Tịnh Kỳ liền vào xe ngồi, vừa láy xe vừa cười gương mặt rất vui vẻ nhớ lại lúc Tuyết Mẫn vào tố cáo với Trạch Hải và chuyện sau đó
" - Cô có thể không làm nhưng làm thì không được hối hận.
Tuyết Mẫn nắm chặt tay lại:
- Được, tôi làm.
- Vậy mời cô ra ngoài, tôi còn có việc bàn với chủ tịch.
Tuyết Mẫn cười rồi quay người đi ra.
Tịnh Kỳ nhìn qua Trạch Hải:
- Tôi thấy Duy Nhã dường như không tin tôi.
Nếu đã làm nội gián được đến chức như bây giờ thì chắc chắn không phải đơn giản
- Em muốn làm gì?
- Có thể tôi suy nghĩ nhiều nhưng cứ chuẩn bị trước đi.
Cũng gắn một cái camera mini trong phòng, tôi nghĩ cô ta cũng có thể vào đây trộm, tôi sẽ để bản dự án giả trong đây.
Cứ làm theo kế hoạch ban đầu đi, nếu có gì thì cũng đã có phòng bị.
Hôm đó anh cũng phải phối hợp đó
- Em muốn tôi ra khỏi phòng đúng không?
- Đúng rồi, tôi cho anh một lí do vào hôm đó để ra khỏi phòng một cách hợp lý nhất.
- Được cứ nghe em đi"
Trạch Hải phớt tay trước mặt Tịnh Kỳ:
- Được rồi, làm rất tốt hôm nay sẽ có thưởng.
- Anh mà thưởng cho tôi được gì chứ?
- Thân thể này
Xe tự nhiên lạng choạng, Tịnh Kỳ ngượng ngùng nói:
- Anh nghiêm túc đi
- Không phải em phấn khích đến rung tay rồi sao? Còn ngại ngùng
Tịnh Kỳ im lặng, chủ tịch Ngụy, anh lúc nào mà không đúng, nói nữa cũng không lại cái miệng của anh, và dần tăng tốc độ xe lên:
- Em đúng là nên làm tay đua chứ không phải là trợ lý
Hai người ăn xong về tới tập đoàn thì thấy Tuyết Mẫn đã chờ trước cửa phòng chủ tịch, thấy được anh thì liền bước đến chỗ Trạch Hải:
- Trạch Hải, sao rồi?
- Tất cả đều rất tốt
Trạch Hải mở cửa đi vào, Tịnh Kỳ theo sau thì bị Tuyết Mẫn kéo lại:
- Cô muốn sao?- Tịnh Kỳ lên tiếng
- Trẻ tuổi mà tài giỏi lắm, mọi chuyện tôi không bỏ qua dễ dàng vậy đâu.
Tuyết Mẫn nói xong thì bỏ đi, Tịnh Kỳ cũng chẳng để tâm đi vào trong, đến chỗ Trạch Hải:
- Tuần sau, anh có đi học quân sự không?
- Giống em
- Hử? Giống tôi gì chứ?
- Em đi thì tôi đi, em không đi thì tôi cũng không.
- Vậy thì đi đi.
Không đúng, tôi đi hay không là chuyện của tôi liên quan gì anh?
- Chiều nay, tôi cho em nghĩ có lương về đi
Chỉ biết ngồi nhìn máy tính không thèm trả lời mình, đúng là phách lối, Tịnh Kỳ không biểu cảm liền cầm đồ đi ra tới cửa thì bị Trạch Hải kêu lại:
- Em về đưa...!Đại...!Ca...!đi spa
- Cái tên hay thế mà nói gượng gạo quá.
Tôi biết rồi, chắc chắn sẽ là một Đại Ca đẹp trai
Tịnh Kỳ vừa bước ra khỏi phòng thì vui mừng hớn hở:
- Về nhà thôi!
Tịnh Kỳ về tới nhà thì gặp Đại Ca chạy tới:
- Ngoan, ngoan, chiều nay sẽ đưa cưng đi spa nha!- Tịnh Kỳ xoa xoa đầu chú chó
Tịnh Kỳ đi lên phòng, chú chó cũng theo sau.
Mấy người trong nhà thì thầm với nhau:
- Con bé mà làm cô chủ chúng ta thì tốt biết mấy
- Con bé Tịnh Kỳ này rất dễ gần, dễ thương đó
- Cả con chó khó chịu này cũng rất thích con bé
- Nó còn chịu cái tên của Tịnh Kỳ đặt nữa.
Tịnh Kỳ vào phòng tắm rửa, lên giường nằm thì thấy đồ ăn vặt vẫn còn:
- Bận quá không có thời gian ăn.
Thôi đi ngủ chút.
Đại Ca cũng nằm kế giường, cứ thế một chủ một chó dần ngủ thiếp đi.
Hình ảnh Đại Ca đi trên đường đang được Tịnh Kỳ dẫn đi, rất vui:
- Lâu lắm rồi mới thỏa mái như thế!
Tịnh Kỳ tung tăng đi trên lề đường, dưới đường xe cộ tấp nập qua lại đông đúc, nhộn nhịp.
- Đưa cưng đi spa cũng sẵn đi dạo luôn.
Bạn đang đọc bộ truyện Hai Boss Yêu Nhau Hả tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Hai Boss Yêu Nhau Hả, truyện Hai Boss Yêu Nhau Hả , đọc truyện Hai Boss Yêu Nhau Hả full , Hai Boss Yêu Nhau Hả full , Hai Boss Yêu Nhau Hả chương mới