Nhóm dịch: Thất Liên Hoa Cô ngốc nào đó không thèm quan tâm đến vết bẩn trên người, sau khi khóc mệt rồi, cô bắt đầu cuộn tròn người nằm lim dim ở trên ghế sa lon, mặc cho mái tóc dính dầu xõa tán loạn ở trên ghế sa lon. Hắc Lăng Tu nhìn chằm chằm vào hình ảnh này, nếp nhăn nơi mi tâm có thể kẹp chết một con ruồi... Biết được đây là đồ lấy về từ Cảnh gia, Triệu Nhật Thiên tỏ vẻ ghét bỏ: "Cơm lại mặt còn có thể bỏ túi mang về, ra ngoài cậu đừng nói với ai là các cậu quen biết tôi đấy nhé!" Ngoài miệng thì nói vậy, nhưng tốc độ nhét đồ ăn vào trong miệng của Triệu Nhật Thiên vẫn không giảm đi... Triệu Nhật Thiên ăn sạch tất cả thịt trong hộp giữ nhiệt, không hiểu sao lại thấy hơi chột dạ nhìn về phía Hắc Lăng Tu. Tình cờ nhìn thấy Hắc Lăng Tu cầm tay kéo người nào đó đang lim dim nằm trên ghế sa lon lên.
Cô nhóc đang lim dim nằm ngủ chợt bị người kéo lên, tức giận khóc lóc om sòm. Hắc Lăng Tu dứt khoát vác cô lên bằng một tay, cất bước đi về phía phòng vệ sinh. "Này, a Tu, cậu định làm gì đấy?" Triệu Nhật Thiên xem không hiểu xu hướng phát triển của chuyện này, bưng hộp giữ nhiệt đựng cháo gà hầm nhân sâm lên, vừa ăn vừa đi theo hai người. "Giúp tôi liên hệ với trung tâm dịch vụ giúp việc gia đình, tìm cho tôi hai người giúp việc tới đây, tốt hơn hết là ngày mai có thể đi làm luôn."
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!