Một đám nữ sinh vậy mà cùng nhau kéo tới phòng thầy tổng phụ trách kỉ luật.
Thầy Chí Vinh cũng quá mệt mỏi với đám học sinh này mà nói ra một câu quen thuộc:
- Các em gọi phụ huynh đến đây giải quyết đi.
Tịnh Kỳ cũng quá chán với cách thức giải quyết của thầy.
Cô thấy Hy Lộ chần chừ không gọi cho ai:
- Sao không gọi đi?
- Tôi không biết gọi cho ai
- Gọi Ngụy Trạch Hải
- Không...!không tôi không dám
Cô cầm điện thoại mình ra gọi cho Trạch Hải, đầu dây bên kia bắt máy thì cô đưa điện thoại cho Hy Lộ:
- Sao? Có chuyện gì?
- Em là Hy Lộ, gặp chút chuyện ở trường nên nhờ chủ tịch đến giải quyết giúp tôi với.
Chuyên ????rang đọc ????ruyện ( ????rù????????ruyện.????N )
Bên kia Trạch Hải liền tắt máy, Hy Lộ cũng rụt rè trả điện thoại lại cho Tịnh Kỳ.
Anh vậy mà đã nhanh chóng đến và đi tới bên cạnh của Hy Lộ:
- Sao vậy? Có sao không?
Tuyết Mẫn thấy anh chẳng để tâm đến Tịnh Kỳ thì cô vui như mở cờ trong bụng, đây là cái mà mình muốn nhìn thấy.
Điện thoại của Tịnh Kỳ lại reo lên, cô đứng qua một bên nghe điện thoại:
- Về chưa? Đi ăn trưa không?
- Con hiện giờ đang ở phòng kỉ luật
Điện thoại lại tắt đi, Tịnh Kỳ cũng ngơ ngác nhìn nó rồi đi ra đối mặt với phụ huynh và những học sinh ở đây:
- Muốn giải quyết gì chứ! Tôi và Hy Lộ bị một đám đông đánh thì còn gì để nói
- Bị đánh mà nhìn con bé đó kìa chẳng có chút vết trầy nữa
- Không biết là lừa ai
....
Vô vàng những câu nói khác được phun trào ra từ những phụ huynh, Trạch Hải rất khó chịu với những lời nói của đám người trước mặt này:
- Xé áo người của tôi như thế này mà mấy người còn chối sao? Coi trời bằng vung à!
Một câu nói khiến nhiều phụ huynh phải e sợ, khép nép.
Cánh cửa phòng lúc này đột nhiên mở ra một người đàn ông lớn tuổi nhưng lại rất lịch lãm, khí thế bước vào:
- Có chuyện gì ở đây vậy?
Thầy Chí Vinh lúc này rất kính cẩn đi ra đến trước mặt người đàn ông:
- Hôm nay sao thầy hiệu trưởng lại đến đây vậy?
- Đưa cháu gái đi ăn
Người đàn ông vừa nói vừa bước đến bên cạnh Tịnh Kỳ khiến đám người ở đây phải há hốc mồm kinh ngạc:
- Mình giải quyết chuyện này đi - Tịnh Kỳ kiên quyết
- Có chuyện gì?
- Đám người đó ức hiếp Hy Lộ, con thấy vậy nên ra tay can ngăn nhưng họ lại cùng nhàu tới đánh con.
May mắn là con biết võ nên không có gì, ông thấy chuyện này nên giải quyết thế nào?
- Với cương vị là hiệu trưởng, quyết định...!đuổi học hết đám học sinh này.
Trường này không chứa chấp nổi những thể loại học sinh như vậy
Những người phụ huynh khác tuy e dè nhưng vẫn rất kịch liệt phản bác:
- Thầy phải công tư phân minh đi.
- Đâu chỉ có thể nghe từ một phía
- Như vậy không công bằng
Vị hiệu trưởng này trở nên vô cùng nghiêm túc nhìn những người phụ huynh:
- Con của quý phụ huynh đây giải thích được như thế nào nữa, đánh hội đồng học sinh khác còn muốn biện minh.
Chỉ do mấy em học sinh đây đánh nhầm người biết võ nên mới thành ra như vậy! Bây giờ giải pháp cuối cùng đình chỉ học 2 năm, chuyện còn lại thì giải quyết với em học sinh đó đi.
Tôi và cháu mình rất bận.
Người ông nghiêm giọng nói với họ rồi kéo tay đứa cháu gái này của mình hiên ngang rời đi.
Ngụy Trạch Hải chỉ có thể quan sát tình hình, Tịnh Kỳ còn có người ông này sao?
Tuyết Mẫn lại vô cùng sốc trước những gì đang diễn ra, sao có thể? Cô ta lại là cháu hiệu trưởng, đùa hả?
Tịnh Kỳ cùng hiệu trưởng ngồi vào xe của mình, ông lại chẳng còn vẻ mặt khó ở đó mà thay vào là gương mặt vui cười:
- Con có sao không? Có chuyện gì thì cứ nói với ông được mà!
- Con chẳng trầy xước miếng da nào.
Bạn đang đọc bộ truyện Hai Boss Yêu Nhau Hả tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Hai Boss Yêu Nhau Hả, truyện Hai Boss Yêu Nhau Hả , đọc truyện Hai Boss Yêu Nhau Hả full , Hai Boss Yêu Nhau Hả full , Hai Boss Yêu Nhau Hả chương mới