn Trí Mẫn đã đến kịp và bế đứa bé vào vòng tròn bảo vệ an toàn

Thái Hanh đã tỉnh dậy đầu đau nhói vừa mở mắt người đầu tiên thấy là Chính Quốc. Thái Hanh nhớ tất cả những chuyện xảy ra trong thời gian qua chính bản thân cũng ý thức được mình đang bị thôi miên nhưng tâm hồn của Thái Hanh đã bị nhốt lại ở một nơi tối tăm và sâu thẳm nhất trong linh hồn ấy.

"Chính Quốc ta...ta xin lỗi"

"Huynh chẳng cần phải xin lỗi cho dù huynh bị thôi miên nhưng ta vẫn cảm nhân được tâm hồn của huynh luôn chóng cự lại nó. Thái Hanh ta nhớ huynh nhiều lắm"

Họ trao nhau một nụ hôn nồng nhiệt để bù lại những ngày xa cách. Nhưng chuyện quan trong bây giờ là con rồng.

"Đúng rồi con rồng nó đâu rồi"

Nhìn ra bên ngoài mọi thứ đều hoang tàn. Ma Vương chạy đến gần con rồng rồi ra lệnh cho nó.

"Hỡi con rồng cổ ta là người đã phá giải phong ấn cho ngươi thoát ra ngoài nên ngươi phải nghe lời của ta"

Con rồng bỗng chóc đứng yên rồi phun lửa luôn cả Ma Vương. Nó sẽ không bao giờ khuất phục trước người yếu hơn nó.

"Sao...sao lại như vậy được. KHÔNG, KHÔNG, KHÔNG THỂ NÀO"

Những tiếng la hét cuối đời của ông ta đó là cái giá phải trả cho sự độc ác và tàn nhẫn.

"Thái Hanh huynh định đi đâu ngoài đó rất nguy hiểm"

Bạn đang đọc bộ truyện [Fanfic] [Vkook] Đại Chiến Thiên Ma tại truyen35.shop

"Chính Quốc có cách này có thể phong ấn con rồng vào cuốn sách cổ một lần nữa. Nhưng phải cần có Chính Quốc giúp ta"

"Được"

"Chính Quốc hãy đi đánh lạc hướng con rồng giúp ta nhé"

Chính Quốc chạy đi làm như lời Thái Hanh đã nói. Đây là cơ hội duy nhất bằng mọi giá Thái Hanh phải làm. Y Na nghe được cuộc trò chuyện của hai người nên chạy đến.

"Không lẽ cách huynh nói là..."

"Phải, đó là cách duy nhất"

Y Na cũng chẳng thể cản được Thái Hanh vì chuyện gì Thái Hanh đã quyết định thì không thể lay chuyển huống hồ đây là chuyện sống chết của cả thiên hạ.

Con rồng đã bị Chính Quốc đánh lạc hương nên Thái Hanh sẽ dễ dàng làm chuyện này. Thái Hanh bay đến gần con rồng sau đó tập trung hết tất cả nội lực,linh lực và cả chân khí của mình lại và đánh thẳng vào con rồng. Sức mạnh quá lớn con rồng đã đau đớn mà té xuống nó muốn chống cự lại nhưng sự quyết tâm và sức mạnh của Thái Hanh nó đành buông xuôi. Sau đó Thái Hanh di chuyển con rồng đến gần cuốn sách cổ và dùng chút sức lực cuối cùng để đẩy nó vào cuốn sách cổ một lần và mãi mãi.
Mọi chuyện cuối cùng cũng đã thành công thiên hạ đã được cứu rỗi và mọi thứ sẽ lại như lúc ban đầu. Thái Hanh từ từ rơi xuống Chính Quốc vội vàng chạy đến bắt lấy giọt lệ đau đớn lại một lần nữa rơi xuống trên gương mặt bi thương.

"Cách huynh nói là cách này sao? Tại sao không bàn bạc trước với ta hả?"

"Chính Quốc của ta đừng khóc. Ta nói thì Chính Quốc sẽ cho ta làm sao?Ta phải làm việc này để cứu cả thiên hạ trong đó có người ta yêu tên là Điền Chính Quốc. Cuộc gặp gỡ nào rồi cũng sẽ đến lúc chia ly"

"Ta không chó phép huynh nói như vậy ta ra lệnh cho huynh phải đời đời kiếp kiếp ở bên ta"

"Chính Quốc hãy cười lên để ta được thấy nụ cười ấy lần cuối cùng trước khi ra đi là ta đã mãn nguyện rồi"

Chính Quốc lau đi giọt nước mắt nở lên một nụ cười tươi tắn nhất.
"Ta nói cho huynh biết dù huynh có ở đâu ta vẫn sẽ đi tìm huynh ta sẽ không bao giờ buông tha cho huynh đâu"

"Sao lại khóc nữa rồi. Chính Quốc cứ khóc như vậy ta sẽ đau lòng lắm đó"

"Điều cuối cùng ta muốn nói là Ta yêu Chính Quốc nhiều lắm"

Rồi Thái Hanh nỡ ra nụ cười cuối cùng và cơ thể từ từ tan biến theo mây gió. Chính Quốc bắt lấy đóm sáng ấy rồi ôm vào lòng khóc nức nở. Những người đứng bên cạnh cũng không thể nào nén đau thương mà khóc. Doãn Kì là người ít thể hiển cảm xúc nhất cũng đã ngã quỵ xuống mà khóc đến đau lòng. Trong lúc này này chẳng biết nói hơn ngoài hai chữ  bi thương

"Ta cũng yêu huynh nhiều lắm Thái Hanh à"

Ba năm sau Chính Quốc vẫn luôn tìm kiếm Thái Hanh dù biết không thể nào có kết quả nhưng bản thân vẫn cố chấp không thể quên được Thái Hanh. Như vậy cũng đủ biết Chính Quốc yêu Thái Hanh đến nhường nào nhưng số phận trớ trêu lại không cho họ được ở bên nhau.
Hôm nay Chính Quốc đi thăm lại những người bằng hữu cũ sau khi phong ấn được con rồng thì ai ở đâu thì quay về đó. Doãn Kì, Trí Mẫn, Y Na mỗi người đều đã có một gia đình riêng của họ ấm no hạnh phúc. Chính Quốc chỉ đi nhìn họ một lúc rồi lại đi. Hiện tại đối với Chính Quốc không nơi nào là nhà cả chỉ nơi nào có Thái Hanh nơi đó mới là nhà nhưng...

Chính Quốc cầm lấy cây kiếm của Thái Hanh rồi ôm lấy nó mà không kiềm được nước mắt. Chớp mắt đã ba năm trôi qua nổi đau cứ như mới ngày hôm qua vậy. Bao nhiêu năm nay hình ảnh của Thái Hanh vẫn in sâu vào trong trái tim của Chính Quốc không thể nào quên được. Nó cũng chẳng mờ nhạt đi vì mỗi ngày tình cảm của Chính Quốc dành cho Thái Hanh lớn dần nhưng Chính Quốc tin rằng vào một ngày nào đó không xa Chính Quốc sẽ tìm được Thái Hanh giữa thiên hạ rộng lớn này.
                                 -HẾT-

Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: [Fanfic] [Vkook] Đại Chiến Thiên Ma, truyện [Fanfic] [Vkook] Đại Chiến Thiên Ma , đọc truyện [Fanfic] [Vkook] Đại Chiến Thiên Ma full , [Fanfic] [Vkook] Đại Chiến Thiên Ma full , [Fanfic] [Vkook] Đại Chiến Thiên Ma chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top