-Chúng ta đã diễn phải diễn cho tới,ta không cố tình chiếm tiện nghi của nàng đâu, nhưng mà muốn đánh lừa được hoàng đế bệ hạ không phải là dễ !phải thật ăn ý,nàng hiểu chứ??
Hà Yên Bác nhiệt tình giải thích,Vạn Tuyết Cơ gật đầu ra vẻ hiểu chuyện...
Hai người vừa mới song song bước về Tây phủ thì đã có cơ hội để diễn 1 màn rồi,cánh cửa đối diện phòng của Tuyết Cơ đột nhiên bậc mở,hai người bỗng giật mình,Hà Yên Bác lanh lẹ nắm lấy cánh tay Vạn Tuyết cao giọng nói:
-Nàng có vui không?mai mốt khi xong hết chuyện,ta sẽ còn dẫn nàng đến nhiều chỗ hay hơn nữa!à ...hay là ngày cuối cùng nàng lưu lại đây,chúng ta ra hồ Tây Sương ngồi thuyền hưởng nguyệt vậy!đến lúc đó ta có 1 chuyện quan trọng cần nói với nàng!
Vạn Tuyết Cơ dù biết là Hà Yên Bác đang diễn nhưng nàng cũng cảm thấy thật ngại ngùng muốn rút tay lại,Hà Yên Bác khẽ thì thầm:
-Nếu nàng muốn nàng ấy nói ra lòng mình ,nàng phải ráng chịu ủy khuất 1 chút!
Vạn Tuyết Cơ lúc này hơi liếc sang thân ảnh hắc y đối diện phòng ,thấy Phụng La đang nhìn mình thì khẽ gật đầu,nàng cũng giả vờ tươi cười vô cùng ngọt ngào,giọng oanh vàng thỏ thẻ ngượng ngùng cất lên:
-Ta rất thích,nghe theo ý chàng vậy!
Nói xong cả hai vờ như không thấy được người kia vội chào từ biệt nhau,Tuyết Cơ đứng nhìn Hà Yên Bác rời đi khỏi sau đó, nàng mới quay vào phòng,...mắt thấy Phụng La nàng vờ như hơi giật mình 1 chút rồi lại mỉm cười như ban nãy chưa hề phát sinh điều gì ,nàng gật đầu chào Phụng La rồi đóng cửa lại!
Phụng La, lòng nàng từ nãy đến giờ đã nhóm lên ngọn lửa âm ỉ cháy không thôi!nàng cũng đóng rầm cửa lại ,mạnh đến nỗi Tuyết Cơ ở bên phòng nghe thấy cũng giật mình!
Nàng lo sợ không biết cách của Hà Yên Bác có thành công không, hay trong mắt Phụng La ..nàng ấy sẽ thấy nàng là 1 nữ nhân không giữ đạo đức nên ngày càng chán ghét nàng hơn!
Nàng nào biết trong lòng Phụng La bây giờ vừa hỗn độn ,vừa khó chịu vô cùng!
Nàng thầm nghĩ,nàng quá lo xa cho Tuyết Cơ rồi !bên cạnh nàng ấy lúc nào mà không có ong bướm vây quanh che chở cho nàng ấy chứ!
"Nàng ta chỉ đi dạo 1 vòng với tên Yên Bác kia mà lại quên sạch chuyện ban sáng hai người vừa cãi nhau!chẳng lẽ ở bên cạnh tên kia khiến nàng ấy vui vẻ đến vậy sao?"càng nghĩ lòng càng sinh bực ,mà bực hơn nữa lúc này đây không phải là cơ hội để nàng bày tỏ tình cảm của mình,nàng là đế vương còn biết bao nhiêu chuyện trước mắt để lo,lại còn phải đối phó với thế lực phản loạn trong cung nữa nên càng không muốn liên lụy đến nàng ấy.
Nàng sao không biết Vạn Tuyết Cơ nàng là 1 nữ nhân không hề sợ chết chứ!!nếu nàng nói ra e rằng nàng ta không 1 chút e ngại mà lại 1 lòng muốn bên cạnh nàng!số phận quân vương như nàng,ai càng ở gần càng dễ gặp nguy hiểm...nàng ngàn lần không muốn Vạn Tuyết Cơ gặp bất cứ nguy hiểm gì!
Nhưng nếu nàng không nói ra lòng mình, chẳng biết nàng ấy có hiểu cho tâm tư của nàng mà chờ đợi nàng lo lắng xong mọi chuyện sẽ nắm tay nàng ấy ,bỏ qua mọi ánh mắt của thế nhân, cứ thế 1 đời mãi bên nhau không??lỡ như nàng ta không hiểu lại không còn kiên nhẫn mà chờ đợi chân tình của nàng nữa thì phải thế nào đây??
