Cậu chở Thẩm Trình đến tiệm xe ban sáng vừa hay cũng là lúc người ta đang dẹp hàng vào bên trong tiệm, vẫn đậu xe sát bên như cũ nhưng lần này cậu bước vào bên trong với chứng minh thư của anh.
Chừng mười lăm phút sau, chàng trai ban sáng dắt xe theo phía sau lưng cậu, “Xe của các cậu đây, nếu mà xe có bị gì cứ đem sang tiệm tôi bảo hành cho.”
“Thế thì cảm ơn quá.” Thẩm Trình nhìn người kia vui vẻ nói, “Tụi mình về thôi em, hôm nay anh muốn đãi em một bữa ngon.”
“Được thôi, coi như hôm nay ăn mừng cho anh vậy.” Cậu đưa mắt nhìn qua chàng trai kia bảo, “Cảm ơn anh thôi tụi em đi đây.”
Cậu một mình chạy trên con xe cũ để anh ngồi xe mới về nhà, trước lúc đó cậu có ghé sang ngân hàng rút ít tiền để trả anh tiền chợ mỗi sáng với cả đưa mẹ tiền trọ luôn, cậu xác định rằng sau ngày hôm nay mối quan hệ mẹ con buộc phải tạm hoãn để cậu xây dựng lại mối quan hệ khác với bà ấy, dù sao thì mẹ cũng chỉ coi cậu là sản phẩm do sự cố nên nghe điều này chắc hẳn hài lòng lắm.
Cậu bon bon chạy xe về nhà, đậu xe vào bãi sau đấy đưa mắt nhìn con chiến mã mới mình tặng cho anh sau đấy lại nhìn xuống chiếc chìa khóa trong tay mình, chiếc xe này đã gắn bỏ với cậu cũng được một thời gian rồi không phải hàng mua mới gì nhưng lại mang ý nghĩa kỷ niệm với cha nên có chút không nỡ, cậu chậm chạp tiến lại vuốt cái yên xe cũ mình, thở dài: “Cảm ơn đã đồng hành bên tao suốt những chuyến đi qua, tao sắp phải trao trả mày lại cho chủ nhân thực sự của mày rồi tao sẽ nhớ mày lắm Hắc Mã.”
Cầm chặt chìa khóa xe trong tay cậu đứng trước nhà của mẹ nhưng không có đủ cam đảm để bước vào, hít một hơi sâu cậu gõ cửa, “Mẹ có nhà không? Con có chuyện cần nói.”
Đứng đợi một lúc khá lâu thì cánh cửa phòng cũng được mở ra, cậu nhìn người trước mặt là chú Phan liền có chút dè chừng nhưng vẫn lạnh giọng nói: “Có mẹ tôi ở nhà không? Tôi cần gặp bà ấy và cả ông nữa.”
“Con vào trong nhà đi mẹ con còn đang tắm.”
“Không sao tôi đợi được.” Cậu bước thẳng một mạch đến chiếc sofa phía trước chỉ tay sang vị trí đối diện, “Ông ngồi đó đi.”
“Để ta lấy nước cho con, chắc con đang khát lắm.”
“Không cần ông cứ ngồi ở đó là được rồi.”
Một lát sau mẹ cậu từ trong phòng tắm đi ra tay đang còn cầm khăn lau khô tóc, nhìn thấy cậu đang ngồi trong nhà mình bà có phần hỡ hững không để tâm đến mà ngồi xuống bàn anh, chú Phan đứng giữa tình thế có phần hơi khó hòa giải liền đưa mắt nhìn qua cậu, “Hay con lên dùng bữa với ta và mẹ con đi có chuyện gì bàn sau cũng được mà.”
“Không cần.” Cậu lấy chìa khóa và chút ít trong túi quần ra đặt lên bàn, “Hôm nay đúng như lời mẹ nói con đem chìa khóa xe để trả cho mẹ, còn đây là tiền điện nước con trả đúng giá như những người đã thuê ở đây, con bây giờ con xin phép đi trước không phiền hai người.”
Chú Phan đứng dậy chặn cậu lại, đặt vào trong tay cậu chia khóa cùng số tiền kia mà bảo: “Con cầm đi, mẹ con vì nóng giận nên mới như vậy thôi chứ bác và mẹ lo cho con được mà.”
“Không phải chuyện của ông đừng có mà chen ngang vào.”
“Mày có gì muốn nói cứ nói đại đi tao với anh Phan không có thời gian nghe mày càm ràm.” Mẹ cậu ngồi trên bàn ăn nhăn mặt khó chịu.
“Con trình bày xong rồi, con sẽ ở đây với tư cách là người thuê nhà không phải con mẹ nữa do đó đừng xuất hiện trước mặt con dù con có làm chuyện gì đi nữa, con làm con chịu.
Xin phép đi trước.”
Cậu cúi chào mẹ và chú Phan như lần cuối cùng gặp hai người họ, bước ra khỏi nhà tỉnh thần có chút ít tiến triển hơn hẳn ráng nặn nụ cười trên mặt cậu hít một hơi dài rồi mới bước vào trong nhà mình, nghe tiếng cửa mở Thẩm Trình đang hí hoáy ở bếp thì ngưng lại quay người nhìn về phía cửa, “Về rồi đó hả? Tôi đợi em nãy giờ cứ lo em gặp chuyện không à.
Thôi em vào tắm đi anh chuẩn bữa tối cho chúng ta.”
“Tôi biết rồi.”
Cậu lủi thủi đi vào bên trong phòng nằm trên giường phải một lúc lâu mới lấy lại được tâm trạng để ôm quần áo đi tắm, làn nước lành hắt hết lên gương mặt cậu làm cho tinh thần cho đôi chút gọi là phấn chấn lên.
Cậu nhìn xuống sợi dây chuyền đeo trên cổ mà thở dài, “Con biết chuyện con làm hôm nay sẽ khiến bố giận lắm vì dám bỏ rơi mẹ nhưng mong bố hiểu cho con, bà ấy chưa từng xem con là con chỉ xem con như một gánh nặng giờ đây con giúp mẹ bớt đi một gánh nặng rồi.”
Bạn đang đọc bộ truyện Gả Cho Quý Ông Họ Thẩm tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Gả Cho Quý Ông Họ Thẩm, truyện Gả Cho Quý Ông Họ Thẩm , đọc truyện Gả Cho Quý Ông Họ Thẩm full , Gả Cho Quý Ông Họ Thẩm full , Gả Cho Quý Ông Họ Thẩm chương mới