Ban đêm bên trong một khu phế tích, Trường Nam sát na tới gần một đầu Xa Khuyển Trư một kiếm cắt ngang cái cổ của nó, từ xa nhìn lại, khu phế tích lúc này đã tràn ngập toàn là máu tươi.
Đây cũng là đầu Xa Khuyển Trư thứ một trăm mà Trường Nam cắt xuống, ngay sau khi hắn diệt sát đạo ác hồn kia đám Xa Khuyển Trư này đột nhiên xuất hiện bao vây lấy khu phế tích này.
Bọn chúng trong mắt đều là một màu đỏ thẫm, quanh hàm răng rớt dãi không ngừng rơi xuống, mang theo tiếng thở hồng hộc hung dữ liên tiếp lao tới.
Càng ngày, Xa Khuyển Trư lại càng là tiến tới khu phế tích này nhiều hơn, Trường Nam một kiếm rồi lại một kiếm chém ra, Xa Khuyển Trư xác chết như ngả dạ, máu của bọn chúng chảy xuôi tạo thành từng vũng nhìn thấy mà rợn người.
Trường Nam nhíu mày:
“Chẳng lẽ càng hấp thu được nhiều ác hồn sẽ càng thu hút dã thú?”
Từng đạo phi kiếm xoay tròn trên đỉnh đầu lao ra phóng tới đàn Xa Khuyển Trư, Trường Nam không muốn dây dưa dứt khoát thoát ly khỏi khu phế tích này.
Mà đàn Xa Khuyển Trư cũng càng là đuổi giết không tha, thế nhưng tốc độ đã không thể theo kịp Trường Nam, Trường Nam nhoáng người lên dung nhập vào bên trong rừng trúc.
Xa xa đã không còn nhìn thấy đàn Xa Khuyển Trư, Trường Nam thở ra một hơi, Linh Đấu Bí Cảnh quỷ dị hắn trong ngày đầu tiên này cũng đã chứng kiến đi qua, mà một ngày này số lượng ác hồn hắn thu thập được lại cực kì ít, con số mới chỉ là ba, mà nếu như muốn khai mở khiếu huyệt tựu phải cần rất nhiều đạo ác hồn nữa.
Thời gian Linh Đấu Bí Cảnh mở ra chỉ vẻn vẹn bảy ngày, ngày thứ nhất đã chuẩn bị qua đi, trước mắt Trường Nam chỉ còn lại sáu ngày.
Đúng vào lúc này, tâm thần Trường Nam nhấc lên từng trận cảnh giác, từ trong những cành trúc có vô số đạo kim châm ám toán bay tới.
Trường Nam sử dụng tốc độ cực hạn tránh né, Nghịch Thiên Kiếm càng là được hắn sử dụng chặn đứng những công kích từ kim châm kia, mà mỗi nơi kim châm đâm trúng đều xuất hiện những tia tử khí phát ra một mùi hôi thối đến cực điểm.
“Có độc!”
Lúc này từ phía trước mặt một tu sĩ xuất hiện bấm niệm pháp quyết, một bàn tay khổng lồ từ hư vô xuất hiện chụp lấy Trường Nam.
Trường Nam con ngươi loé lên, hắn lui về sau một bước nhưng cũng chỉ dừng lại ở một bước, đây cũng chính là một bước đà, dưới chân Trường Nam lôi điện không ngừng sản sinh, sau đó lưỡi kiếm lôi vụ loé lên rồi lại vụt tắt, Trường Nam sử dụng một loại tốc độ kinh người lao tới trực tiếp đối diện với tu sĩ kia.
Tên tu sĩ này gương mặt có chút co giật, chớp mắt song phương đã lao sầm vào nhau, tiếng nổ chấn động truyền ra, từng cành trúc bên trong xào xạc xào xạc rung lắc không thôi.
Trường Nam không có nhượng bộ phát sau mà đến trước, từng đạo phi kiếm xoay tròn trên đỉnh đầu lao tới, tốc độ ra kiếm của Trường Nam giờ phút này đã không thể hình dung, chỉ trong vài hơi thở đã có hơn trăm đường kiếm được chém ra.
Tu sĩ ám toán liên tục lui về sau khoé miệng đã tràn ra máu tươi, hắn là một tu sĩ tới từ Khôi Âm Tông, lúc này ánh mắt hắn loé lên lui về sau bảo trì một khoảng cách với Trường Nam.