"Khi nãy Hà Yên Bác có nói đến việc quan trọng,việc quan trọng đó không phải là tỏ tình cùng nàng ấy chứ?"
Nàng biết Vạn Tuyết Cơ là nữ nhân không dễ dàng gì có thể thay dổi tâm ý nhanh như vậy, nhưng mấy tháng nay khi ở bên nàng,nàng ấy chẳng 1 phút nào được vui vẻ lại còn toàn đau buồn có khi nào sẽ vì vậy mà thay đổi không???
"Phải rồi ai cũng muốn được vui vẻ há lại thích đau buồn?"
Ở cạnh Yên Bác, hắn luôn có cách làm nàng ấy vui vẻ hơn khi ở cạnh nàng không phải sao?ban nãy nàng ấy còn tươi cười đến diễm lễ thế kia..lại còn chàng chàng,nàng nàng nữa thật là ngứa hết cả mắt.
Hàng vạn câu hỏi cứ hiện diện trong đầu Phụng La khiến nàng bắt đầu lo sợ vô cùng,nàng từ khi nào rất sợ,sợ mất đi bóng dáng nàng ấy,sợ mất đi hương thơm ngọt ngào quyến rũ của nàng ấy,sợ mất đi sự ôn nhu chăm sóc của nàng ấy giành cho nàng,và nhất là sợ mất đi nàng ấy vĩnh viễn,vậy mới nói trong tình cảm dù cho nàng là 1 người thông minh cỡ nào rồi cũng sẽ dần trở nên thập phần ngu ngốc thôi!!
....................
Buổi chiều ,Phụng La đi đến chỗ chế tạo guồng quay nước,vừa đi vào lại thấy 1 cảnh chướng tai gai mắt,Vạn Tuyết Cơ đang cầm tay Hà Yên Bác tình tứ chỉ dẫn cho hắn làm,hai người cười cười nói nói làm như chưa hề thấy ai xuất hiện vậy!Phụng La tức tối tằng hắng:
-E hèm!
Lúc này cả hai lại giả vờ giật mình,buông những thân trúc ra đứng dậy hành lễ
-Hoàng đại nhân!(do có nhiều nhân công ở đó nên phải xưng hô như vậy để không bị lộ nha!)
-Miễn lễ
-Tạ Hoàng đại nhân!
Hai người các ngươi đang làm gì vậy?
"Biết mà vẫn cố hỏi đó là tính cách trẻ con của hoàng thượng nha!" Tuyết Cơ thầm mỉm cười
-Thần nữ đang chỉ dẫn cho Hà công tử đây làm guồng quay,chàng ấy học rất nhanh!
1 tiếng "chàng" lại đập vào tai Phụng La nghe đáng ghét vô cùng,nhưng nàng lại giả vờ gật đầu sau đó bước đến 1 góc chưa có người ngồi,nàng liền kiếm chỗ ngồi xuống rồi nói:
-Ta cũng muốn tự tay làm thử xem ,nàng cũng lại giúp ta đi!!
Hà Yên Bác đá mắt Vạn Tuyết Cơ, hai người nhìn nhau cười sau đó ,Vạn Tuyết Cơ nhẹ nhàng bước đến bên Phụng La cười dịu dàng ,nàng nói nhỏ đủ cho 1 mình Phụng La nghe
-Hoàng thượng, người đâu cần phải...
-Ta muốn làm!!!
Phụng La nhấn mạnh từng chữ chắc chắn,lúc này Tuyết Cơ mới bắt đầu ngồi xuống chỉ dẫn
-Cái này thật ra rất đơn giản,cấu trúc làm tựa như chong chóng tre vậy,đầu tiên người chẻ đôi khúc trúc này ra,sau đó...
Phụng La giả vờ tập trung nghe Tuyết Cơ giảng giải rồi cũng làm theo nhưng đáng ghét Tuyết Cơ lại chẳng cầm tay nàng chỉ dẫn tường tận như tên Hà Yên Bác kia,suy nghĩ gì đó nàng giả vờ nói:
-Tuyết Cơ xem xem ta làm đúng chưa ?
Bạn đang đọc bộ truyện Hoa Duyên Chỉ Nở Một Lần! tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Hoa Duyên Chỉ Nở Một Lần!, truyện Hoa Duyên Chỉ Nở Một Lần! , đọc truyện Hoa Duyên Chỉ Nở Một Lần! full , Hoa Duyên Chỉ Nở Một Lần! full , Hoa Duyên Chỉ Nở Một Lần! chương mới