Trận đấu đầu tiên kết thúc, thẻ bài tự động đổi mới.
Hệ thống không thông báo kết quả đặt cược, chỉ tuyến bố: "Trận thứ hai, người chiến thắng là người lật được con số lớn nhất".
Tề Viễn nao nao, rất nhanh đã nhận ra một chuyện: "Đặt cược cho cả vòng chứ không phải từng trận?"
Nói cách khác, cả trò chơi lần này chỉ có ba cơ hội đặt cược.
Hứa Giai lại chú ý đến chuyện khác: "Thế có nghĩa là, sáu người chúng ta phải tiếp tục lật bài?"
Vừa nói, cô vừa hướng ánh mắt nhìn sang người nào đó.
Nhạc Lâm, "..."
Hắn có một dự cảm không hay, hắn luôn cảm thấy có chuyện gì đó lại sắp xảy ra.
Những người khác cũng chuẩn bị sẵn sàng cho trận đấu thứ hai.
Lâm Hi bước lên trước một bước: "Vừa rồi theo trình tự 1-6 rồi, thì lúc này đến 6-1 nhỉ?"
Dù sao cũng không thể không lên, kết quả trò chơi vẫn phải xác định.
"Được".
Tề Viễn thoải mái đồng ý.
Thế là Lâm Hi là người đầu tiên bước lên, lật thẻ số 13, mặt sau viết đúng con số 13.000, không tệ lắm.
Tiểu Doãn nghĩ nghĩ, lật thẻ số 7, đáng tiếc mặt sau là 6000.
Lúc Nhạc Lâm bước lên, hắn hít sâu khiến mình bình tĩnh hơn, cẩn thận quan sát.
Nhìn tư thế của hắn thì cứ như đang có ý đồ xuyên thấu thẻ bài, nhìn ra con số phía sau.
Rất lâu sau, cuối cùng hắn cũng đưa ra quyết định, lật thẻ số 5, con số 18.000 xuất hiện trước mặt mọi người.
"Oa!!!"
Tiếng thán phục liên tiếp vang lên.
Sắc mặt Tư Hải phức tạp: "Dựa theo trình từ lớn đến nhỏ, con số 18.000 lớn thứ ba trong 20 con số, chỉ có 19.000 và 20.000 mới thắng được nó.
Nếu Nhạc Lâm không thắng được thì từ hôm nay trở đi tôi sẽ tin tưởng huyền học".
Nói xong, cô chọn thẻ số 8, một giây sau, con số 19.000 xuất hiện.
Nhóm người còn lại: "!!!"
Nhạc Lâm trừ f*ck ra thì không còn lời nào để nói.
"Ha ha ha ha." tiếng cười hủy thiên diệt địa đột nhiên xuất hiện.
Tiểu Doãn cười gập cả người, liên tục hỏi: "Cô phục chưa? Có phục chưa hả?"
Tư Hải lau mồ hôi, quyết định từ bỏ thành kiến trước giờ đối với huyền học.
Hứa Giai cũng cười không nổi nữa, bước tới tùy ý chọn con số 20.
Nhưng mà con số lớn nhất 20.000 lại cứ thế mà xuất hiện.
"Ha ha ha ha ha!" Lại một trận tiếng cười lớn vang lên.
Lâm Hi không thể không thừa nhận, "Người chơi tài giỏi sóng sau xô sóng trước, tôi nhận thua".
Tiểu Doãn ngã ngồi dưới đất, la hét: "Vất vả lắm mới lật được 18.000 thế mà lại bị hai kẻ đè đầu.
Hóa ra trước giờ tôi đã quá coi thường anh! Ôi ôi, không may thành dạng này, làm sao anh có thể yên bình lớn đến tận giờ vậy?"
Nhạc Lâm mím chặt môi, không muốn nói chuyện.
"Mỗi lần có trò chơi so vận may, Nhạc Lâm là người xứng đáng với MVP nhất".
Tề Viễn thực lòng than thở.
Tài năng này có cho hắn cũng không muốn! Nhạc Lâm cảm thấy trái tim mình đau quá.
Hệ thống đúng lúc tuyên bố, "Trận thứ ba, người chơi lật được thẻ 8000 là người chiến thắng.
Nếu không có ai lật trúng thì người lật trúng tấm thẻ gần với 8000 nhất là người chiến thắng".
