Vạn phủ
Sau khi trở về nhà...gặp lại cha,nương cùng đại ca mình thì tâm tình Vạn Tuyết Cơ đã bớt âu sầu hơn một chút!Xuân nhi lần này cũng về theo nàng,nàng ấy đã phải cực lực van xin nàng,nàng mới chịu để nàng ấy theo nàng xuất cung!nàng ban đầu chỉ nghĩ Xuân nhi sợ khi nàng đi còn lại một mình nàng ấy ở đây thì hoàng thượng sẽ kiếm nàng ấy mà xử tội mất!!!nhưng nàng nào ngờ trong lòng Xuân nhi ,từ lâu nàng đã chiếm một vị trí rất quan trọng!
Cũng may hoàng thượng lại không hề trách phạt hay đá động gì chuyện nàng tự ý rời cung,nghĩ cũng phải thôi ngài ấy có lưu luyến gì một họa sư nhỏ bé bên cạnh nàng ấy đâu,chính nành ấy cũng đâu muốn gặp nàng!
Phụ mẫu và ca ca nàng thấy nàng về thì thập phần vui mừng vì không ai biết chuyện gì đã xảy ra với nàng những ngày qua!!họ chỉ tưởng nàng được hoàng thượng cho về thăm nhà thôi!
Từ hôm qua đến hôm nay,nàng lúc nào cũng phải tự mình trân ra một bộ mặt tươi cười giả dối với mọi người xung quanh,nên nàng rất mệt mỏi...hôm nay cũng vậy!Nàng lại phải trân một bộ mặt tươi cười giả tạo ra để cùng cả nhà quây quần dùng bữa.
-Tuyết nhi,ngươi ăn nhiều vào!mẫu thân lần này thật sự là thấy ngươi quá ốm rồi!
Nàng mỉm cười đưa chén đến để mẫu thân gắp cho nàng một miếng tàu hủ 'Thiên Hương' ,mà nàng thích ăn nhất...bất chợt phụ thân nàng lên tiếng hỏi:
-Vậy chừng nào ngươi về lại hoàng cung?lần này hoàng thượng cho về nhà bao lâu?
Liễu Anh Đào nghe vậy quay qua trách móc ông
-Chàng nói gì vậy?hài nhi mới về nhà đã hỏi như vậy,chẳng lẽ lại muốn đem nàng đuổi đi?không phải ai kia ngày trước không muốn hài nhi nhập cung sao??
-Ta chỉ hỏi vậy thôi chứ có đuổi bao giờ,nàng lại binh con thái quá rồi! Chẳng qua bây giờ hoàng thượng đang rất đau đầu vì chuyện hạn hán ở Tây Vũ,nên ta muốn hài nhi mình ở bên tiện chăm sóc bệ hạ một chút thôi!hai ngày nay ta thấy bệ hạ khi thượng triều cứ như người không hồn vậy!ai nói gì cũng phải một lúc sau ngài ấy mới nghe thấy!sắc mặt thì nhợt nhạt như kiểu sắp đổ bệnh đến nơi...tình hình đang căng thẳng mà ngài còn đổ bệnh thì dân chúng sẽ loạn lạc mất!
-Chàng nói lạ,hài nhi mình chỉ làm họa sư thôi chứ có phải nô tì hầu cận ngài ấy đâu?
-Ta có nói hầu hạ gì chỉ là ở bên tâm sự khuyên can ngài ấy,nhìn hoàng thượng vậy nhưng rất đáng thương....sau đợt Tú Nguyệt công chúa rời đi cho đến chuyện ngài ấy tự tay tống giam chính mẫu hậu ruột thịt của mình thì ngài ấy bây giờ thật sự rất cô đơn...không một ai đáng tin ở bên cạnh,để ngài ấy có thể tâm sự và chia sẽ cả!
-Thiếp thấy không phải vì hoàng thượng quá lạnh lùng nên mới vậy sao,tự tay ngài ấy giam mẫu hậu mình thì trách ai...
-Nàng không được ăn nói bậy bạ,muốn mang họa vào thân sao?
Vạn Nhất đập bàn quát,Liễu Anh Đào bèn bĩu môi
-Thiếp chỉ nói vậy thôi!có ý gì đâu chứ ...sự thật là vậy màm!!!
Lúc này Vạn Trương Hàn mới lên tiếng
-Mẫu thân người hiểu lầm hoàng thượng rồi!ngài ấy nhìn bề ngoài lạnh lùng vậy thôi thật ra là một người rất tốt...nếu không,ngài ấy cũng đâu vì thiên hạ mà lo nghĩ đến mất gần như đổ bệnh như vậy được!
