Cả trường quay lúc đó đều chuyển tầm nhìn về phía cô, đạo diễn Châu lúc này nhíu mày:
- Dương Ái Linh! Cô không sao chứ?
Cô nhìn ông cười:
- Tôi không sao, thưa đạo diễn. Tôi quay lại đây định lấy xe của mình vô tình xem được cảnh quay này có chút thích thú, nên tôi muốn thử
xem….à….nếu không tiện thì không sao đâu ạ….tôi sợ làm tốn thời gian của mọi người!
Nói rồi, Ái Linh cúi đầu chào 1 cái, cô định quay đi nhưng lúc này đạo diễn Châu lên tiếng:
- Dù sao cũng đã mất thời gian rồi, cô thử đi!
Nghe vậy, Ái Linh liền mừng ra mặt:
- Cảm ơn đạo diễn.
- Có cần đọc qua kịch bản không?
- Không, khi nãy tôi đứng xem đã nhớ được rồi.
- Vậy được, vào vị trí!
Lúc này, Đoàn Dung vẻ không vừa ý:
- Đạo diễn Châu, ông làm vậy là ý gì?
- Cô không làm được thì để người khác làm.
Ái Linh khi ấy đi lại khu vực diễn, Đoàn Dung nhìn cô lườm 1 cái:
- Để xem cô làm nổi không!
Sau đó, Đoàn Dung hậm hực rời đi, Mỹ Thanh là nữ chính của Hoa Khai Lệ
lúc này đứng ở đấy vốn cũng đã không có thiện cảm sẵn với cô nên nhìn
đạo diễn lên tiếng:
- Đạo diễn Châu, sao lại để 1 diễn viên thế thân diễn cùng với tôi được?
- Cảnh vừa rồi bị Flop quá nhiều, thử thay đổi 1 chút cũng không chết đâu. Chuẩn bị đi, sắp hết giờ rồi đấy.
Nghe vậy, Mỹ Thanh hậm hực thở mạnh 1 tiếng rồi lùi về vị trí của mình, Ái Linh khi đấy cũng đã chuẩn bị ổn thoả.
Đạo diễn Châu phân phó vài góc quay sau đó nhìn vào màn hình rồi hô lớn:
- ACTION!
Ngay khi lời vừa dứt, vẻ mặt của Ái Linh bỗng chuyển hoá bất ngờ, ánh
mắt chợt đanh lại đẩy đôi đồng tử trở nên sâu hun hút không nhìn thấy
đáy.
Sự thay đổi ấy khiến đạo diễn Châu cũng có chút giật mình mà lẩm bẩm:
- Đỗ Ly?!
Cô bước về phía của Mỹ Thanh, đứng đối diện áp đảo, khoé miệng chỉ nhếch lên 1 đường nhẹ sau đó bất chợt đưa bàn tay lên bóp chặt lấy cằm ả, ánh mắt liền in hằn lên những tia đỏ dữ tợn.
Mỹ Thanh cũng bị cái thần thái đó làm cho kinh hãi, cả người ả bỗng nhiên lạnh toát mà lắp bắp:
- C….cô……cô…..!
Ái Linh sau đó kéo gương mặt ả ta lại phía mình, từ từ ghé vào bên tai
ả, ánh mắt khi đấy sắc lẹm như 1 lưỡi dao, khẩu hình vô cùng bình thản
mà nói:
- An Nhiên phải không? Tồn tại trên đời này làm gì có ai được an nhiên, ngoại trừ….chết đi!
2 chữ cuối thanh điệu vô cùng nhẹ nhưng lại mang 1 hơi lạnh bao trùm
khiến Mỹ Thanh rợn người. Cả trường quay khi ấy như nín thở theo dõi
từng giây biểu cảm.
Mỹ Thanh bị cô áp đảo tới mức quên lời thoại, cả người đang run lên:
- Cô…..cô……
Ngay khi đó, đạo diễn Châu hô lớn:
- CẮT! Mỹ Thanh, cô quên thoại sao?
Vừa vậy, Ái Linh liền vội buông ả ra rồi cúi đầu khách khí:
- Xin lỗi ạ!
Đạo diễn Châu lúc này nhìn về phía cô:
- Tốt lắm! Đỗ Ly chính là như vậy! Tôi sẽ cut phân cảnh này để cho cậu
Kiên xem, nếu được thì cô có thể đảm nhiệm vai Đỗ Ly trong Hoa Khai Lệ.
Vừa nghe vậy, Đoàn Dung đứng ngoài xem liền vội sửng sốt đi tới:
- Đạo diễn, thế là sao? Đây là vai diễn của tôi mà?
Ái Linh nghe vậy cũng liền tiến về phía đạo diễn:
- Đạo diễn Châu, thực ra tôi chỉ muốn được diễn thử thôi, không hề có ý muốn thế vào vị trí đó.
