Mặc dù đây là lời nói dối rất vụng về, nhưng cũng có thể cứu vấn được chút mặt mũi.
"Tống thiếu, anh phải bảo trọng sức khoẻ!"
"Đúng thế, anh là người nối nghiệp tương lai của Tống gia!"
"Này, phục vụ kia, mau gọi người nấu canh tỉnh rượu cho Tống thiếu đi!"
Đám người tỉnh táo lại cũng nhao nhao phụ họa theo.
Mặc dù đều biết Tống Lương nói dối, nhưng ai lại vạch trần kia chứ?
Dám làm Tống Lương mất mặt chính là chán sống!
"Qe...' Nghe những lời nói này, Diêm Thiền lập tức làm ra dáng vẻ nôn khan, lại
khoát tay một cái nói với Lâm Vũ: "Đi nhanh đi, tôi nhìn thấy những tên tiểu nhân nịnh nọt này là thấy buồn nôn rồi."
'Thẩm Khanh Nguyệt tán thành gật đầu, lại gắt giọng nói với Lâm Vũ: "Chúng †a đi nhanh lên đi! Tôi không uống nổi rượu nữa rồi, chắc phải ói cả đêm mất."
Hai người vừa nói xong thì mấy ánh mắt phẫn nộ lập tức dừng lại trên người các cô.
Các cô không chỉ đắc tội một người! Đúng là bọn họ nịnh nọt, nhưng không tới phiên hai con nhãi này lên tiếng!
Lúc đầu họ đã định cùng Tống gia đối phó Thẩm gia, hiện tại trong lòng càng kiên định.
Lúc này Tống Lương ngồi trên đài cũng đã dần bình tĩnh lại, mặt đầy sương lạnh mà cười nói: "Đừng vội đi! Uống thêm hai ly nữa đi, rượu trong buổi tiệc này. đều là hàng cấp cao! Qua đêm nay các người không được uống nữa đâu."
"Tống thiếu, lời này của anh không đúng." Cao Thừa Bỉnh cười rạng rỡ nói: "Không phải anh còn thưởng cho họ một tấm thiệp mời bằng vàng sao? Nếu họ. cùng đường còn có thể bán thiệp mời kia đổi hai chai rượu ngon để uống."
Lúc đầu Tống Lương đã chuẩn bị tát thẳng một cái vào mặt Cao Thừa Bỉnh, nhưng nghe thấy câu sau của ông ta thì mới tạm thời dừng lại, gật đầu nói đúng!"
Lâm Vũ bị hai người này kẻ xướng người hoạ chọc cười.
Sau một lát, Lâm Vũ lấy tấm thiệp mời từ trên tay Thẩm Vũ Nông rồi cất bước đi đến trước mặt Cao Thừa Bỉnh và ném cho ông ta.
"Tặng tấm thiệp mời này cho ông." Lâm Vũ cười nói: "Nhưng đây không phải đưa cho ông đổi rượu! Khi cùng đường cầm đi đổi một ít bánh bao chắc có thể sống tạm một thời gian."
"Nói khoác không biết ngượng!" Cao Thừa Bỉnh cười lạnh, mặt đầy khinh thường.
"Dù ông ta cùng đường cũng có Tống gia ở đây!" Tống Lương lặng lẽ trừng Lâm Vũ rồi lại đảo mắt nhìn mọi người ở đây: “Các người cũng như vậy! Ai đối phó người của Thẩm gia đều là bạn của Tống gia! Ai dám đứng chung một chỗ với 'Thẩm gia thì chính là kẻ địch của Tống gia! Tôi cũng muốn xem ở Giang Bắc này có ai dám giúp Thẩm gial"
Bạn đang đọc bộ truyện Hộ Quốc Chiến Thần tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Hộ Quốc Chiến Thần, truyện Hộ Quốc Chiến Thần , đọc truyện Hộ Quốc Chiến Thần full , Hộ Quốc Chiến Thần full , Hộ Quốc Chiến Thần chương mới