Edit: Min
“Ông chủ, lại có hoa gửi tới.” Người phục vụ ôm một bó lớn hoa hồng trắng, đưa đến phòng nghỉ của Cảnh Dương.
Cảnh Dương nhận lấy bó hoa, lấy từ bên trong một tấm card mở ra nhìn thoáng qua sau đó cười cười, trong khoảng thời gian này Triệu Bác Thừa mỗi ngày đều sẽ cho người đưa tới một bó hoa có 99 đóa hoa hồng trắng, sau đó tự mình viết tay lời âu yếm vào một tấm card, y đây là trắng trợn táo bạo theo đuổi hắn.
Cảnh Dương trải qua hơn một ngàn lần chuyển thế, chưa từng biết cảm giác yêu đương với một người như thế nào, trước kia cũng không phải không có người theo đuổi hắn, cả trai lẫn gái đều có, nhưng khi những người đó theo đuổi, chỉ làm hắn cảm thấy phản cảm.
Triệu Bác Thừa là người duy nhất quang minh chính đại theo đuổi hắn, lại không làm hắn cảm thấy đáng ghét, nếu trong lòng hắn cũng không bài xích đối phương, hắn quyết định thuận theo tự nhiên. Bởi vì chưa từng yêu đương, cho nên hắn cũng không rõ cảm giác đối với Triệu Bác Thừa, rốt cuộc có tính là yêu không, bất quá hắn cũng không rối rắm, hết thảy cứ thuận theo tâm ý của mình .
Hơn nữa hắn cô đơn nhiều năm như vậy, cũng muốn trải nghiệm cảm giác yêu đương với một người.
Có truyền thông phóng viên muốn hỏi Cảnh Dương chân tướng là cái gì, Cảnh Dương vẫn không trả lời, vì thế Trịnh Kiến Lâm bên kia càng nói càng hăng, trên mạng ồn ào cũng càng ngày càng lợi hại, việc Trịnh Tuấn Minh là con riêng lại bị đào lên.
C
—— “Con riêng là hắn sai sao? Không ai có thể lựa chọn việc mình được sinh ra, nếu hắn có thể lựa chọn, hắn chẳng lẽ lại chọn cả đời làm con riêng sao?”
—— “Trở thành con riêng không phải do hắn sai, nhưng mà cha mẹ hắn sai, mẹ hắn đem vợ chính thức ép người ta phải tự sát, hắn còn nói người ta đối xử với hắn không tốt, một người vợ làm sao có thể đối xử tối với con của tình nhân chồng mình được?”
—— “Là người khác bức tử Lục Tuyết Nhàn sao? Rõ ràng là cô ta một hai phải cưới người khác, lại chết sống không chịu ly hôn, nhưng tình yêu không thể dựa và ép buộc, rõ ràng là chính cô ta tự mình ép mình, không thể trách người khác.”
—— “Con riêng không có sai, vậy con trong giá thú sai sao? Chiếm nhà của người khác, còn ăn vạ không chịu đi, da mặt cũng dày thật.”
—— “Đúng vậy, một nhà ba người bọn họ lại không phải họ Lục, ở trong nhà của Lục gia là chuyện gì? Trịnh Kiến Lâm nói ông ta đau khổ chống đỡ gia nghiệp Lục gia nhiều năm, nhưng trước kia đều là tiệm cơm Lục gia, hiện tại đều biến thành của ông ta, Lục Cảnh Ngọc cũng chưa hề nói muốn quay về, hiện tại tiệm cơm Lục gia đều là tự hắn mở, ông ta liền chiếm nhà tổ Lục gia, đúng là không thể nào nói nổi.”
—— “Tôi cũng cảm thấy bọn họ không nên ở lại Lục gia, Trịnh Kiến Lâm nói Lục Cảnh Ngọc không chịu về nhà, nhưng tại sao không nghĩ thử, mẹ của mình tự sát, cha lập tức cưới tình nhân của hắn về nha, lại thêm bọn họ trước đó còn có con riêng, bọn họ mới là chân chính một gia đình. Nếu là tôi, căn nhà kia tôi cũng không thèm ở.”
—— “ Sao cứ nhắc đi nhắc lại từ con riêng vậy? Cha mẹ người ta đã kết hôn, hắn cũng đã sớm không còn thân phận là con riêng, các người cứ cắn mãi không tha, có ý nghĩa sao? Tình yêu không có sai, cha mẹ hắn rõ ràng yêu nhau lại không thể ở bên nhau, các người nghĩ hắn có cảm giác gì? Lục Tuyết Nhàn nhìn hắn khó chịu, hắn nhìn Lục Tuyết Nhàn chẳng lẽ không khó chịu sao?”
Ở trên mạng khói bay mù mịt, Cảnh Dương lại châm thêm một ngọn lửa, hắn công khai một đoạn video, là cảnh kết hôn của Trịnh Kiến Lâm cùng Lục Tuyết Nhàn, luôn được Lục Tuyết Nhàn trân trọng khoá trong két sắt, hôm Cảnh Dương trở về nhà cũ lấy đồ vật, tiện thể mang theo.
Trong video, Trịnh Kiến Lâm thâm tình nhìn Lục Tuyết Nhàn, quỳ một gối xuống đất đeo nhẫn vào tay cô, cũng thề chỉ yêu mình cô, Lục Tuyết Nhàn cảm động rơi lệ, Trịnh Kiến Lâm cũng kích động kìm nén nước mắt thâm tình hôn môi cô.
