[Fanfic] [Vkook] Đại Chiến Thiên Ma

Chương 30: Chap 30: Kết Thúc


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước

Việc liên kết của Ảnh Quân và con rồng sẽ mất khá nhiều thời gian vì để cho hai nguồn sức mạnh hoà quyện lại với nhau có thể kết hợp những tuyệt kỹ mạnh nhất mà không ai địch nổi.

Phía Thái Hanh và Chính Quốc đang cực kì lo sợ không biết lúc nào con rồng lại một lần nữa tấn công.

Đã bảy ngày trôi qua ở Nhân Giới họ cứ ngỡ mọi chuyện đã êm xuôi nhưng không họ đâu biết rằng vẫn còn một nguy hiểm to lớn đang rình rập họ ở phía trước.

Trong bảy ngày qua con rồng và Ảnh Quân đã hoàn tất việc liên kết và giờ họ mang một ngoại hình dị hợm và dữ tợn con rồng lúc trước đã mạnh rồi bây giờ còn mạnh hơn như thế nữa. Chỉ nhìn thôi phải khiến người ta phải tránh xa ngàn dặm.

"Ta nên đặt cho ngươi một cái tên nhỉ? Tên là....Hoả Long ngươi thấy sao?"

"Chủ nhân đặt tên nào cũng được"

Hắn ta lấy cuốn sách cổ ra đọc chăm chú rồi hỏi thần thú.

"Trong đây có viết ở giữa trời và đất, giữa núi và sông có một trụ ánh sáng nó là thứ để cân bằng tam giới này nhưng khi ai sở hữu được nó người đó sẽ sỡ hữu một sức mạnh vô song có đúng thật là như vậy không?"

"Phải nhưng thứ đó trước giờ chưa ai thấy"

"Giữa trời và đất, giữa núi và sông. Đây rốt cuộc là nơi nào?"

Hắn suy ngẫm một hồi chợt nhớ ra một nơi rất giống với những gì trong sách viết. Đó chính là Bồng Lai

"Mau đi thôi Hoả Long của ta"

Ảnh Quân chỉ đường cho Hoả Long bay đến đó. Tại sao Ảnh Quân lại biết nơi này? Vì lúc nhỏ hắn ta từng bị truy đuổi hắn cứ chạy mãi chạy mãi sau đó ngất ở một nơi nào đó khi hắn tỉnh dậy đã được một vị tiên nhân chữa thương cho. Khi hắn bước ra ngoài khung cảnh thật sự rất nên thơ. Vị tiên nhân ấy là người canh giữ trụ ánh sáng ông ấy đã truyền dạy võ công cho Ảnh Quân.

Đến nơi Ảnh Quân thấy vị tiên nhân ấy đang ngồi đánh cờ một mình. Ảnh Quân ngồi xuống ghế cùng chơi cờ với ông ấy.

"Sao con lại đến đây?"

Hỏi thì hỏi vậy ông ấy đã bấm tay nên biết Ảnh Quân đến đây vì việc gì.

"Đến để thăm người"

"Thăm ta? Thật như vậy sao? Hay là con có ý đồ khác"

"Được con nói thẳng con đến đây để lấy trụ ánh sáng"

"Không được ngày nào ta còn sống thì con đừng hòng mà đụng đến nó"

"Vậy sao? Để con xem người làm được gì"

Ảnh Quấn lật bàn cơ lên đạp bay về phía trước vị tiên nhân đấm vỡ bàn cờ. Một người trấn giữ trụ ánh sáng thì không dễ đối phó đâu. Ảnh Quân chưởng tiên nhân một cái khiến người phun máu ra.

"Người đã già rồi không còn đủ sức để  canh giữ nữa đâu hãy giao cho con đi"

Người không bỏ cuộc phải chiến đấu đến hơi thở cuối cùng cù Tam Giới vì chúng sinh thiên hạ. Nhưng do một chưởng của Ảnh Quân nên người bị trọng thương khá năng nội lực cũng giảm đi không ít cứ đà này thì không thể nào cứu giản được nữa.

Hắn đánh liên tục khiến người loạn choạng ngay lúc này hắn đã dùng tay đâm xuyên qua ngực của người. Máu đỏ ước cả tay của hắn nhưng hắn không hối hận mà bước về hướng của trụ ánh sáng. Người dùng chút sức cuối cùng nắm chân hắn lại.

"Bỏ tay ra khỏi người ta đi lão già"

"Ta...sẽ không cho ngươi đụng vào trụ ánh sáng"

Hắn tức giận đá tiên nhân bay ra xa trúng vào cục đá và ngã xuống.

