Hà Tự đặc biệt am hiểu việc vượt ở các khúc cua, dẫn đầu lao thẳng vào trong khúc cua, lao tới đám người phía trước, áp đảo các học sinh ban thể dục phía sau.
"Ay ay, đang chạy dẫn đầu có phải Hà Tự không?" Nhóm nam sinh đánh bài của ban một vừa chơi vừa nói.
"Hình như là cậu ấy."
"Hà Tự trâu bò như vậy sao?"
"Hà Tự đây là *thâm tàn bất lộ."
*Thâm tàn bất lộ là che giấu bản thân bằng vẻ ngoài bình yên phẳng lặng nhưng ẩn chứa bên trong sức mạnh và vũ khí kinh người.
Nam sinh ban một đem bài trong tay bỏ xuống, tất cả chạy ra bên cạnh đường bằng xem Hà Tự.
Lúc này Hà Tự còn không biết mọi người đều tới xem cậu
Ước chừng cách đó khoảng 400m, học sinh ban thể dục phía sau Hà tự bắt đầu phát lực, vượt qua Hà Tự.
Không chọn cách vượt qua Hà Tự, mà là gắt gao bám chặt phía sau cậu.
"Tôi nói các anh em" Ngô Ưu nói, "Lát nữa lúc Hà Tự chạy tới, tôi hô 321, mọi người lên cùng nhau hô Hà Tự cố lên."
Chờ đến lúc Hà Tự chạy đến cầu thang, tiếng "Hà Tự cố lên" đã vang lên che lấp đất trời, lớp khoa học tự nhiên vốn dĩ rất nhiều nam sinh nên tiếng la hét càng dồn dập hơn.
Hà Tự không ngờ lại có nhiều người đến cổ vũ cho mình như vậy.
Bởi vì trước khi thi đấu, cậu ngồi trên khán đài chơi bài, chưa bao giờ nghe thấy lớp nào hét lớn như vậy.
Hà Tự trong lòng thực sự xúc động trước một tiếng hét như vậy.
Học sinh ban thể dục phía trước nghe thấy tiếng Hà Tự cố lên, như bị kích thích, bọn họ lại bắt đầu tăng tốc.
Lúc đầu, Hà Tự còn có thể miễn cưỡng đuổi kịp, sau khi chạy được 200m nữa thì bắp chân bắt đầu mềm nhũn, cổ họng có mùi tanh như ho ra máu, quãng cách càng ngày càng lớn, đây là hậu quả của việc lâu ngày không tập thể dục, cậy vào chút thiên phú mà đánh lừa..
Cuối cùng bước chân của Hà Tự thật sự vô ích, chết tiệt hơn là dây giày bên trái bị tuột ra, ngày thường thì dây giày không bị tuột, nhưng đến lúc quan trọng thì dây giày lại bị tuột ra, ngoài ra dây giày còn buộc thành một nút, thế là xong còn có thể làm gì?! Hà Tự cứ như bị thọc vào tim vậy, chiếc giày ở chân trái cứ bám chặt vào chân cậu không thể rơi ra.
Ước tính dù cậu có di chuyển bao nhiêu thì chiếc giày cũng phải bay ra ngoài.
Thật xấu hổ khi chạy vội mà còn bị rớt giày, bất quá ai trước khi xuất phát đều buộc lại dây giày một lần, chỉ có cậulà chủ quan không buộc.
Hà Tự đang phân vân giữa việc buộc giày hay không buộc giày.
Khoảng cách giữa cậu và người dẫn đầu ngày càng lớn, vị trí thứ ba cũng đang dần đuổi kịp cậu.
Một nhóm nữ giáo viên Địa Lý, Lịch Sử, Hóa Học, Ngữ Văn đều đến cổ vũ cậu, Ngô Ưu gân cổ hét lên: "Hà Tự hướng vịt hướng vịt xông lên đi!" Mặt sau nhóm nam sinh cũng theo Ngô Ưu kêu lên: "Hà Tự hướng vịt hướng vịt xông lên!" Quẩy như đàn vịt đực qua sông.
Những nam sinh này đều đang trong thời kỳ vỡ giọng, cứ hét lên như vậy không sợ vỡ cổ họng sao.
Hà Tự thở phào nhẹ nhõm, dù thế nào giày cũng không thể rơi xuống, lại chật vật lao lên, ném xa vị trí thứ ba, thu hẹp khoảng cách với đệ nhất ban thể dục, đồng thời vứt luôn vị trí thứ hai hướng chạy về vạch đích.
"Hà Tự thật tuyệt vời!" Không biết nam sinh nào trước mặt hô lên một tiếng.
Ngay sau đó, các nam sinh cùng nữ sinh đều lần lượt hét lên.
Do quán tính, Hà Tự chạy hai ba bước nữa mới dừng.
