Editor: Lầu trên có XB
Beta: Cá
"Tôi có thể là... đói bụng."
Nghe Lâm Dữ nói thế, Lục Vưu theo bản năng cúi đầu nhìn bụng nhỏ của cậu: "Có phải bị bệnh gì rồi không?"
Lâm Dữ bắt đầu suy tư, lẽ nào cùng sinh hoạt với con người cũng sẽ nhiễm phải bệnh của con người sao?
Đây chính là bệnh truyền nhiễm vượt chủng tộc trong truyền thuyết ư ?
Gió nhẹ dừng lại, không còn mùi hương kia nữa, Lâm Dữ liền cảm thấy đỡ hơn.
Cậu ợ một tiếng no nê, giải thích: "Chắc vừa nãy có lẽ là lỗi về giác quan của tôi, thôi mau trở về phòng học nào."
Bọn họ ở nhà ăn tốn không ít thời gian, nên lúc trở về phòng học cũng chỉ còn lại hai người bọn họ là vào lớp cuối cùng, đương nhiên ngoại trừ Đoạn Từ vẫn còn đang đánh bóng rổ ngoài kia.
Các lớp phó phụ trách môn học lên trên bảng viết bài tập của ngày hôm nay, Lâm Dữ nhìn bài tập này cùng với bài của ngày hôm qua không có gì khác biệt lắm, không chỉ có dạ dày khó chịu, đầu cũng bắt đầu đau.
Chỗ nào cũng không thoải mái.
Lâm Dữ biết rằng giả vờ ốm chỉ có thể trốn được một lúc, nhưng vẫn có thể trốn được trong một lúc nha!
Cậu dọn dẹp lại cặp sách mình, lúc đang muốn về phòng ngủ, đột nhiên có người gõ cửa một cái:
"Lâm Dữ ban một, giáo viên tiếng Anh gọi cậu qua."
Lâm Dữ để sách vào cặp, tỉ mỉ suy nghĩ về biểu hiện của mình một chút, lên lớp luôn nghiêm túc, bài tập ngày hôm qua cũng đã hoàn thành xong...
Giáo viên tiếng Anh là một nữ Omega còn trẻ tuổi, nói chuyện rất dịu dàng.
"Lâm Dữ, tôi muốn nói với em một chút về bài tập nộp hôm qua."
Hóa ra là bởi vì bài tập à.
Lâm Dữ hiểu ra: "Có phải là do em sai quá nhiều không ?"
Thật ra cậu không hiểu nhiều ngữ pháp lắm, chỉ đơn giản là dựa vào ngữ cảm mà làm thôi.
Giáo viên tiếng Anh lắc đầu: "Không phải, hoàn toàn rất tốt."
Lâm Dữ ngẩn người, vậy tại sao lại gọi cậu đến văn phòng.
Giáo viên tiếng Anh nhẹ giọng nói: "Tôi muốn hỏi em, bài này là do em tự mình viết sao?"
Lâm Dữ gật đầu, cậu chỉ có thể làm tiếng anh và ngữ văn.
Giáo viên đương nhiên sẽ không chỉ nghe cậu nói suông, giáo viên tiếng Anh chỉ vào một phần trong đó.
"Em có thể cho tôi biết bài viết này của em nói về cái gì không?"
Lâm Dữ liếc nhìn, chậm rãi kể lại nội dung của câu chuyện bằng tiếng Trung, và nhấn mạnh những chi tiết của một số câu chuyện về chủ đề này.
Giáo viên tiếng Anh hơi kinh ngạc, bài viết này nếu nói khó cũng không khó, mà nói dễ thì cũng không dễ, có hai câu hỏi chi tiết rất dễ gây nhầm lẫn.
Lâm Dữ cười cười: "Thỉnh thoảng chúng em có một vài người nước ngoài đến, người dân trên núi thường xuyên trò chuyện với họ."
Giáo viên tiếng Anh cười cười, lại cùng Lâm Dữ hàn huyên về vấn đề khẩu ngữ và ngữ pháp một lát, rồi cho Lâm Dữ trở về.
Lâm Dữ mới vừa đi ra văn phòng thì Phương lão sư gặp đi tới.
Cậu lễ phép chào: "Chào Phương lão sư ạ."
Phương Tình gật đầu, đi vào văn phòng trực tiếp hỏi giáo viên tiếng Anh:
"Bài tập tiếng anh của nó có phải là cũng là ăn cắp?"
"Bài tập Ngữ văn chép cũng không kém, có lẽ là người mới."
Giáo viên tiếng Anh có chút lúng túng nói: "Em ấy không có chép của người khác, phiên dịch đều đúng, tiếng anh của Lâm Dữ rất tốt, khẩu ngữ cũng không có vấn đề."
"Cô còn quá non rồi."
Phương Tình lắc đầu một cái, trở lại chỗ ngồi của mình, bắt đầu chấm bài tập.
Bạn đang đọc bộ truyện Giả O Sẽ Bị Cắn tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Giả O Sẽ Bị Cắn, truyện Giả O Sẽ Bị Cắn , đọc truyện Giả O Sẽ Bị Cắn full , Giả O Sẽ Bị Cắn full , Giả O Sẽ Bị Cắn chương mới