- Nhưng tôi xem nét diễn của cô, tôi rất thích. Phân cảnh này đã quay
nửa buổi chiều không xong rồi, tôi không muốn tốn thời gian nữa. Quyết
định vậy đi.
Đoàn Dung lúc này tức giận siết chặt bàn tay lại sau đó hậm hực quay
người bỏ đi, lúc ngang qua cô còn huých mạnh 1 cái khiến Ái Linh lảo đảo lùi lại.
Bỗng nhiên Ái Linh có chút day dứt nhìn theo Đoàn Dung:
- Đạo diễn….thật sự….
Đạo diễn Châu đưa tay lên ra ký hiệu ngăn lại:
- Được rồi, không bàn nữa. Cô không muốn diễn thì tôi cũng vẫn đổi
người, Đoàn Dung thật sự không thể đảm nhận vai diễn này, là cô ta không làm được.
Ái Linh nhìn sang đạo diễn, dù thế nào cô cũng vẫn cảm thấy vì mình mà
Đoàn Dung mất vai, nhưng đạo diễn đã nói vậy cô lại cũng không muốn bỏ
lỡ cơ hội này.
Ước mơ của cô là được làm 1 diễn viên thực thụ, muốn thi vào trường sân
khấu điện ảnh, nhưng 1 số biến cố khiến cô phải tạm gác lại.
Lúc đang còn mãi đắn đo với lựa chọn, thì chuông điện thoại vang lên, Ái Linh vội bắt máy:
- Alo.
- Linh, có 5 đơn cần giao em nhận không?
- Dạ, em qua liền!
Nói rồi, cô liền tắt máy, sau đó hướng đến đạo diễn Châu rồi nói:
- Đạo diễn, cảm ơn ông đã xem trọng tôi, tôi nhất định sẽ cố gắng.
Ông ta gật đầu 1 cái:
- Được rồi, cô cứ về nghỉ ngơi cho ổn định sức khoẻ đi, khi nào xin được ý kiến của cậu Kiên, tôi sẽ cho người thông báo với cô.
- Vâng, vậy xin phép đạo diễn tôi đi trước!
Nói rồi, cô cũng nhìn đến mọi người rồi cúi đầu:
- Xin chào mọi người ạ!
Ái Linh sau đấy quay đi, cô lại chiếc xe điện của mình ngồi lên rồi rời khỏi trường quay.
Dương Ái Linh cô năm nay 22 tuổi, ôm 1 giấc mơ được là sinh viên của
trường sân khấu điện ảnh nhưng biến cố cuộc đời đẩy cô vào làm 1 nhân
viên đa năng. Có nghĩa là ai có việc, gọi là cô đều có thể làm hết chỉ
cần có tiền.
Cô có thể vừa đi giao đồ ăn rồi đính kèm phát tờ rơi, có thể vừa lái xe
chở khách về đã liền chạy đến dọn nhà theo giờ. Cái nghề đóng thế thân
ấy cũng là để thoả mãn đam mê diễn xuất của mình, dù là thế thân hay vai quần chúng, cô tự biết khả năng không thể trèo cao nên chỉ cần được
diễn là cô mãn nguyện rồi.
Cô gái với dáng ngừoi mảnh mai ấy cứ quần quật với con xe điện cũ của mình nhưng lúc nào cũng giữ 1 trạng thái lạc quan đến lạ.
- Chị Bích, em đến nhận đơn ạ!
Ái Linh dừng lại 1 tiệm đồ ăn vặt, chị chủ cũng xách lỉnh kỉnh từng túi đồ đi ra đưa cho cô:
- Địa chỉ chị ghim trên mỗi đơn rồi nhé. Trả luôn phí cho em, tiền thu hộ bank sang cho chị là được khỏi mắc công em quay lại.
- Dạ! Cảm ơn chị, vậy em đi đây!
- Uh cẩn thận khéo nhầm đơn nhé!
Ái Linh gật đầu rồi chạy đi, cô đảo vòng quanh cái thành phố này giao hết được đơn hàng cũng là lúc trời chập choạng đổ về tối.
Cô dừng lại ở 1 bên đường, tính nhẩm tiền rồi bank sang trả cho chị
Bình, sau đó vẫn vui vẻ cười 1 cái rồi lái xe đi đến bệnh viện thành
phố.
Ái Linh dựng xe gọn lại, sau đó có chút khập khiễng đi vào bên trong, thẳng đến quầy đóng viện phí:
- Em đến đóng viện phí theo kỳ ạ.
Cô y tá ngồi đấy nhìn đã quen mặt liền gật đầu:
- Bệnh nhân Dương Văn Chính phải không?
- Dạ!
Nói rồi, cô cũng đưa 1 sấp tiền có chẵn có lẻ cho cô y tá, đợi khi cô ta check xong liền gật đầu:
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!