-Thì số làm vua mà không lo cho dân sao dân tôn thờ được!!ngươi nói có phải không Tuyết nhi?ngươi ở bên cạnh hoàng thượng nhiều chắc sẽ biết rõ hơn ai hết!ngươi nói thử xem...ngài ấy thật ra thế nào?
Vạn Tuyết Cơ từ nãy đến giờ đang bần thần suy nghĩ về chuyện hoàng thượng gần như đỗ bệnh,không hiểu sao tâm nói không để ý đến ngài ấy nữa mà khi nhắc đến, lòng nàng lại chợt nhói như vậy...thật ra nàng rất lo lắng cho nàng ấy! "nàng ấy qủa thật dạo này vì lo lắng nên ăn không ngon,ngủ không yên,không biết có ai đêm đêm lại hầm canh cho nàng ấy bồi bổ hay không...?còn bản vẽ của nàng nữa,nàng ấy không nhặt được sao?" lắc lắc đầu cho thanh tỉnh lại,nàng thật không muốn suy nghĩ nhiều nữa...cảm thấy mệt mỏi,nàng bỗng đặt đũa xuống đứng lên nói:
-Hài nhi hơi mệt muốn về phòng nghỉ ngơi chút!
Liễu Anh Đào lo lắng
-Tuyết nhi,ngươi có sao không?sắc mặt ngươi tái quá,để ta kêu Phong nhi đi gọi lang y đến bắt mạch cho ngươi!
-Ta không sao đâu mẫu thân,chỉ là mấy hôm nay tối ngủ hơi muộn nên mới hơi chóng mặt thôi!
Nói rồi không đợi mẫu thân nàng kịp nói tiếp, nàng đã nhanh chân rời đi!Liễu Anh Đào lo lắng bèn kêu Vân nhi đi lấy nhân sâm linh chi đem đến cho nàng bồi bổ!
................
Đứng trong Đào viện của mình,nàng thơ thẩn đưa tay hứng những bông hoa đào đang rơi!đông đã đến,cây cũng đang rụng hoa,thay lá nhưng lòng nàng đến bây giờ vẫn không thể thay thế được hình bóng của người ấy!
Có đôi khi nàng tự hỏi lòng,đoạn tình cảm ngắn ngủi chỉ vừa đơm bông này có gì mà khiến nàng quyến luyến đến vậy?
Lòng nàng đến bây giờ thật sự vẫn còn đau,tim nàng vẫn còn nhói...
Cũng phải thôi!làm sao nàng có thể quên được, khi khắp thiên hạ này đâu đâu cũng là của nàng ấy!ai ai cũng nhắc đến tên nàng ấy !
Nàng ủ rủ thở dài thì chợt...một chiếc áo lông trắng muốt được đắp lên người nàng,nàng giật mình quay lại ...
Hóa ra là Xuân nhi,nàng ấy thấy nàng đứng một mình lạnh lẽo nên đắp một chiếc áo cho nàng, thay cho sự quan tâm của nàng ấy giành cho nàng!
Thì ra vẫn còn rất nhiều người quan tâm đến nàng,vậy tại sao nàng lại không một lần nữa thử mở lòng ra để chờ đợi một người tốt hơn để thành thân và cứ thế bình đạm sống hết cuộc đời còn lại!quên đi hết đoạn tình cảm không thành này!!??Nàng không muốn tiếp tục phải theo đuổi một người không hề yêu nàng,nàng không muốn lại phải ôm một vết thương lòng nữa!
-Cám ơn ngươi Xuân nhi!nhưng ta muốn đứng một mình ngươi về phòng nghỉ ngơi đi kẻo lạnh!
-Vâng!
Xuân nhi thật không muốn đi chút nào,hai bữa nay từ sau ngày nàng ấy ngất xỉu đến bây giờ,tâm trạng nàng ấy lúc nào cũng âu sầu!nàng không thể nào thấy lại được nụ cười vô ưu vô lo của nàng ấy như xưa nữa.
Lòng Xuân nhi cũng bỗng chốc buồn bã,nàng chần chừ một lúc rồi mới rời đi!
...............
Đang đi trên đường,ngang qua vườn Khổng Tước,Xuân nhi chợt nghe thấy một tiếng la thất thanh.Nàng đi theo tiếng la đó thì bắt gặp Vân nhi đang ngồi bệt trên đất,kế bên là một hộp nhân sâm,nàng ấy đang ôm lấy chân mình....Xuân nhi vội đi đến bên cạnh hỏi:
Bạn đang đọc bộ truyện Hoa Duyên Chỉ Nở Một Lần! tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Hoa Duyên Chỉ Nở Một Lần!, truyện Hoa Duyên Chỉ Nở Một Lần! , đọc truyện Hoa Duyên Chỉ Nở Một Lần! full , Hoa Duyên Chỉ Nở Một Lần! full , Hoa Duyên Chỉ Nở Một Lần! chương mới