Một cơn gió mạnh thổi qua bất chợt làm bà ta không đứng vững.
Keng!
Tiếng va chạm khẽ vang lên.
Bà ta cúi đầu nhìn chiếc vòng bị rơi dưới đất.
Khó khăn cúi người, bà ta nhặt lên chiếc vòng xanh bằng cẩm thạch khắc chữ "Hạ" đã có vết tích bị nứt ra.
Thoáng trầm ngâm, ánh mắt bà ta mông lung mờ mịt cả bản thân cũng không biết mình muốn gì.
Hoàng Kỷ Hạ...tôi quả nhiên cũng không thể ra tay với bà...
Cơn gió lại lần nữa thổi đến, nhưng lần này không còn bóng dáng của người phụ nữ lớn tuổi.
Bởi lẽ...bà ta đã gieo mình xuống dòng sông sâu thẳm...
..........
Mấy ngày sau...
- Vậy là bà ta chết rồi sao?
Phạm Thụy Nghi nâng ly rượu trên tay mình nhấp một ngụm.
- Chính tai anh nghe thấy, còn có thể là giả?
Dương Thừa Nam ảm đạm hỏi.
- Chuyện này chắc không liên quan đến cậu.
Hắn nhàn nhạt nói.
- Ừ, ngày hôm đó đúng như suy đoán Lâm Gia Thi đã tìm đến bà của tôi.
Nhưng cuối cùng bà nội lại thả bà ta rời đi.
- Cậu không sợ bà mình gặp nguy hiểm à?
Dám thả kẻ thù đi, đây là một chuyện vô cùng ngu ngốc.
- Bà của tôi đã quyết, tôi cũng không định sẽ xen vào.
Chưa kể đến...
Định nói tiếp thì anh bỗng khựng lại.
Tâm trí như loáng thoáng nhớ lại gì đó.
- Không cần nói cho tôi biết.
Đó là ân oán của nhà cậu, tôi cũng không có ý định xen vào.
Hắn lãnh đạm, đặt ly rượu xuống bàn.
- Tâm trạng của anh dạo này không tệ.
Dương Thừa Nam khẽ cười.
Có vẻ như, chuyện tình cảm của tên này phát triển rất tốt.
- Chắc là vậy.
Được rồi, tôi còn việc cần làm.
Hy vọng trong tương lai chúng ta vẫn sẽ tiếp tục hợp tác.
Hắn nhìn đồng hồ sau đó đứng lên nói.
- Đương nhiên, tôi rất thích làm việc với những người như anh.
Phong cách làm việc của chúng ta cũng rất hợp, điều này rất tốt cho việc làm ăn.
Hai người nhìn nhau, trong ánh mắt là sự sắc bén của hai mãnh thú.
Quả thật rừng già thì không thể có hai chúa tể.
Nhưng dẫu vậy cũng không phải là không thể có hai mãnh tướng!
Sau vụ việc này, quan hệ của cả hai cũng xem như có chút tốt.
Dù sao, làm việc với những người cơ trí và quyết đoán cũng rất dễ tạo ra sự hứng thú cho chính mình.
..........
- Bà nội!
Khả Như nhìn Hoàng Kỷ Hạ đang đứng ngoài ban công khẽ gọi.
- Có chuyện gì sao?
Bà ấy quay đầu nhìn cô, giọng nói có chút kỳ lạ.
Bạn đang đọc bộ truyện Hạnh Phúc Là Khi Gặp Được Em tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Hạnh Phúc Là Khi Gặp Được Em, truyện Hạnh Phúc Là Khi Gặp Được Em , đọc truyện Hạnh Phúc Là Khi Gặp Được Em full , Hạnh Phúc Là Khi Gặp Được Em full , Hạnh Phúc Là Khi Gặp Được Em chương mới