Trong lúc đầu óc cậu bị một nụ hôn làm cho hoảng loạn thì anh cứ đứng nhìn cậu cười nhiệt tình khiến sự hoang mang trong cậu còn tăng cao nữa cơ, ban đâu cứ nghĩ cái thế đó là do anh tính trêu cậu nhưng ra đưa tay lên vị trí ấy cảm giác nó thật lắm cơ.
Có qua có lại, cậu nén lại hoảng loạn trong lòng bàn tay bám chặt lấy hai bên má kéo về phía mình, nụ hôn lúc này cũng không còn được đặt trên má mà là môi.
Sau cái hôn ấy anh cứng đơ như tượng nhìn cậu mặt ngơ không còn giọt máu nào cậu nhếch môi cười, “Cảm giác như nào á anh Trình.”
Cậu nhấn mạnh tên anh biểu hiện trên gương mặt lại còn hài lòng hơn cả anh nữa, thấy anh cứ cứng đơ ra như vậy cậu mỉm cười chạm tay lên má anh nói: “Đứng đơ ra như thế làm gì mau phụ tôi dọn dẹp đi chứ.”
Giờ cậu mới kiểm chứng chính xác được cái câu “đứng hình mất năm giây của giới trẻ” là như nào, chờ đợi anh thêm được lúc cũng bình thường trở lại tuy nhiên còn tặng kèm thêm hiệu ứng ngượng đến chín đỏ cả mặt, cúi gầm mặt xuống anh giành lấy hết chén dĩa trên tay cậu về phía mình miệng không ngừng bảo cậu ra chỗ khác cho mình dọn.
“Sao thế? Tự nhiên đuổi tôi đi chỗ khác vậy.”
“Không có đuổi, chỉ là muốn để câu nghỉ ngơi chút thôi à.”
“Thiệt không?” Cậu hỏi dò lại.
“Thiệt và thật, cậu ra sofa đi.”
Cậu cũng vì chiều lòng anh mà ra sofa ngồi tuy nhiên ánh mắt cậu vẫn luôn dõi theo bóng lưng của tay, ngón tay cậu chạm nhẹ lên môi mình lẩm bẩm: “Cảm giác lạ thật.”
Mười phút sau đó anh cũng dọn dẹp rửa chén xong xuôi chuyện ban nãy cũng giảm bớt đi phần nào, cậu đợi anh ngồi xuống sofa thì lấy một phong bì màu nâu lớn đưa cho anh, “Chiều nay tôi vừa đến trường nghề C để chuẩn bị thủ tục nhập học cho anh, có gì anh chuẩn bị những cái như học bạ cấp hai rồi cái giấy tờ khác trong đây yêu cầu nha.
Có gì chiều mai hoặc mốt tôi đem hồ sơ đi nộp, có thể ngày kia chắc anh đi học luôn cũng được á.”
“Ngày kia đi rồi á, gì nhanh dữ vậy.” Anh cầm hồ sơ trong tay mình ngơ ngác, “Thế có gì tối anh thử liên lạc cho dì anh ở dưới quê đem lên.”
“Không gấp đâu, tại giữa tháng tám mới bắt đầu khóa học mới lận nhưng hiệu trượng lại muốn để anh vào sớm hơn chút nên mới vậy.”
“Hiệu trưởng á? Thế ông ấy tên gì vậy?”
“Tên hả?” Cậu chống cằm suy nghĩ được một lúc rồi bảo: “Hình như cùng họ với anh thì phải, tôi nhớ không lầm là Thẩm gì đó Thiên á.”
“Thẩm Phúc Thiên.”
“Ủa sao anh biết, ủa mà anh biết thì hỏi chi?”
“Thì hỏi lại cho chắc, mà chắc giờ anh cũng đi ngủ trước em tí ngủ sau nha tại sáng mai quán có sự kiện gì á nên quản lý bảo đến đó sớm.”
“Vậy anh đi ngủ đi.”
“Ngủ ngon.”
Anh vẫy tay chào cậu rồi thong thả cầm tập hồ sơ đi vào bên trong phòng ngủ chứ không ngủ ở tấm đệm bên ngoài phòng khách như mọi khi nữa, trước lúc đóng cửa phòng anh lại nhìn thấy sự tiếc nuôi gì đó trên mặt cậu thì bỗng dưng lại nhớ về nụ hôn ban nãy mà đỏ ứng cả mặt.
Hôm nay anh có việc ở công ty cần giải quyết do đó không có ngủ ở bên ngoài được ngoài ra anh còn dự tính là sẽ thức đến sáng làm việc vả lại sợ bị lộ thân phận mình nên căn phòng này tạm thời là nơi trú ẩn an toàn.
Trước khi bắt tay vào công việc anh quay số danh bạ gọi điện cho người cha kính yêu của mình để hỏi một vài chuyện, bên kia đổ chuông được lúc thì cha anh cũng đã nhấc máy tuy nhiên giọng điệu có phần say xỉn lên tiếng: “Tiểu Trình giờ này không ngủ hay sao mà còn gọi cho bố thế?”
“Bố đang uống với mấy người bạn sao? Có thời gian không con muốn hỏi vài câu.”
“Bố uống có một mình à, bộ con gặp khó khăn gì sao?”
Anh cầm sấp giấy tờ đặt bên trong bộ hồ sơ kia lên, “Không phải chỉ là ban nãy Khương bảo hôm nay em ấy đi làm thủ tục học cho con thì gặp được Thẩm Phúc Thiên ấy.”
“Thì làm sao?”
Bạn đang đọc bộ truyện Gả Cho Quý Ông Họ Thẩm tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Gả Cho Quý Ông Họ Thẩm, truyện Gả Cho Quý Ông Họ Thẩm , đọc truyện Gả Cho Quý Ông Họ Thẩm full , Gả Cho Quý Ông Họ Thẩm full , Gả Cho Quý Ông Họ Thẩm chương mới