Hạ Liên vuốt lưng Hà Tự nói: "Con trai vất vả rồi, mau đi nghỉ ngơi đi", đưa cho cậu một chai nước Evian và một bịch *Snickers, Hà Tự ghét ăn Snickers, nhưng vẫn mỉm cười với cô.
*Snickers là một loại bánh chocolate mà bé thụ không thích ăn chocolate.
Hà Tự đi đến bên kia cầu thang, Từ Kiến Trừng đứng trên bậc cầu thang đưa bình giữ nhiệt cho Hà Tự.
"Ba ba chạy có giỏi không?"
Hà Tự một bên cầm bình giữ nhiệt một bên hỏi.
"Giỏi giỏi, thứ ba trên thế giới."
Đúng vậy, là do anh em tâng bốc không dễ nghe hay là Coca ướp lạnh uống không ngon, tại sao lại muốn tìm bạn gái.
Hà Tự nghĩ rằng người hiểu lòng mình chỉ có Từ Kiến Thành, kết quả cậu vặn nắp chai và nhấp một ngụm, đây không phải là Coca-Cola ướp lạnh của cậu a.
Hà Tự cau mày lại nhấp một ngụm, hơi giống nước wolfberry, cậu lắc lắc bình, nhìn đáy bình thì thấy đúng là nước wolfberry, vẫn còn ấm.
Không đúng a, Hà Tự nhớ rõ mình đã tự tay đổ coca ướp lạnh vừa mua ở cănteen trường vào bình giữ nhiệt, cậu lại cẩn thận nhìn xuống bình nước, phát hiện đáy bình không có bị vỡ, đây không phải bình nước của cậu.
Nghĩ đến đây, Hà Tự hận không thể ôm cổ họng, phun ra thứ nước vừa uống.
"Cái bình nước này của ai?!"
Từ Kiến Trừng làm bộ vừa nhận ra: "Xin lỗi, tôi lấy nhầm."
Từ Kiến Trừng ngoài miệng nói xin lỗi, nhưng vẻ mặt lại không chút hối lỗi:, "Đây là bình nước của tôi.
Hai bình khá giống nhau, dù sao cũng gần giống nhau, cậu cứ uống đi."
"Ồ, của cậu a", Hà Tự lại nhấp một ngụm wolfberry, thứ mà hầu như không có vị như coca: "Đều giống nhau."
Hà Tự "A" một tiếng.
Từ Kiến Trừng nhìn về phía cậu.
"Cậu nói uống nước." Hà Tự hướng hắn nói
"Tôi nói uống nước?" Từ Kiến Trừng vẻ mặt không hiểu gì.
"Cậu xem, chúng ta đều nói uống nước, cậu tại sao nói chính là he....!he nước"
Hà Tự không thể học theo cách phát âm của Từ Kiến Trừng, giống như là lúc đánh răng xong uống ngửa đầu, thở ra rung cổ họng phát ra âm thanh này.
"Đó là âm lưỡi kiểu Pháp." Ngô Ưu đứng ở phía sau Hà Tự nói tiếp: "Điều đó sẽ xảy ra nếu nói tiếng Pháp trong một thời gian dài, và sẽ vô thức bị run khi nói tiếng Trung Quốc".
Hà Tự giống như phát hiện ra thế giới mới, nhưng nghĩ lại trăm lần cũng không ra.
Hạng mục cuối cùng của nội dung điền kinh là chạy tiếp sức nam 4x100, nội dung thi đấu chung kết.
Những người có thể tham gia vào hạng mục này là những người thiên phú, cơ bắp dày đặc, sức mạnh bền bỉ.
Vốn dĩ năm nào cũng có Trịnh Đán tham gia hạng mục này, nhưng năm nay không biết có phải do kỳ thi hàng tháng không, tất cả các hạng mục đều không tham gia, rất ít hạng mục.
Ban hai ban đầu dựa vào Trịnh Đán, khi còn là học sinh năm nhất trung học, Trịnh Đán đã một hơi báo danh mười mấy hạng mục, thế là trên sân thể dục đủ nổi bật, trở nên nổi tiếng, tất cả mọi người đều biết, danh tiếng còn truyền đến các trường khác.
Không ít nữ sinh thầm mến, viết thư tình nhét đầy cả một ngăn bàn, nhưng họ không ngờ rằng Trịnh Đán cũng là một kẻ si tình, vẫn như cũ thâm tình mà theo đuổi Sở Định Nghi.
Bạn đang đọc bộ truyện Giáo Thảo Đối Với Tôi Nhất Kiến Chung Tình tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Giáo Thảo Đối Với Tôi Nhất Kiến Chung Tình, truyện Giáo Thảo Đối Với Tôi Nhất Kiến Chung Tình , đọc truyện Giáo Thảo Đối Với Tôi Nhất Kiến Chung Tình full , Giáo Thảo Đối Với Tôi Nhất Kiến Chung Tình full , Giáo Thảo Đối Với Tôi Nhất Kiến Chung Tình chương mới