Còn có cảnh hai người dâng trà cho Lục Đức Viễn, Lục Đức Viễn nói, tuy rằng ta ngay từ đầu không đồng ý để hai đứa ở bên nhau, nhưng mấy năm nay ta đối với con quan sát, con cũng coi như là tiến rất xa, hy vọng con vĩnh viễn không quên con đã lập lời thề với ta như thế nào để cầu hôn Tuyết Nhàn, có thể làm được vĩnh viễn yêu quý nó cũng bảo vệ nó, vì nó chống đỡ một gia đình, cũng không uổng phí công ta một phen khổ tâm dạy dỗ.
Cuối Video, Cảnh Dương lưu lại một đoạn lời nhắn, tôi một lần cuối cùng cầu xin người, cha của tôi, xin cha chính miệng nói ra chân tướng, chỉ cần cha thừa nhận người vu oan cho ông ngoại và mẹ tôi, như vậy tất cả đều có thể tan thành mây khói, chuyện khác, tôi đều coi như không có xảy ra, nếu cha lần nữa chấp mê bất ngộ, tôi liền phải công bố tất cả.
—— “Trịnh Kiến Lâm không phải nói ông ta là bất đắc dĩ mới cưới Lục Tuyết Nhàn sao? Vậy trong video hình ảnh ông ta hứa hẹn, còn ở trước mặt Lục Đức Viễn thề thốt, đều là cha con người ta ép hắn diễn? Tôi chỉ có thể nói, Oscar nợ ông ta một giải thưởng.”
—— “Không phải nói chưa từng yêu Lục Tuyết Nhàn sao? Vậy tại sao còn biểu hiện kích động như vậy, nɠɵạı ŧìиɦ vượt quá giới hạn có tiểu tam, sau đó còn trả đũa vợ mình, quả thực, tra nam!”
—— “Mặc kệ Trịnh Kiến Lâm là vì cái gì cưới Lục Tuyết Nhàn, đều mời ngươi đem tiểu tam cùng con riêng cút khỏi Lục gia”
—— “Trực tiếp đem chân tướng đều công bố đi, không cần lưu luyến tra nam, thật sự không thể trông cậy ông ta đối với vợ mình có nửa điểm lương tâm.”
—— “Đúng vậy, trực tiếp công bố chân tướng đi!”
—— “Công bố chân tướng!”
Trên mạng có rất nhiều người đều yêu cầu Cảnh Dương trực tiếp công bố chân tướng, nhưng hắn lại lần nữa trầm mặc, không đáp lại bất cứ câu nào, bởi vì thời cơ chưa mùi.
Sau khi video bị công khai, Trịnh Kiến Lâm tạm thời không tìm ra lời bao biện cho mình, chỉ có thể kiên trì nói ông ta chính là bị ép bất đắc dĩ mới cưới Lục Tuyết Nhàn,ông ta chưa từng yêu Lục Tuyết Nhàn, lại sống chết không chịu dọn khỏi Lục gia.
Cảnh Dương đang nằm trên ghế quý phi trong phòng nghỉ chợp mắt, nghe thấy có người đẩy cửa đi vào cũng không thèm mở mắt, tiếng bước chân này hắn đã quá quen, không cần nhìn xem cũng biết là ai tới.
Một bàn tay to rộng cầm mắt cá chân của hắn, cách quần lụa màu trắng chậm rãi hướng lên trên sờ, sờ thẳng đến vùng cấm của hắn, Cảnh Dương rốt cuộc mở to mắt nhìn Y “Anh muốn làm gì?”
Triệu Bác Thừa tay từ nơi nào đó nhẹ nhàng lướt qua, trực tiếp sờ lên mặt hắn, khoảng cách gần nhìn xuống “Em cảm thấy tôi muốn làm gì?”
“Muốn giở trò lưu manh sao?”
“Tôi theo đuổi em lâu như vậy, em một chút đáp lại cũng không cho tôi, xem ra tôi đành phải dùng sức mạnh.” Ngón cái Triệu Bác Thừa cọ xát bờ môi của hắn.
“Sao hả?” Cảnh Dương cười cười “Anh muốn dùng sức mạnh như thế nào? Tôi chưa từng bị người cưỡng bách bao giờ, anh có thể thử xem, cho tôi trải nghiệm một chút xem là cảm giác gì. Nhưng mà, nếu kỹ thuật của anh không tốt, làm tôi không hài lòng, tôi sẽ phản kháng.”
“Em sẽ không có cơ hội phản kháng.” Triệu Bác Thừa áp Cảnh Dương, đem bờ môi hắn ngậm vào miệng liếʍ ʍúŧ một lúc, đầu lưỡi thăm dò tiến vào trong miệng của hắn……
Khi Cảnh Dương cùng Triệu Bác Thừa đầu lưỡi dây dưa, trong nháy mắt có một loại cảm giác linh hồn như bị hút đi, loại cảm giác này làm thân thể không thể hiểu được hưng phấn lên, hắn giơ tay ôm lấy bờ vai của y, muốn càng thêm tới gần.
Bạn đang đọc bộ truyện Hệ Thống Gian Lận Của Pháo Hôi tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Hệ Thống Gian Lận Của Pháo Hôi, truyện Hệ Thống Gian Lận Của Pháo Hôi , đọc truyện Hệ Thống Gian Lận Của Pháo Hôi full , Hệ Thống Gian Lận Của Pháo Hôi full , Hệ Thống Gian Lận Của Pháo Hôi chương mới