"Năm xưa...t..ta đã sai..lầm khi cứu ngươi về."

Rồi tiên nhân nhắm mắt ra đi. Hắn chẳng chút hối hận vì lòng tham của bản thân mà gϊếŧ biết bao nhiêu người cũng không sợ bị báo ứng.
Hắn đưa tay lấy trụ ánh sáng ra mọi thứ bỗng dưng rung chuyển nhưng một lát sau thì hết. Chuyện lạ là ngựa lại bay trên trời chim lại bơi dưới nước cá lại đi trên bờ. Cây cối đã khô héo, nước sông cũng cạn dần tất cả dường như là thảm hoạ. Khi mất đi sự cân bằng tất cả đều thay đổi trong phút chốc.

"Thái Hanh nhìn xem"

"Chuyện gì xảy ra vậy? Sao mọi thứ lại..."

"Các ngươi thấy sao có thú vị không"

Ảnh Quân xuất hiện bỡn cợt với mọi người một cách vô tư.

Bạn đang đọc bộ truyện [Fanfic] [Vkook] Đại Chiến Thiên Ma tại truyen35.shop

"Ngươi là...Ảnh Quân sao? Nhưng hình hài kinh tởm đó là gì thật xấu xí"

"Xấu xí? Hoả Long"

Hoả Long lập tức hiểu ý của hắn ta. Dùng đuôi của mình quơ một cái khiến tất cả nằm đau đớn dưới đất không thể đứng dậy nổi nữa.

"Nhìn xem, nhìn xem các ngươi thảm hại thật đấy. Nếu ngươi quy thuận ta thì mọi chuyện sẽ khác"
"Ta khinh ai đời lại nghe lời một con chó như ngươi"

"Ngươi dám sỉ nhục ta. Được ta cho ngươi nêm mùi đau khổ"

Hắn tạo ra một vòng tròn có một ánh sáng màu xanh những người bên trong sẽ đau đớn tột cùng nhưng không chết cứ hành hạ như vậy để cảm nhận sự đau đớn xé gan xé thịt.

Hắn đã chán trêu đùa giờ thu hồi vòng tròn ấy lại rồi gián xuống thêm một đòn đánh nữa. Rồi hắn đắc ý bỏ đi. Nhưng hắn đâu biết rằng đòn đánh lúc nảy đã được Y Na dùng quyền trượng hút về và một mình chịu đựng hết. Cô ấy đã cứu tất cả mọi người khỏi cái chết trong gang tất. Mọi người lòm còm bò dậy nhìn thấy Y Na thoi thóp cái chết đã cận kề ngay trước mắt.

"Muội chỉ...có thể đi cùng m..mọi người đến đây thôi ph...ần còn lại các huynh phải tự m..ình lo liệu đó hãy cứu lấy mọi người v..à sống sót nhé"
Y Na đã trút hơi thở cuối cùng và ra đi mãi mãi. Tất cả đều rơi nước mắt không thể ngừng

"Y Na đã vì chúng ta mà chết vậy nên chúng ta phải gϊếŧ Ảnh Quân diệt trừ cho thiên hạ và cho những người đã nằm xuống"

Tất cả họ dẹp đi cơn đau đớn lúc nãy rồi đêm theo sự tức giận đi tìm Ảnh Quân để giải quyết mọi chuyện.

"Các ngươi vẫn còn sống à. Mạng lớn thật đó nhưng lại trách bản thân mình sống quá lâu nên đến đây nạp mạng sao?"

"Không ta đến đây để lấy mạng của ngươi bằng mọi giá"

"Vậy để ta xem các ngươi làm được gì"

Trước khi gặp Ảnh Quân họ đã bàn tính kế hoạch kĩ lưỡng Doãn Kì và Trí Mẫn sẽ lo con rồng còn Thái Hanh và Chính Quốc sẽ xử tên Ảnh Quân. Họ chia nhau ra hành động. Do Ảnh Quân có trụ ánh sáng trong tay nên khó mà tiếp cận được hắn. Nhưng vì cái chết của Y Na tất cả phải cố gắng chiến đấu để giữ lấy thiên hạ này không rơi vào tay kẻ ác.
"Ta đã quá chán chơi đùa với các ngươi rồi. HOẢ LONG"

Hắn gọi Hoả Long lại là vì chuẩn bị tung tuyệt kĩ kết hợp mạnh nhất của sự liên kết thần thú. Thái Hanh trong phút chốc đã quyết định được đây là cơ hội cuối cùng cũng là duy nhất để tiêu diệt hắn và con rồng.

