Tiểu Trúc đầu cúi thấp , che giấu sự lo sợ trong lòng , bởi vì trong điểm tâm còn có một thứ mà Lạc Thanh Phong đưa cho nàng , hắn biết Yên Chi rất thích điểm tâm nàng làm nên bắt nàng phải tiếp tay cho cái bẫy của hắn .
" Đừng gọi ta là cô nương , cứ gọi là Yên Chi được rồi , xa lạ như vậy làm gì chứ !"
" Nô tỳ thân phận thấp hèn ..."
" Thân phận ta chỉ là kỹ nữ mà thôi ! "
Nói xong Yên Chi khoát vai Tiểu Trúc cười ngọt ngào .
" Mọi người ở đây đều xem thường thân phận kỹ nữ của ta , chỉ có tỷ là không như vậy , tỷ... thật giống tỷ tỷ của ta a "
" Đại thiếu gia và nhị thiếu gia đều rất cưng chiều cô nương "
" Lạc Thanh Phong hắn chỉ là một tên háo sắc còn Thanh Trần ... hắn vốn chỉ xem ta như bằng hữu "
Ánh mắt Yên Chi thoảng chút buồn nhìn xuống đĩa điểm tâm trên bàn , người mà Thanh Trần yêu chỉ có biểu muội đã thành thân của hắn . Còn nàng , chẳng qua chỉ là một người vốn không thuộc về nơi này , chỉ cần tìm được tỷ tỷ cùng tỷ tỷ tìm cách quay về thế giới của nàng là được .
Trong đầu Yên Chi hiện lên cảnh tượng của vài tháng trước , nàng cùng tỷ tỷ còn đang chiến đấu hăng say trước màn hình máy tính thì trời mưa kèm theo sấm sét ầm ầm , nàng ngây thơ nghĩ rằng ... May thật , may mà nàng là F.A ,hôm nay 14/2 không cần ra ngoài tắm mưa . Chỉ là may chưa đến nửa đêm thì một tiếng ầm giáng xuống , tiếp theo là cảnh vật sáng một cách chói lóa , chói lóa xong thì nàng nằm dài trên đường , xung quanh là một dám người ăn mặc cổ trang đang nhìn nàng như sinh vật kỳ lạ , nữ thì khinh bỉ còn nam thì đắm đuối , nàng chỉ là mặc váy ngủ bình thường ở hiện đại thôi mà , có cần nhìn ghê vậy không ?
Lúc này nàng may mắn gặp được Lạc Thanh Trần , hắn khoác một lớp áo che đi cả người nàng rồi kéo nàng vào tiệm y phục , sau khi ban ơn cho nàng thì giảng một bài đạo lý về nữ đức cho nàng , lúc đó nàng chỉ muốn nói với hắn rằng _ Tiên sư ngươi , ta đây còn mặc cả hai mảnh mà đi biển đấy . Sau khi giảng đạo xong thì quay lưng bỏ đi , khiến nàng điên tiết , muốn chữi hắn lần hai _ Giúp gì mà giúp có một nửa, sao không cho ta chút tiền luôn .
Nàng phải làm kỹ nữ cũng do hắn một phần đẩy đưa như vậy đó . Tiền không có , bụng thì đói , trước mặt là nơi chỉ cần xem qua vài bộ phim cổ trang là biết , kỹ viện . Vậy là nàng xông vào đó, tay đập mạnh lên bàn , vui thật , ngay cái bàn mà Lạc Thanh Trần và Lạc Thanh Phong đang ngồi . Trong lúc ba cặp mắt nhìn nhau tóe lửa thì tú bà lật đật chạy tới . Nàng liếc cặp mắt hình viên đạn về phía tú bà sau đó nói ra một câu làm nam nhân đang ngồi ở đó toàn bộ bị sặc rượu .
"Ta muốn làm kỹ nữ"
Tú bà nhìn nàng một lượt , rồi lau vội mồ hôi trên trán .
