Và thế là hai anh em cùng nhau đi "quẩy",đến một đoạn đường cần qua.Cả hai cùng đứng lại chờ đến khi đèn đỏ để xe ngừng chạy,cho cậu và anh băng qua đường bằng vạch trắng.Đèn đỏ rồi,anh bước đến vạch trắng nhưng thấy bên cạnh chả có một ai.Quay đầu lại thì thấy cậu vẫn e dè đứng đấy,chả dám qua.Nhóc này nhát thế!
-"Sao không qua?"
-"E...Em sợ xe"-Cậu nói một cách vấp vấp kèm theo giọng điệu sợ sệt.Anh thở dài!Chìa đôi bàn tay to lớn ra trước mặt cậu rồi bảo.
-"Đưa tay đây.Anh dắt qua,đồ thỏ nhát!"-Anh nói như vẻ trêu chọc cậu tỏ vẻ vô tâm nhưng thật ra thương cậu lắm đó!Trước giờ anh ghét ai đụng đến mình lắm,nhưng vì thấy cậu sợ nên anh đã "miễn cưỡng phá lệ"
Cậu nhóc đó vừa được anh chiều chuộng tí lại vui vẻ hí hửng,đôi tay nhỏ nhanh nắm lấy.Cùng nắm tay anh dạo bước băng qua đường.Cảnh tượng đáng yêu thế này của hai đứa trẻ lọt vào tầm mắt của người đi đường.Khiến suy nghĩ xuất hiện trong đầu họ ngay lúc đó là "Hai anh em nhà này cute thế!".Rồi sau đó,anh vẫn cứ nắm lấy tay cậu rồi đi theo chỉ dẫn đến địa chỉ nơi ăn uống của hai người.Đó là một quán tầm trung,không quá bình dân,cũng chả quá sang trọng.Hm...nhìn một vòng thì cũng khá đông khách,chắc do nhiều người họ thích cách trang trí có phần truyền thống nhưng lại vô cùng hiện đại,thoáng mát ở đây.Nhìn sơ qua thì đây như là một quán coffee nho nhỏ,được xây dựng bởi vật liệu gỗ teak nâu,trông bắt mắt.Anh đảo mắt tổng quan quán rồi quay sang hỏi cậu.
-"Em muốn ăn ở đây?"
-"Vâng!Đồ ở đây ngon lắm,trang trí lại hợp gu em.Vào ăn nhanh đi anh"
Cậu nhanh nhảu vào trong nhưng vẫn không quên anh mà cầm tay Taehyung kéo vào bên trong,vừa vào thì nó như một căn nhà truyền thống vậy,phía trước quán là dàn tre trúc được trồng bên cạnh một hồ nước nhỏ,tiếng nước chảy róc rách mới êm dịu làm sao!Còn bên dưới là sàn đá thô nhưng bên trong nữa mới là chỗ dành cho khách.Nó rộng,thoáng mắt vì có nhiều cửa sổ nhìn ra bên ngoài,view đẹp chứ nào đùa!Nhìn ra tận biển cơ đấy.Ở đây rộng để có thể sắp xếp nhiều bàn cho mỗi bàn có không gian riêng tư,nhìn ấm cúng như không khí gia đình vậy.
-"Sao?Anh thấy thế nào?Em thích kiểu trang trí đa số bằng gỗ như này lắm!"
-"Ừ,cũng tạm"
-"Vậy vào liền thôi,bụng em đói lắm rồi"
Bàn tay bé bé ấy nắm một mảnh áo của anh,kéo kéo về phía mình,anh vì bị kéo như thế mà cũng phải đi theo đằng sau con thỏ nhỏ.Để ý mới thấy,hôm nay cậu mặc chiếc áo hoodie trắng viền cam còn kèm theo chiếc balo đen to đùng phía sau nữa chứ!Không chừng nó còn to hơn cả cậu,hai tay áo quá dài làm lộ ra có một khúc tay nhỏ xíu thôi.Nhìn thêm cái dáng chạy tung tăng của cậu thì hệt như đứa nhóc nhỏ!Chọn bừa một bàn view nhìn ra bên ngoài khá đẹp,là ngay biển luôn.Hai người ngồi đối diện với nhau,vì chân cậu hơi ngắn nên khi ngồi chân không có chạm đất,nó cứ lơ lửng trên không.Còn cậu thì quơ chân qua lại cưng hết sức!
-"A!Mất năm rồi mới thấy em,JK nhỉ?"
"JK??"-Khi nghe đến đấy,câu hỏi trong đầu anh hiện ra JK đâu?JK của anh đâu mà cô gì đó lại gọi ai đó là JK-Người mà anh đang tìm kiếm.
Nghe cô ấy nói vậy,Jungkook nhanh chóng đưa ngón trỏ lên miệng ra hiệu cô chủ im lặng hoặc nên đừng gọi cậu như thế.Thấy thế,cô chủ quán gật gù nghe theo.
