"Kiều thiếu chủ, nếu thua cược thì phải chịu, Tôn mỗ đã cược thua Vân đại nhân thì từ bây giờ trở đi Tôn mỗ đã là Vân đại nhân thuộc hạ, Tôn mỗ cùng Kiều Gia đã không có gì quan hệ.
Tất nhiên, nếu Kiều Gia muốn Tôn mỗ trợ giúp gì thì hỏi Vân đại nhân ngài ấy đồng ý Tôn mỗ sẽ không hai lời."
Vân Phong Nhã khóe môi công công nàng thích nhất là cùng những người thông minh đánh cược, không cần phí nhiều lời nói tẩy não rất tốt.
Kiều Gia Hạo lúc này sắc mặt khó coi đến cực điểm, nhưng hắn vẫn là không dám đắc tội quá với Tôn Hoàng Bác chỉ có thể nén giận nói.
"Hy vọng Tôn đại sư ngài không hối hận.
" rồi xoay người rời đi.
Nhàn Thành Đông thấy Kiều Gia Hạo cứ vậy muốn đi rồi, hắn không chút hình tượng mà bò ôm chân Kiều Gia Hạo vừa khóc lóc vừa cầu xin nói.
"Không, Kiều thiếu chủ ngươi không thể bỏ mặt chúng ta Nhàn gia nơi này a, chúng ta là liên minh đoàn đội ngài không thể như vậy không quản chúng ta Nhàn gia đệ tử sống chết được..."
Kiều Gia Hạo trong lòng vốn là phẫn nộ lại bị Nhàn Thành Đông như vậy một ôm chân khóc nháo cơn giận không cách nào đè nén xuống hắn lập tức một cước đá mạnh vào ngực Nhàn Thành Đông quát lên.
"Cho ta cút!"
Nhàn Thành Đông bị đá ra vài méc ở ngoài, lại học ra một ngụm máu tươi thương càng thêm thương hôn mê qua đi.
Ăn dưa đám người thấy vậy chỉ là cười mỉa, vì những chuyện dứt bỏ đồng đội như vậy bọn họ du tẩu trên đường tu luyện thấy quá nhiều rồi nên không thấy lạ trước hành động của Kiều Gia Hạo.
Chỉ có vài gia tộc khác thấy vậy nhíu nhíu mày suy nghĩ chờ trở lại gia tộc sẽ nhắc nhở gia tộc mình về sao vẫn là ít cùng Kiều Gia người qua lại hợp tác tốt hơn, bọn họ cũng không muốn có một ngày sẽ trở thành Nhàn gia như vậy kết cục.
"Thiếu chủ chúng ta cũng đi thôi.
" một gia tộc trưởng lão khác thấy Kiều Gia Hạo đám người đi vào sương mù cũng ra lệnh cho gia tộc mình đi theo.
"Trưởng lão chúng ta không đi cùng Vân đại nhân sao?"
Trưởng lão nghe vậy thở dài nói.
"Vân đại nhân luận thực lực hay Luyện Đan đều là nhất tầng nhất thiên tài, nhưng nhìn ngài ấy tuổi tác cũng đủ biết ngài ấy tư lịch không được bao nhiêu, chúng ta đi cùng nên nghe ngài ấy lời nói hay là chúng ta lời nói? Tài nguyên kiếm được như thế nào phân chia? Vả lại chúng ta đội ngũ cũng có Luyện Đan sư cũng không cần thiết như vậy làm.
"
Thanh niên suy nghĩ cũng cảm thấy đúng." Trưởng lão nói cũng là.
"
Chẳng những gia tộc hắn như vậy suy nghĩ mà vài gia tộc có trưởng lão đi cùng cũng là như vậy nghĩ, Vân đại nhân quá trẻ quá ngạo khí bọn họ muốn ngài ấy nghe chỉ dẫn hành sự là không thể nào, chủ yếu là lỡ như ngài ấy trong đội ngũ có chuyện không may gì bọn họ làm sao cùng Quan hội trưởng giao đãi? Chi bằng mạnh ai nấy lo như vậy cũng không cần đắc tội ai.
Mà Tôn Hoàng Bác nhìn Kiều Gia Hạo bóng lưng trong lòng cũng là xem thường, hắn cho rằng hắn là ai? Chỉ là một thiếu chủ nhị lưu gia tộc cũng dám đe dọa hắn thật là buồn cười, ai cho hắn như vậy tự tin? Kiều Gia có tư cách đósao? Không biết thời thế người như vậy mà làm gia chủ chỉ có thể đem lại cho gia tộc càng nhiều phiền toái mà thôi, hy vọng hắn thông minh đừng lại đắt tội Vân đại nhân bằng không chết như thế nào cũng không biết.
