Chấp mê bất ngộ....bà đúng là hết thuốc chữa..
Hoàng Kỷ Hạ vô cảm nhìn người đối diện.
Quả nhiên lòng tham của con người luôn đáng sợ như vậy.
- Hận tôi nhiều năm rồi, hôm nay bà đến đây chắc cũng không phải không chuẩn bị gì.
Chi bằng một lần giải quyết hết đi!
Nghe lời của Hoàng Kỷ Hạ, đôi mắt mờ mịt của Lâm Gia Thi mở lớn như không tin vào tai mình.
Người đàn bà này điên rồi sao? Bà ta không còn muốn sống nữa?
- Ha...người của bà bố trí như vậy, tôi có thể làm được gì?
Lấy lại vẻ bình tình, bà ta ngó ra ngoài cửa như một cách giúp bản thân bình tâm lại.
- Không có lệnh của tôi thì họ sẽ không vào.
Không phải hận tôi lắm sao? Sao lại không giải quyết tất cả hết một lượt?
Thấy thái độ của người đối diện, Lâm Gia Thi càng lúc càng mờ mịt.
Bà ta có phải điên rồi không? Người phụ nữ này, rốt cuộc đang muốn chứng minh điều gì cơ chứ?
Qua một khoảng rất lâu, cả hai cũng không nói thêm điều gì.
Hoàng Kỷ Hạ tập trung quan sát nhất cử nhất động của người kia nhưng Lâm Gia Thi lại chẳng có chút phản ứng.
- Bà đi đi..
Hoàng Kỷ Hạ nhàn nhạt nói.
- Đi?
Lâm Gia Thi nhíu mày hỏi lại.
- Phải, ân oán của chúng ta trải qua nhiều năm như vậy, tôi cũng không muốn tiếp tục giữ nó trong lòng.
Cuộc sống sau này của bà, tự bà quyết định...
Ý của Hoàng Kỷ Hạ rất rõ, Dương Quyền Triết đã bị bắt, chưa kể Lâm Gia Thi và Dương Mỹ Lệ đang bị truy đuổi.
Nếu bà ta có thực lực thì sẽ trốn được vòng pháp lí.
Còn nếu không thì bà ta sẽ phải trả giá cho tội lỗi của mình sau song sắt.
- Ngu ngốc! Bà nhất định sẽ hối hận!
Đợi đến lúc Lâm Gia Thi rời đi, Hoàng Kỷ Hạ mới khẽ thở ra một hơi dài.
Ánh mắt bà không khỏi nuối tiếc cho một thời đã xa.
Lúc đó, bà ta vốn không phải người như tất cả từng nói...nhưng mọi chuyện đã không thể cứu vãn, chi bằng cứ như hai đường thẳng song song không chút liên quan gì đến nhau.
...........
- Em cảm thấy quyết định của bà nội là đúng hay sai?
Đợi đến khi nhìn thấy bóng dáng Lâm Gia Thi thơ thẫn đi khỏi cổng, Dương Thừa Nam mới khép máy tính lại hỏi Khả Như bên cạnh mình.
- Em không chắc đó là điều đúng....nhưng dường như bà nội vẫn còn luyến tiếc điều gì đó...
Khả Như lắc đầu không tán thành cũng chẳng phản đối.
Cô cảm thấy dường như bà nội có tâm sự gì đó.
- Lúc xưa Lâm Gia Thi từng thay bà của anh đỡ một nhát dao, xém chút là mất mạng...
Dương Thừa Nam thì thầm...có lẽ cũng là vì lý do này.
- Có chuyện này sao?
Cô kinh ngạc hỏi.
Bạn đang đọc bộ truyện Hạnh Phúc Là Khi Gặp Được Em tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Hạnh Phúc Là Khi Gặp Được Em, truyện Hạnh Phúc Là Khi Gặp Được Em , đọc truyện Hạnh Phúc Là Khi Gặp Được Em full , Hạnh Phúc Là Khi Gặp Được Em full , Hạnh Phúc Là Khi Gặp Được Em chương mới