Khi hắn tung ra Thái Hanh đã dùng hết tất cả nội lực và linh lực mà mình có hút trọn lấy sức mạnh ấy đến khi Ảnh Quân và con rồng cạn kiệt sức lực thì Thái Hanh đã dùng sức mạnh mình vừa hút và tung ra một cú bất ngờ khiến hắn đỡ không kịp nhưng hắn đã dùng trụ ánh sáng để chặn lấy nhưng ý chí kiên cường bất khuất của Thái Hanh đã chiếm thắng cái ác. Hắn và con rồng dần dần tan biến.

"KHÔNG, KHÔNG THỂ NÀO TA LÀ NGƯỜI MẠNH NHẤT THIÊN HẠ NÀY KHÔNG THỂ NÀO CHẾT ĐƯỢC. KHÔNG!!!!"
Hắn và Hoả Long ấm ức cùng hét lên khiến tất cả mọi người phải bịt tai lại vì âm thanh quá đổi khủng khiếp.

Thái Hanh từ từ rơi xuống Chính Quốc chạy đến đỡ Thái Hanh mà lòng đau như cắt.

"Chính Quốc đừng buồn đây là cách duy nhất để giải cứu thiên hạ khỏi lâm nguy bị hủy diệt."

"Ta biết. Huynh cứu lấy thiên hạ này rồi ai sẽ là người cứu rỗi trái tim của ta đây"

"Lỡ như một ngày nào đó ta được đầu thai lên lại thì ta sẽ nhất định quay về tìm Chính Quốc."

"Ta không muốn ta muốn huynh phải ở lại với ta mãi mãi. Ta rất ghét phải chờ đợi xin huynh hãy ở lại với ta đi mà"

"Chết hay sống đều do trời quyết duyên của chúng ta chỉ đến được đây thôi. Ta cũng không muốn ròi xa Chính Quốc đâu nhưng ta không thể chống cự lại mệnh trời cũng không thể bỏ mặt tất cả chúng sinh trên thiên hạ. Xin Chính Quốc đừng khóc và hãy sống cho thật tốt nhé. Tạm biệt Chính Quốc người mà ta yêu nhất trên cuộc đợi này"
Thái Hanh lau đi giọt nước mắt trên gương mặt anh tú ấy lần cuối rồi tan biến theo mây gió. Chính Quốc khóc nức nở gào thét tên người thương trong vô vòng. Đời vô vạn đau thương đây là nổi đau khi mất người mình yêu nhất sao? Hỡi thế gian tại sao cứ phải chia cắt chúng ta như vậy. Để ta như hoa bỉ ngạn đỏ chẳng bao giờ có thể gặp lại nhau.

"Tạm biệt huynh người ta yêu"

Chính Quốc cầm lấy trụ ánh sáng đem nó trở về Bồng Lai tất cả đều đã hồi phục và quay về như cũ. Nhưng chỉ có vết thương trong lòng mãi mãi không bao giờ lành lại.

7 năm sau...

Hôm nay Chính Quốc đi thăm lại những người bằng hữu cũ thì ai ở đâu thì quay về đó. Doãn Kì, Trí Mẫn, mỗi người đều đã có một gia đình riêng của họ ấm no hạnh phúc. Chính Quốc chỉ đi nhìn họ một lúc rồi lại đi. Hiện tại đối với Chính Quốc không nơi nào là nhà cả chỉ nơi nào có Thái Hanh nơi đó mới là nhà nhưng...
Chính Quốc đã tìm Thái Hanh suốt bảy năm tình yêu của Chính Quốc dành cho Thái Hanh vẫn vẹn nguyên chưa bao giờ thay đổi chỉ là người không còn đây nữa rồi.

"Nỗi đau nào hơn sinh tử biệt ly

Nhớ nào bằng khi người đi kẻ ở

Bao lời hứa chỉ còn là dang dở

Hỏi mấy ai không nức nở chạnh lòng"

Thơ: Tùng Trần

-HẾT-

Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: [Fanfic] [Vkook] Đại Chiến Thiên Ma, truyện [Fanfic] [Vkook] Đại Chiến Thiên Ma , đọc truyện [Fanfic] [Vkook] Đại Chiến Thiên Ma full , [Fanfic] [Vkook] Đại Chiến Thiên Ma full , [Fanfic] [Vkook] Đại Chiến Thiên Ma chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top