Bạn đang đọc bộ truyện Hờ Truyện tại truyen35.shop
" Tiểu thư , tiểu thư là đang đùa " . Cô nương vào viện của bà không bị bắt thì bị trói vào đây đấy , có ai tự nguyện một cách hùng hổ như nàng ta không chứ .Mà nhìn dung mạo thiên tiên như vậy , chỉ cần tìm một nhà giàu có , đứng trước cửa một lát là có ngay người chạy ra rước vào làm thiếp ngay , việc gì phải làm kỹ nữ .
" Ta tài nghệ không có , thân không bán , chỉ cần được ăn ngon là đủ "
" Tức là chỉ tiếp rượu " . Tú bà trợn to đôi mắt nhìn nàng . Cô nương , cô nương chỉ cần đứng yên một chỗ cũng có thể kiếm rất nhiều tiền đấy .
"Uhm "
" Vậy làm ngay bây giờ sao ? "
" Ngay bây giờ ! "
Vậy là nàng trở thành kỹ nữ , mà vị khách duy nhất chỉ có Lạc Thanh Trần , ngay lúc nàng thay xong y phục bước ra ngoài , tú bà đã quay ngược nàng vào phòng . " Cô nương, Lạc đại thiếu gia đã bao trọn cô nương , chỉ cần cô nương ở trong phòng đợi ngài ấy "
Lúc nhìn thấy hắn bước vào, nàng liền có suy nghĩ muốn chữi lần ba _ Tại sao ngươi có nhiều tiền như vậy lúc trước không bố thí ngay cho ta chứ, ngươi rãnh phải không?
Mà điều khiến nàng khó chấp nhận nhất là hắn xem nàng như chuyên gia tâm lý mà ngồi kể hết chuyện trên trời dưới đất , ngay cả yêu thầm biểu muội mà cũng kể luôn chứ , nếu không nể tình hắn lần nào cũng chọn loại rượu ngon nhất , món ăn sang trọng nhất , nàng có lẽ không kiềm chế được mà đánh hắn lâu rồi .
Còn chuyện hai huynh đệ đánh nhau thì rõ ràng là do tên Lạc Thanh Phong , người bao nàng là ca ca hắn , hắn lại canh lúc không có ca ca mà muốn nàng tiếp chuyện là sao ? Thiên lý không chấp nhận chuyện này . Nàng là người của chính nghĩa , sẽ không làm chuyện như vậy , nàng phản kháng, la hét ầm ỹ . Đúng ngay lúc nàng muốn vớ lấy cái ghế đánh vào đầu hắn thì Lạc Thanh Trần mặt đen như bao công xuất hiện , đánh đệ đệ hắn một trận , thôi được , nàng xem như được xem trận đánh nhau cổ trang , tuy không kỹ xảo như trong phim nhưng được cái là đánh thiệt , bay tuy không tới 5,6 mét nhưng xem như cũng được một mét , đấm tuy không bể tường nát gạch nhưng nhìn biểu hiện của Lạc Thanh Phong cũng biết là đau lắm .
Sau đó Lạc Thanh Trần còn dỗ dành an ủi hỏi nàng có sợ không , lại xin lỗi nàng , khiến nàng chỉ muốn thú nhận với hắn một điều _ Huynh đài , may mà huynh xuất hiện kịp thời , không thì đệ đệ huynh xem như không tàn thì phế , tiểu nữ chính là một cao thủ nhu đạo đây ạ .
Ngay hôm đó hắn chuộc thân cho nàng , mà nàng đâu có bán cần gì phải chuộc ....
Yên Chi sực nhớ lại chuyện này đập mạnh lên bàn , đúng rồi , nàng đâu có bán , tại sao phải chuộc , tú bà chết tiệt , lại hốt được một mớ rồi nhưng tay tại sao lại có cảm giác kỳ kỳ , người nàng cũng kỳ kỳ , rất nóng , cảm giác rất khó chịu .
" Tiểu Trúc , ta thấy nóng quá "
" Yên Chi cô nương , để Tiểu Trúc dìu người về phòng "
Tiểu Trúc nhanh chóng đỡ lấy Yên Chi rời khỏi bàn nhỏ trong vườn nhưng lại không đưa nàng về phòng mà đưa đến phòng của Lạc Thanh Phong.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!