Tôn Hoàng Bác cũng không thèm để ý đến Kiều Gia đám người nữa, hắn lập tức đi đến Vân Phong Nhã bên người chấp tay cung kính nói.
"Tôn Hoàng Bác gặp qua Vân đại nhân, Tôn Hoàng Bác phía trước có mắt như mù đắc tội Vân đại nhân ngài, Hoàng Bác nơi này cùng ngài tạ lỗi.
"
Vân Phong Nhã thấy Tôn Hoàng Bác như vậy cung kính tạ lỗi nàng vừa muốn nói chuyện.
"À...Tôn..."
"Đại nhân Tôn mỗ danh tự Hoàng Bác! Ngài kêu tiểu Tôn cũng được." hắn không muốn Vân đại nhân lại kêu hắn Tôn gì đó a.
Vân Phong Nhã vuốt vuốt cái mũi, nàng phía trước là cố ý kêu hắn là Tôn gì đó để chọc tức bọn họ thôi, nhưng chỉ cần nàng không xấu hổ chính là người khác xấu hổ, nàng trong mắt mang theo ý cười tính kế ho nhẹ vài tiếng nói.
"Tiểu Tôn bổn thiếu gia bảo đảm ngươi hôm nay quyết định sẽ không sai, chờ khảo hạch ra đến ngươi cầm bổn thiếu gia ngọc bài tìm đến nơi này sẽ có người sắp xếp mọi chuyện cho ngươi.
"
Tôn Hoàng Bác cung kính nhận lấy Ngọc bài Vân Phong Nhã đưa qua nhìn xem, vừa nhìn thấy Ngọc bài phía trên chữ trong mắt lóe qua tia kinh ngạc, vì ngọc bài điêu khắc phía trên ba chữ lớn là." Phượng Nhã Các." mà bên cạnh chữ nhỏ là hai chữ khách khanh.
Có thể nói Phượng Nhã Các thế lực mới thành lập này trong mắt các nhị lưu gia tộc lâu đời cũng không tính là thế lực lớn gì, nhưng làm bọn họ kiên kỵ chính là Phượng Nhã Các tình báo vòng.
Ngươi muốn tìm hiểu chuyện gì quan trọng chỉ cần ngươi đưa đủ Kim tệ ngươi muốn tình báo gì bọn họ cũng sẽ nhanh hơn những thế lực khác trước một bước cho ngươi tìm ra, bởi vậy sinh ý càng ngày càng tốt cho nên đắc tội không ít thế lực ngấm muốn tìm tra, nhưng khi chiến đấu mới phát hiện ra Phượng Nhã Các thuộc hạ đại bộ phận đều có thể vượt cấp chiến đấu mà còn là không muốn mạng chiến đấu mãnh thú làm bọn họ không thể không kiên kỵ.
Nhưng cho đến bây giờ mọi người cũng không ai đều tra ra được chủ nhân phía sau Phượng Nhã Các thân phận cùng đối phương thực lực, chỉ biết Phượng Nhã Các người tôn xưng vị đó là Điện Chủ.
Chẳng lẽ Vân đại nhân là Phượng Nhã Các Luyện Đan sư trưởng lão?
Tôn Hoàng Bác như thế nào suy nghĩ cũng không hề nghĩ Vân Phong Nhã chính là chủ nhân phía sau Phượng Nhã Các bản tôn.
Cho dù trong lòng có rất nhiều nghi vấn nhưng hắn biết bây giờ không phải là thời điểm hỏi chuyện, dù sao hắn tâm tư đó chính là đi theo Vân đại nhân học cách Luyện Đan sớm ngày đột phá cấp bậc là được, còn Phượng Nhã Các cùng hắn có quan hệ gì đâu.
Bạn đang đọc bộ truyện Hào Hoa Phong Nhã Triệu Hồi Sư tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Hào Hoa Phong Nhã Triệu Hồi Sư, truyện Hào Hoa Phong Nhã Triệu Hồi Sư , đọc truyện Hào Hoa Phong Nhã Triệu Hồi Sư full , Hào Hoa Phong Nhã Triệu Hồi Sư full , Hào Hoa Phong Nhã Triệu Hồi Sư chương mới