-"À...Jungkook,dạo này em như thế nào rồi?"
-"Ổn ạ!Việc buôn bán của chị,em thấy cũng thuận lợi nhỉ?Khách đông quá trời!"
-"Chị cho em hỏi,lúc nãy chị gọi JK là gọi ai vậy?"
-"À thì...chắc em nghe nhầm ấy mà.Chị gọi Jungkook cứ có nói JK gì đâu"
-"Chắc em nghe nhầm thật.Xin lỗi!"-Anh lễ phép nghiêm trang cúi đầu 90 độ xin lỗi một cách đàng hoàng.Bề ngoài là vậy nhưng bên trong,anh vẫn kiên quyết là mình nghe rất rõ cái tên JK đó.
-"Không có gì đâu.Mà đây là ai vậy Jungkook?"-Chị ấy chỉ tay về phía Taehyung với vẻ mặt mong đợi cậu sẽ giải mã thắc mắc này cho chị.
-"À...vừa là bạn vừa là anh trai nuôi.Hihi"
-"Anh trai nuôi?"-Anh liền muốn sặc nước khi nghe cậu nói vậy,anh quay sang hét lớn thắc mắc vô cùng(nhưng không quá lớn nha,đủ nghe thôi)
-"Em giỡn tí!Anh làm gì căng?"-Cậu cười cười rồi nhún vai một cái ra vẻ mình chả biết gì và vô tội.Anh nghe cậu nói là đùa thì chỉ biết lắc đầu,bó tay với nhóc này rồi.Xem ra về sau anh còn khổ dài dài với nhóc.
-"Hôm nay chị khai trương,lại còn Jungkook tới thăm dắt theo bạn nên chị sẽ làm một phần đặc biệt và free phần đó cho các em nha"
-"Yeah!Cảm ơn chị YeonJi"(Tên lấy bừa,trùng với ai thì cho chúng tớ xin lỗi)
-"Không có gì!Bọn em là khách quý mà.Menu đây,hôm nay muốn ăn gì nào?"-YeonJi đưa menu của quán cho Taehyung và Jungkook.Anh nhận lấy mà suy xét để xem có món nào dễ ăn mà chắc chắn là anh sẽ ăn được.Nhưng loay hoay mãi chả biết chọn gì nên anh bỏ menu xuống.
-"Sao vậy?Bộ anh mệt à?Hay là mấy món trong menu anh không thích?"
-"À...Không!Anh ít khi ăn ngoài nên không biết chọn gì.Em chọn gì anh ăn nấy"
-"Ok!Thấy chị cho em hết mấy món cheese này,nước có 8 loại lấy hết nha chị,khỏi món cay và cho chúng em thêm salad và phần chesse cake,ice cream cake vị dâu và blueberry làm tráng miệng nhá.Cảm ơn chị"-Cậu lễ phép chìa hai tay đưa menu lại cho YeonJi những món cậu order và tự đánh dấu trong menu.Mà chắc do chị ấy đã quá đỗi quen thuộc với sức ăn "khủng long" của cậu nên chả lấy làm lạ.Nhưng còn anh thì khác,kinh ngạc với lượng đồ ăn khủng cậu order thì chỉ biết há hốc mồm kinh ngạc.
-"Hết mà!Anh đừng có lo.Em với anh ăn,tận 2 người lo gì!"
Chỉ biết lắc đầu cho qua,anh cũng chả chắc có ăn hết không.Vì chờ đợi,anh lấy điện thoại ra đọc một tí tin tức xem có gì mới lạ không.Thấy anh vừa cầm điện thoại,cậu nhau mày lại khiển tránh.
-"Đang đi chơi mà.Anh cứ lấy điện thoại ra là mất vui đó!"
-"Anh xem tin tức,không được sao?"
-"Đồ ông cụ non!"-Hờn dỗi,cậu bỉu môi rồi khoanh tay lại,im lặng chả mở miệng gì sau khi đã gọi anh là cụ non.Mặt hầm hầm nhìn xuống bên dưới,còn chả thèm nhìn thằng mặt anh.Thấy tình hình căng thẳng,chả hiểu sao anh lại phải chiều cậu bé này.Trước giờ anh có thèm làm theo ý ai bao giờ nhưng sao đến cậu,những hành động cư xử bình thường lại trở nên lạ.Có lẽ là...ít vô tâm hơn chăng?Vội bỏ điện thoại lại vào túi,rồi quay sang dỗ dành cho cậu đỡ "xù lông"
-"Anh ngừng bấm điện thoại rồi,chúng ta nói chuyện nhỉ?"
