Tùy Tùy nói không sai, chưa hết tháng giêng, trong quân Ngụy Bác đã truyền tin tức đến, Tiết Chất mang theo Thành Đức quân phản bội Hà Sóc, phái tử sĩ ám sát Tiêu Đồng An cùng trung quan mà triều đình phái tới giám quân, thu hai trấn về dưới trướng.
Chuyện các chư hầu tranh quyền đoạt vị, tàn sát lẫn nhau không phải chuyện hiếm lạ gì, nhưng chém giết giám quân triều đình, lại là khiêu khích quyền uy của Hoàng đế.
Tin tức truyền tới Trường An, thiên tử phẫn nộ, trên dưới triều đình xôn xao.
Một nửa binh lực Thần Dực quân ở Hoài Tây, triều đình còn dùng số tiền lớn để mượn binh lực của các phiên trấn, nếu lúc này Tiết Chất tiến hành phản nghịch, triều đình căn bản không có binh lực và tài lực để mở chiến trận ở Hà Bắc.
Tùy Tùy ở U Châu, sau khi chuyện phát sinh lập tức nhận được tin tức.
Nghe nói Tiêu Đồng An thật sự đã chết, nàng cũng không mấy vui vẻ, chỉ là hơi sững sờ —— từ sau khi phụ thân qua đời, thúc cháu bọn họ minh tranh ám đấu mấy năm nay, hận không thể đưa nhau vào chỗ chết, nhưng bọn họ cũng không phải từ đầu đã thế.
Khi nàng còn nhỏ phụ thân luôn bận rộn nam chinh bắc chiến, có mấy năm nàng được thúc phụ chăm sóc, mấy năm đó nói rằng bọn họ thân như cha con cũng không quá, thậm chí ngay cả chú ngựa nhỏ đầu tiên của nàng cũng là Tiêu Đồng An tặng.
Mặc kệ ta sống ngươi chết thế nào, Tiêu Đồng An cũng là thân nhân duy nhất còn sót lại trên thế gian này của nàng.
Điền Nguyệt Dung biết trong lòng nàng sẽ không mấy dễ chịu, chuyển đề tài: "May mà U Châu có Diệp tướng quân tọa trấn, lão Tiết ma đầu không dám hành động thiếu suy nghĩ, nghe nói ông ta đang triệu tập binh lực, nói là muốn đến Hoài Tây chi viện cho quân triều đình..."
Tùy Tùy đương nhiên biết hắn đang có chủ ý gì, nói là "Chi viện", kỳ thật là đến quấy rối quân đội triều đình, âm thầm chi viện Hoài Tây.
"Chúng ta cần động thủ hay không?" Điền Nguyệt Dung nói.
Tùy Tùy trầm ngâm một lát, lắc đầu: "Không cần, để hắn tác quái đi, đối với chúng ta trăm lợi không hại."
Điền Nguyệt Dung nghĩ lại, cũng hiểu ra, sau khi triều đình đánh hạ Hoài Tây, nói không chừng sẽ quay đầu cắn Hà Sóc một ngụm, cái mà Tiết Chất sợ chính là cái này, bởi vậy không tiếc gi3t chết trung quan, tiên hạ thủ vi cường.
Có hắn chắn phía trước đối nghịch với triều đình, bọn họ có thể mượn tay triều đình làm suy yếu binh lực của Tiết Chất, đợi thời cơ chín muồi lấy danh nghĩa bình định một lưới tóm cả bọn —— Thành Đức luôn là tai họa ngầm trong tam quân, đặc biệt là quân của Tiết Chất, mượn cơ hội này dọn sạch một lần, trái lại bớt chút khí lực của bọn họ.
Sự tình tiến triển rất thuận lợi, một bên Tề Vương tấn công Hoài Tây, một bên phân chia binh lực để ứng phó sự quấy rối của Tiết Chất, quân tiên phong vẫn khó mà kìm nổi, hai tháng đầu đã đánh hạ thành Thái Châu, tiết độ sứ Hoài Tây Quách Trọng Tuyên chết trong tay Phó thống soái, là huynh đệ ruột Quách Quý.
Vị phó tướng này chém chết huynh trưởng nhà mình, lập tức quy phục triều đình, trận chiến Hoài Tây kết thúc sớm trước thời hạn, Tề Vương quay đầu đánh với "viện quân" Thành Đức một trận, giết mấy ngàn quân tinh nhuệ dưới trướng Tiết Chất đến một mảnh giáp cũng không còn.
Tiết Chất thấy tình thế không ổn, lui để thủ Thành Đức, dâng tấu chương thỉnh tội với thiên tử, chém một tên phó tướng, đẩy hết tội danh giết hại giám quân lên đầu hắn.
Triều đình vừa đánh xong một trận chiến lớn hao tài tốn của, không muốn tái chiến, hai bên liền đều lùi một bước.
Bởi vì chuyện của Tiết Chất, Hoàn Huyên lại trì hoãn mấy tháng bên ngoài, cho đến tháng năm mới nhận được lệnh khải hoàn hồi triều.
Tin tức Tề Vương thắng đại trận sắp trở về truyền khắp kinh thành, nhưng có mấy người vui cũng có mấy kẻ sầu.
Kẻ không vui nhất đương nhiên là Thái Tử, thân là trữ quân, hắn lại không thể lộ ra nửa điểm, còn phải ngày ngày thượng triều, tươi cười nghe hoàng đế cùng các triều thần khen Tề Vương không dứt miệng.
Cùng là võ tướng Võ An công Triệu Tuấn cũng không vui nổi, Tề Vương càng chiến công hiển hách, dụng binh như thần, thì càng tương phản chỉ rõ kẻ khác vô năng, tuy tấn công Hoài Tây lần này hắn có thương tích trong người không thể tự mình xuất chiến, nhưng vẫn không tránh khỏi bị người lén lút so sánh với Hoàn Huyên.
Nhi tử Triệu Thanh Huy lại có một loại tâm tình khác.
Đám cháy ở núi Chiêu Ứng kia thực sự lớn ngoài ý muốn, tuy rằng đám tặc phỉ Chu Nhị Lang kia không lưu lại người sống, nhưng toàn bộ sự việc đó lại không diễn ra theo kế hoạch của hắn —— hắn dự định diệt khẩu đám người Chu Nhị Lang kia, nhưng còn chưa kịp động thủ, bọn họ đã bị thiêu chết rồi, đương nhiên là có người âm thầm hạ thủ trước.
Bạn đang đọc bộ truyện Hóa Ra Bản Vương Mới Là Thế Thân tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Hóa Ra Bản Vương Mới Là Thế Thân, truyện Hóa Ra Bản Vương Mới Là Thế Thân , đọc truyện Hóa Ra Bản Vương Mới Là Thế Thân full , Hóa Ra Bản Vương Mới Là Thế Thân full , Hóa Ra Bản Vương Mới Là Thế Thân chương mới