Đạo diễn Bảo lúc này nhìn cô cười vẻ hoà nhã rồi nói:
- Khi nãy tại quản lý của cô cứ đứng bên cạnh lải nhải làm tôi mất tập trung nên mới phải diễn lại nhiều lần như vậy đấy.
Ái Linh nghe vậy cũng cười gượng:
- Đạo diễn, ông đừng để bụng lời chị ấy nói. Chị Lina là quản lý của tôi nên có lo lắng cho tôi là điều dễ hiểu, tính của chị ấy hơi thẳng thắn
nhưng mà không có ý gì đâu.
Ông ta nghe thế lại khoát tay xua:
- Ây, tôi hiểu mà, các cô đều còn trẻ tuổi, tính tình còn nông nổi, tôi
để bụng làm gì. Chỉ là muốn hôm nay quay cho xong thì phải khiến quản lý của cô chịu thiệt 1 chút rồi, cô ấy ở đây tôi không tài nào tập trung
được.
- Tôi hiểu, đạo diễn. Không sao cả, chúng ta mau tiếp tục để mọi người được nghỉ sớm.
- Được! Cảnh tiếp theo đây cô vẫn phải chịu cực 1 chút rồi. Phân đoạn
này là lúc cô gái ra về, bị đám nữ sinh đuổi theo chế giễu, lúc đấy cô
gặp được nam sinh mình thích, đưa ánh mắt cầu cứu đến cậu ta, nhưng cậu
ta không quan tâm và bỏ đi, lúc đấy cô thất vọng hoàn toàn, hãy thể hiện điều đấy thật rõ ràng nhé.
Ái Linh khẽ gật đầu 1 cái:
- Tôi nhớ rồi!
- Được, vậy chúng ta bắt đầu thôi.
Ái Linh di chuyển đến khu vực diễn, khi ấy đưa mắt nhìn đám nữ sinh kia, thấy họ vẻ mặt cười đắc ý, cô cũng đoán chắc chuyện gì sẽ xảy ra tiếp
theo. Dù thế nào cô cũng là người mới, dạo này cũng dính nhiều tin đồn
không hay, giờ bắt bẻ họ e là sẽ có cái cớ để thổi bùng những cái khác
nữa, Ái Linh trong đầu toan tính, phải làm thế nào để chỉ cần diễn 1 lần là được rồi.
“ACTION”
Cô cầm theo chiếc cặp của mình rồi đứng dậy rời khỏi vị trí bàn học mà
đi ra ngoài. Nhưng vừa đến cửa thì liền bị đám nữ sinh chặn lại.
- Khoan đã, chưa được về đâu.
- Đưa hộp quà mà mày định tặng Nam ra đây!
Cô sợ hãi nhìn đám người trước mặt, ôm chặt chiếc cặp trong lòng tay.
Thấy vậy, 1 nữ sinh đưa tay giật chiếc cặp nhưng cô vẫn khăng khăng ôm
chặt lấy nó ko buông.
Lúc đấy, 1 người vung tay lên tát thẳng xuống mặt cô 1 cái “chát” đang điếng, sau đó giật mạnh cái cặp rồi đẩy cô 1 cái.
Cô khi đấy đã nhanh xác định được vị trí, lảo đảo ngã về phía cái giá
đặt chậu nước nhỏ, sau đó cả chậu nước dội thẳng xuống người ướt bẩn
hết.
- CẮT!
Đạo diễn Bảo nhìn thấy liền hô lớn rồi đứng dậy nhìn, sự việc nằm ngoài dự tính nên ông ta cũng có chút hơi bất ngờ.
Ái Linh lúc này đứng dậy nhìn đến ông ta nói:
- Đạo diễn, cảnh vừa nãy đã được chưa? Nếu chưa được thì chắc tôi phải đi thay đồ rồi hoá trang lại.
Ông ta nghe vậy lại có chút suy nghĩ chần chừ, giờ đợi cô thay đồ tắm
rửa rồi hoá trang nữa mọi người lại phải đợi thêm, mà suy cho cùng thì
ông ta cũng chỉ muốn làm khó cô vài lần vì đã có sự dặn dò ở bên trên
thôi, còn về diễn xuất đa phần mọi cảnh đều ổn cả rồi.
Đạo diễn Bảo nghĩ ngợi 1 hồi rồi lên tiếng:
- Thôi, cảnh vừa rồi tôi thấy ổn, không cần phải diễn lại nữa. Cô có thể nghỉ để thay đồ, ngày mai chúng ta lại tiếp tục.
Ai Linh nghe vậy khẽ cười:
- Cảm ơn đạo diễn!
Cô sau đó rời khỏi trường quay đi đến khu nhà vệ sinh để lau rửa. Ái
Linh nhìn mặt mình trước gương, 1 bên má đỏ rộp còn in hằn cả 5 vết ngón tay khi nãy, cô khẽ nhăn mặt suýt xoa 1 tiếng cảm nhận được cơn đau
rát.
Ái Linh lấy hộp phấn ra, dặm nhẹ vài lớp để che đi, cô lo chị Lina thấy được lại làm ầm ĩ lên, lại không hay.
Sau khi ở trong nhà vệ sinh trang điểm lại, thấy có vẻ ổn Ái Linh quay
người định trở ra thì lúc này đám nữ diễn cùng cô ban nãy lại đi vào
chắn cửa.
Ái Linh nhìn họ, cô cũng chẳng muốn gây chuyện nên sau đó cô lách sang
lối khác để đi nhưng có vẻ mục đích của bọn họ là kiếm chuyện với cô nên chặn lại.
- 1 đứa mới chân ướt chân ráo vào nghề như mày làm thế nào mà đá bật
được chị Đoàn Dung ra ngoài, lần lượt giật hết tài nguyên của chị ấy về
tay hay vậy?