(Ví dụ 7000 hoặc 9000).
Tề Viễn đề nghị, "Nhạc Lâm lật trước đi, sau đó Hứa Giai, Tiểu Doãn lật, thế nào?"
Tư Hải tràn đầy phấn khởi miêu tả, "Nhạc Lâm lật ra 7000, sau đó người tiếp theo lật được 8000, chậc chậc..."
Cô mới hơi tưởng tượng, lập tức cảm thấy cảnh đẹp như họa.
Nhạc Lâm không đáp lời, hơi nâng cằm, lộ ra vẻ mặt kiêu ngạo lạnh lùng – làm bộ điềm nhiên như không có việc gì chính là kiên cường cuối cùng của hắn.
Ai ngờ tấm thẻ số 7 mới được lật ra, con số 9000 lập tức xuất hiện.
Tư Hải không giữ nổi nét mặt, hiếm khi bật cười thành tiếng.
Tiểu Doãn lẩm bẩm liên tục, "Người tiếp theo lật ra 8000 thì kịch bản đã hoàn thành."
Ai ngờ cô nàng tiện tay lật một cái, con số lật ra lại là "11000".
Tiểu Doãn đành phải đem hi vọng gửi gắm cho Hứa Giai, ánh mắt tràn ngập cổ vũ: "Dựa cả vào cô".
"Tôi không có năng lực đặc biệt sao có thể muốn lật gì là lật được chứ?" Hứa Giai tiện tay lật tấm thẻ số 16, trong lòng cũng không ôm kỳ vọng lớn.
Ai ngờ ——
"8000!!!"
"Ha ha ha ha! May mà tôi kịp khống chế, chút nữa là cười thành tiếng heo kêu rồi".
Tất cả mọi người hòa vào bầu không khí sung sướng vui vẻ, ai cũng hòa thuận, vui sướng nói chuyện phiếm.
Chỉ có suy nhất Nhạc Lâm đứng một bên ngẩn người, nét mặt mờ mịt luống cuống – thế giới này có phải đã tàn nhẫn với hắn quá rồi không?
Hệ thống tuyên bố, "Trò chơi đầu tiên kết thúc, người chiến thắng là số 2".
"Kết quả đặt cược của người chơi như sau:
Sáu người chơi đều bỏ quyền, không ai đặt cược".
Tiểu Doãn nói thầm "Vua tay thối tham gia thi đấu, ai dám đặt cược chứ".
Tư Hải thì lại nghĩ: "Sáu người đều tham gia, biến số quá lớn, không nên đặt cược".
Đúng lúc này, xung quanh bỗng nhiên tối đen, bàn tay giơ lên cũng không nhìn thấy ngón.
Hứa Giai hơi ngốc ra, vô thức hỏi thăm, "Có chuyện gì thế?"
"Chẳng lẽ trò chơi lần này không chỉ đặt cược mà còn có nhiệm vụ khác?" Tư Hải nghi ngờ.
Tiểu Doãn nhịn không được phàn nàn: "Tối quá, sao còn chưa bật đèn vậy?"
"Im lặng!" Bỗng nhiên Tề Viễn vội vàng nói nhanh: "Đừng nói nữa".
"Gì chứ..." Tiểu Doãn nhẹ giọng lầm bầm một câu, nhưng cuối cùng vẫn thành thật ngậm miệng.
Lát sau, bóng tối dần lui, ánh sáng trong phòng trở lại như cũ.
Hàng chữ to màu vàng hiện lên: "Ngời chơi số 5 (Tiểu Doãn) bị người thiết kế lấy đi 60.000 phí nhiệm vụ.
Hiện tại số dư là -26.667".
"Chú ý 1: Sau khi người thiết kế hoàn thành nhiệm vụ ẩn có thể cướp phí nhiệm vụ của những người chơi khác."
"Chú ý 2: Sau ba vòng trò chơi, người chơi cần phải suy đoán ra thân phận của người thiết kế.
Nếu đoán đúng, mỗi người chơi sẽ được chia đều phí nhiệm vụ tích lũy của người thiết kế".
Bạn đang đọc bộ truyện Gameshow Vô Hạn tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Gameshow Vô Hạn, truyện Gameshow Vô Hạn , đọc truyện Gameshow Vô Hạn full , Gameshow Vô Hạn full , Gameshow Vô Hạn chương mới