Tu sĩ Khôi Âm Tông bấm luyện pháp quyết cắn chót lưỡi phun ra một ngụm máu tươi, đột nhiên dị biến phát sinh, từ bên trong rừng trúc xuất hiện hơn chục thân ảnh tu sĩ có nam có nữ, thần sắc cứng đờ, thuật pháp dao động trên người mà liên tục lao về phía Trường Nam.
Đây cũng chính là số khôi lỗi của tên tu sĩ này, Trường Nam lui về sau, hắn chỉ mũi kiếm xuống mặt đất vẽ thành vòng tròn, ngay sau đó từng tia lam quang cuồn cuộn xuất hiện như phong vụ cuốn quanh Trường Nam, hắn hét lớn một tiếng:
“Kiếp Phong!”
Từ bên trong phong vụ vô số đạo lốc xoáy được phóng ra lao tới thân ảnh những khôi lỗi kia, từng đầu khôi lỗi liên tục đổ sụp, tu sĩ Khôi Âm Tông lúc này cũng nhận phải vô số phản phệ không ngừng phun ra những ngụm máu tươi.
Trong khoảng thời gian ở bên trong Huyết Tam Thành Trường Nam cũng được Trần Sinh Cương đưa cho rất nhiều công pháp có liên quan đến kiếm đạo, hắn tất nhiên thứ vũ khí chính vẫn là Nghịch Thiên Kiếm cho nên những công pháp này rất có hiệu dụng đối với hắn.
Trường Nam nhảy lên thân ảnh xoay vòng với vận tốc cực nhanh tạo thành một mũi tên hướng về phía đám khôi lỗi xung quanh, thuật pháp ầm ầm chấn động tuy nhiên đám khôi lỗi cũng không thể sờ tới Trường Nam.
Trường Nam như mũi tên lao tới va chạm lúc liền là xuyên qua lá lách của từng khôi lỗi một, bọn chúng sau đó liền là huyết nhục sụp đổ tan thành mây khói.
Tuy nhiên điều kì dị là khôi lỗi cũng sinh ra được ác hồn, Trường Nam con mắt sáng lên điên cuồng hấp thu, từng đạo rồi lại từng đạo đi vào bên trong cơ thể hắn không ngừng công phá xiềng xích.
Tu sĩ Khôi Âm Tông sắc mặt thay đổi, thân thể chịu nhiều phản phệ đã không thể chiến đấu tiếp ý đồ muốn rút lui, thế nhưng lúc này đã muộn:
Trường Nam mang theo một loại tốc độ của tia chớp phóng tới lưỡi kiếm xuyên qua cổ của tên tu sĩ này kết liễu sinh mạng của hắn, hồn thể bay ra, Trường Nam không do dự mà hấp thu triệt để.
Đây cũng chỉ là một trong rất nhiều cuộc đụng độ hiện tại đang diễn ra bên trong Linh Đấu Bí Cảnh, bởi vì chỉ có như vậy tốc độ dung nhập ác hồn mới càng nhanh thêm, thời gian tại Linh Đấu Bí Cảnh rõ ràng là không nhiều.
…
Ánh sáng một lần nữa thay thế bóng tối, ngày thứ hai bên trong Linh Đấu Bí Cảnh, Trường Nam vẫn là thân ảnh nhẹ nhàng đi tìm kiếm những đạo ác hồn.
Tuy nhiên tới thời điểm hiện tại hắn lại thu thập được rất ít, mỗi nơi hắn đi qua đều xuất hiện dấu tích của chiến đấu, hiển nhiên những nơi này ác hồn đều đã bị người đến trước lấy đi.
Nửa ngày sau rốt cục Trường Nam cũng đành phải buông bỏ, hắn quyết định hôm nay sẽ lại tiến sâu vào trong Bí Cảnh này, đương nhiên càng vào sâu bên trong sự quỷ dị của nơi đây càng là nhiều hơn.
Trường Nam hiện tại đang di chuyển trên một cánh đồng hoang, hai bên bờ là bùn đất, cỏ lúa bằng phẳng trải ra phía xa xa, càng di chuyển khung đường này càng là dài ra, phải mất một khoảng thời gian cuối cùng trước mặt hắn cũng xuất hiện một ngôi làng.