Ái Linh nghe vậy nhìn lên bọn họ, cô vẫn bình tĩnh đáp:
- Tôi không đá ai, cũng không giật của ai cả, mọi chuyện chị Đoàn Dung
đều nói rõ trên livestream cả rồi nên tôi không cần phải giải thích với
mấy người.
- Cho dù mọi chuyện là vậy đi, nhưng tại sao không vào tay người khác mà lại vào tay mày cả vậy? Hoàng Kim đâu thiếu những gà cưng thực lực mà
lại chọn 1 đứa nghiệp dư như mày?
Cô nghe thế khẽ cười:
- Cái đó các người hãy đến Hoàng Kim để hỏi nhé, tôi cũng không hiểu tại sao công ty lại chọn tôi.
- Mày đi cửa sau phải không? Chắc cũng trèo lên giường cha già nào đó để kiếm chống lưng rồi đúng không?
Ái Linh nghe câu đấy cảm thấy có chút uất ức mà đỏ hoe mắt rồi đáp trả:
- À, đó là cách các người kiếm được chỗ đứng trong giới này phải không? Cảm ơn đã cho tôi biết, tôi sẽ suy nghĩ đến.
Bị cô vặn lại, 1 ả tức ra mặt trừng mắt lên nhìn cô:
- 1 đứa mới bước chân vào nghề mà dám nói chuyện với bọn tao thái độ đó à?
Sau đó, ả vung tay lên định tát cô 1 cái nhưng Ái Linh cũng liền túm được mà nhìn ả nói:
- Nơi này không phải khu vực diễn, buổi quay cũng đã kết thúc rồi nên cô không có quyền gì đánh tôi cả. Vốn dĩ trong kịch bản chỉ là đánh giả
nhưng khi nãy lực của cô dùng gấp 3 lần lực bình thường rồi, tôi sẽ xem
như vì cô muốn hình ảnh chân thật nên nhập vai mà không truy cứu, còn
bây giờ cô muốn đánh tôi?…..Cẩn thận tôi kiện lại các người tội hành
hung, làm ảnh hưởng đến hợp đồng ký kết giữa Hoàng Kim và Lovely, đến
lúc đó không biết chống lưng của các người to cỡ nào nhưng chắc cũng
sóng gió không ít đâu.
Nói rồi, cô cũng hắt tay ả ra, sau đó đẩy ả sang 1 bên mà chen qua đám
người đấy đi thẳng ra ngoài, bọn họ đứng đó hậm hực nhìn theo cố nuốt
xuống cục tức mà chửi thề.
Ai Linh trở ra xe của mình, Lina đã ngồi sẵn trong đấy đợi, vừa thấy cô đi ra đã liền vội mở cửa bước xuống:
- Xong rồi sao? Có bị làm khó nữa không?
Cô nghe vậy chỉ cười rồi khẽ lắc đầu:
- Quay 1 lần là được rồi!
- Vậy sao?
Lina quan sát gương mặt cô, có 1 chút nghi hoặc nhưng thấy cô không sao nên cũng đành gật đầu:
- Chúng ta về thôi.
Bọn họ ngồi vào xe rồi trở về công ty, Lina đưa cô về phòng làm việc rồi nói:
- Em ngồi nghỉ đi, chị có chút chuyện cần xử lý!
Sau đó, Lina quay người đi thẳng đến phòng làm việc cấp cao, chị ta đưa tay gõ cửa:
- Giám đốc, tôi là Lina!
- Vào đi!
Sau câu đó, chị ta đẩy cửa bước vào bên trong, tiến lại phía bàn mà lên tiếng:
- Giám đốc, tôi vừa cùng Ái Linh từ trường quay của Lovely về.
Hoàng Gia Kiên khẽ gật đầu 1 cái nhưng vẫn cúi mặt vào tài liệu trên bàn:
- Tiến độ thế nào?
- Cả buổi chỉ quay được mỗi 2 cảnh vì bị flop quá nhiều.
Nghe vậy, Gia Kiên mới nhìn lên:
- Nguyên nhân nằm ở đâu?
- Không phải là do Ái Linh không có năng lực mà tôi thấy dường như bọn
họ đang làm khó cô ấy. Cảnh bị flop là cảnh nữ chính bị bạn học cùng
kiếm chuyện ẩu đả. Mặc dù là diễn nhưng tôi thấy đám người đó cố tình
mạnh tay. Flop đến 10 lần sau cùng đạo diễn vẫn chọn cảnh đầu tiên, anh
thấy có phải là họ cố ý không? Khi tôi nói thì ông ta bảo tôi cản trở
công việc còn nói tôi sau này không được đến đoàn quay của ông ta nữa.
Gia Kiên nghe vậy khẽ nhíu mày:
- Đạo diễn quảng cáo lần này là Trương Vĩnh Bảo phải không?
- Là ông ta đó.
Ánh mắt anh chợt trở nên sâu thẳm sau đấy trầm tư 1 hồi rồi lên tiếng:
- Được rồi, cô bảo Ái Linh đến gặp tôi.
Lina nghe vậy khẽ gật đầu 1 cái sau đó nói:
- Mặc dù Ái Linh nói không sao nhưng tôi nghĩ cô ấy cũng có chút đau
đấy. Sự việc lần này là do bên đó, anh cũng đừng quá nghiêm khắc.
Sau câu đó, chị ta cũng quay người rời đi, mà anh ngồi đấy nhìn theo khẽ cau mày:
- Nghiêm khắc? Mình sao?!
1 lúc sau, Ái Linh theo lời dặn của Lina mà đi đến phòng anh, cô đẩy cửa bước vào bên trong:
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!