Cậu hết cúi mặt xuống mà ngẩng lên xác thực.Quả thật là anh đã cất điện thoại,cậu liền lật mặt từ hờn dỗi chuyển sang cười tươi như hoa.Aish!!Cái dáng vẻ cười ngốc ngốc nhưng lại đáng yêu thế này cứ làm anh bị thu hút như vừa rơi vào hố đen "u mê" vậy.Chả đường nào thoát ra được.Khi nói chuyện với cậu,hai con ngươi to tròn nổi bật khi nằm trong một đôi mắt sáng rực kèm theo chiếc răng thỏ mà cậu cứ khoe mãi.Bộ chưa biết mình siêu siêu dễ thương với đôi mắt và răng thỏ sao mà khoe mãi thế?
-"Dạo này em thấy trong lớp anh hay mệt lắm ấy.Lúc giải lao thì hay tranh thủ ngủ.Bộ anh thức khuya lắm à?"-Vì quá im lặng nên cậu đã bắt chuyện để phá tan bầu không khí căng thẳng.Một phần cậu cũng muốn tìm hiểu lý do về tình trạng cạn kiệt năng lượng của anh.
-"Anh thức khuya đọc sách,gần sáng lúc nào chả hay"-Dáng vẻ lười biếng dựa vào ghế,anh trả lời một cách ngắn gọn.
-"Hm...Mất ngủ hả?"-Cậu lo lắng lắm!Nếu cứ đọc sách buổi khuya như thế thì là do mất ngủ nên mới tìm đến sách đấy mà.
-"Chắc vậy!"
-"Thế tối nào em hát rồi ghi âm lại ru ngủ cho anh hén?"-Cậu tinh nghịch đưa ra ý kiến.
-"Không tồi!Nhưng em hát được không?"-Nghe cũng thú vị nhưng mà anh hơi nghi ngờ ý kiến này.
-"Được mà!Tin em đi"-Tay liền đặt trước ngực như muốn báo rằng anh tốt nhất là nên tin ở cậu.Khuôn mặt kiên quyết cùng mũi cứ hùng hực khiến anh phải cố nhịn cười khi thấy cảnh này.Nhóc con!
-"Rồi.Cố mà hát cho hay vào"-Tiện tay,anh lại theo thói quen đó giờ mà xoa xoa chiếc đầu nhỏ.Mái tóc đen ánh của cậu mượt mà,êm ái thật.Mỗi khi xoa thì thoải mái vô cùng,một phương thức xã stress không tệ nhỉ?
Hai người đang nói chuyện với nhau vui vẻ,chị chủ liền đi ra tận tay phục vụ cho hai vị khách VIP.Trên tay chị là cả ngay đồ ăn nước uống đầy ắp,cậu nhìn thấy mà hứng khởi để ăn sạch sành sanh chúng.Chị đến,bày trí hết món ăn ra bàn.Kèm theo đó là giới thiệu một món mới siêu siêu siêu đặc biệt của quán.
-"Đây là phần đặc biệt dành cho hai em,ice cream cake vị hoa anh đào-"Sakura"
-"Wow!Cảm ơn chị nhiều lắm ạ!"
-"Nhớ ăn ngon miệng nhá.Thôi đi vào trong xem công việc của quán rồi.Bye hai đứa"
-"Bye chị ạ"
-"Bye"-Vừa nói tạm biệt xong,anh quay sang thì thấy bàn tiệc to đùng đang được cậu bào nhiệt tình.Nhưng anh có hơi cảnh giác vì sợ bị dị ứng nên chả dám ăn gì.Nhìn anh chả ăn gì mà chỉ nhìn cậu,lấy muỗng múc một phần ice cream sakura đưa thẳng vào miệng anh.
-"Ngon không?"
-"Cũng...tàm tạm!"-Món này cũng ngon,mà hình như anh không bị dị ứng.Xem ra quán này chất lượng.Miệng nhai nhoàm nhoàm miếng bánh mới được cậu đút cho.Mắt nhắm lại để suy ngẫm về vị ngon của nó nãy giờ.
-"Ngon sao không ăn tiếp đi?Hay muốn em đút tiếp?"
-"Khỏi,đưa muỗng đây,anh tự ăn"
-"Thế mới được,đi chơi thì cùng ăn mới vui"
Hai con người ngồi ở bàn kia vẫn chăm chỉ thưởng thức đồ ăn của quán.Bánh ngọt ở đây không quá ngọt đến ngấy mà lại vừa miệng cộng thêm cái mùi thơm thoang thoảng nhè nhẹ.
-"Lấy giúp anh cái đó"-Nói là cái đó mà anh chỉ nói chứ chả thèm chỉ là cái nào cơ.Tay thì bận múc từng miếng bánh,miệng thì bận ăn ngấu nghiến mất rồi.
-"Đây"-Wow!Chả hiểu sao anh chỉ nói là cái đó nhưng cậu lại biết ngay đó là gì mà đưa sang gần chỗ anh cho Taehyung tiện tay mà ăn.Hai anh em này cũng hiểu nhau nhỉ?
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!