Phía đầu của ngôi làng này là một cái cổng chào được dựng lên bằng những thanh tre nứa, bên trên cổng chào được khắc vài dòng chữ Bắc Hạ Thôn, Trường Nam đương nhiên sẽ đi vào bên trong ngôi làng này, bởi vì bên trong khả năng sẽ xuất hiện ác hồn.
Thế nhưng sau khi vừa mới bước chân vào bên trong Bắc Hạ Thôn Trường Nam tâm thần liền là chấn động, bên trong vậy mà có người sinh sống, Linh Đấu Bí Cảnh vậy mà cũng có sự sống, Trường Nam hoàn toàn không biết gì về điều này, điều duy nhất hắn biết là Linh Đấu Bí Cảnh này cứ mỗi lần mở ra sau đó sẽ là biến mất trong thiên địa một trăm năm.
Lúc này người dân trong làng trên trán ai cũng đeo lấy khăn vải màu trắng, từng tờ tiền giấy không ngừng được tung bay lên không trung, phía chính giữa đám người là một cái quan tài màu đen, đây dường như là một nghi thức nào đó của ngôi làng này.
Đối với sự quỷ dị bên trong Linh Đấu Bí Cảnh Trường Nam cũng là không lấy làm bất ngờ, hắn con ngươi tràn ngập sát khí định tiến lên diệt sát đám thôn dân này, thế nhưng lúc này người dân Bắc Hạ Thôn đều đồng loạt nhìn hắn, lúc sau một lão già tiến lên hướng Trường Nam đi tới.
Trường Nam đã sớm cảnh giác, tay phải tuỳ thời có thể rút kiếm, lão già sau khi tiến tới giọng nói già nua phát ra:
“Tiểu hữu ngoại giới tới đây phải chăng là muốn thu thập ác hồn?”
Trường Nam đáy lòng nhảy bộp một cái, hắn đã bỏ đi động tác rút kiếm nhưng vẫn không mở miệng, lão già chỉ cười cười:
“Giới thiệu một chút lão phu Bắc Hạ Trưởng Tử, là trưởng thôn của Bắc Hạ Thôn, không giấu gì ngươi cứ cách một trăm năm là lại có người ngoại giới xuất hiện tại vực này muốn đi tìm kiếm ác hồn, mà ác hồn kia cũng chính là do sinh linh bên trong vực này lúc chết mà tạo thành.”
Trường Nam mí mắt giật giật, hắn lúc này mới mở miệng nói ra câu đầu tiên:
“Các ngươi đây là đang làm cái gì?”
Lão già nhìn về phía người dân trong thôn sau đó nói:
“Đây là nghi lễ tiễn đưa người đã mất của thôn chúng ta, vừa mới hôm qua trong thôn lại có một người chết, mà tiểu hữu ngươi tới đây cũng thật là không đúng lúc, cách đây không lâu có một người ngoại giới đã tới và thu đi hồn thể của hắn rồi, trong thôn chúng ta hiện tại cũng không còn ác hồn nào đâu.”
Trường Nam nhìn nhìn lão già một chút, sau đó nói:
“Ta muốn nghỉ tại đây hôm nay, lão trưởng thôn ngài nếu không bất tiện cứ ra giá, nếu ta đoán không lầm các ngươi có sử dụng linh thạch chứ?”
Lão trưởng thôn cười trừ:
“Linh thạch không quan trọng, nếu ngươi muốn có thể ở lại, vừa hay hôm qua một thôn dân mới mất ngươi nếu không ngại có thể tá túc tại nhà của hắn.”
Trường Nam gật đầu sau đó theo an bài của trưởng thôn đi sâu vào bên trong ngôi làng, chỉ là ngay khi hắn đi vào bên trong những thôn dân ở đây liền là hai mắt nhìn nhau, bên trong đồng tử của lão trưởng thôn xuất hiện một đạo ánh sáng rất nhanh sau đó lại biến mất.
May mắn là hắn đã giác tỉnh một cái hệ thống, càng nổi danh càng vô địch, càng cõng nồi càng cường đại."- Hắn là Sở Hi Thanh trong . Bật mí: Hắn sợ vợ :v
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!