*
Thật không ngờ chỉ trải qua nửa buổi tối, mà bọn họ giống như vừa đi dạo về từ quỷ ngục.
Ánh bình minh từ chân trời lóe sáng, dù bầu trời có quỷ dị đi chăng nữa, điều đó cũng tốt hơn việc chiến đấu trong bóng tối.
Ngược sáng, thiếu nữ nhắm mắt, mái tóc bay nhẹ, đôi cánh phía sau gương lên như thần hộ mệnh bảo vệ, đều đặn, mạnh mẽ và khí phách.
Tiếng gầm thét cuồng dã của tang thi phía xa vang lên làm nền vài giây, sau đó im bặt vì uy hiếp đột ngột tản ra từ sải cánh hữu lực sau lưng Lam Anh.
Đọa Lạc Giả thu cánh áp vào lưng, tạo nên ngọn gió mát rượi, thân hình đứng sừng sững như một ngọn núi nhỏ phía sau Lam Anh.
Thân nó giờ cao hơn cả chủ, ít nhất một mét chín.
Nó đứng, khí thế liền bá đạo bạo động ra mọi hướng.
Mỏ sắc, mắt đen nhánh mang đôi đồng tử màu lửa đỏ, bộ lông mướt rượt ánh lên như thiết. Ngay cả khi nó dang cánh, ít nhất sải cánh cũng phải bốn mét.
Động vật tự thân có lực lượng cường hãn, biến dị càng khiến chúng trở nên bá đạo.
"..."
Lam Anh nhìn vào không gian quãng trường, liếc mắt không thấy viên tinh hạch đỏ nhạt kia đâu, liền hiểu lý do nó mạnh hơn như vậy.
_________
Khí thế con đại bàng lớn vừa ra, ba người Ngân Đa và Trung, Kim Đỉnh liền tê liệt ngã ngồi xuống mặt đường, ngây ngốc nhìn, xem ra là bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ không nhỏ, bé Trâm trực tiếp mếu máo.
Mới quen biết Lam Anh vài hôm, tim của họ sắp bị hồi hộp và kích động cháy rụi.
Đọa Lạc Giả rướn mỏ kêu lên một âm tiết về một hướng, âm thanh chói tai dọa cho lỗ tai bọn họ đau điếng.
Chó tang thi bị uy hiếp, tức giận: "Rống" lên.
Nó định sau khi (lấy mạng Lam Anh ra) đùa giỡn xong, rồi sẽ cướp đi hạch năng lượng của con rắn biến dị. Cũng như đợt trước nó dụ đám người Lam Anh và Nhựt Thư, Thiện Thuật bị con quái vật lưỡi dài kia công kích. Ý định của nó là ngồi xem hai bên anh chết tôi sống, sau đó gϊếŧ lấy tinh hạch trắng, thuận tiện ăn mấy ngụm thịt tươi. Nào ngờ giữa đường gặp con đại bàng này(!) Nó không còn cách nào khác đành phải trốn đi. Sau đó thì trên trời kéo sấm sét đến... ...
_____Hiện tại, nó đang là tang thi, đảm bảo thua con điểu kia một bậc, nó thì lại cảm nhận con điểu kia lại mạnh hơn lần trước.
Không còn cách nào, tức hộc máu.
Chó tang thi đành gầm lên không cam lòng, liền xoay người chạy đi.
Nhân loại kia, hãy đợi đấy!
_
_____Đọa Lạc Giả cũng không đuổi theo chó tang thi, bởi vì chủ nhân của nó sắp gục, hơn nữa tang thi phía xa đã nhịn không nỗi bắt đầu gào thét di chuyển lại đây.
Quả nhiên,
Chó tang thi vừa chạy đi, Lam Anh liền ngã khuỵu xuống, tay chân run rẩy vô lực, kêu nó: "Đọa Lạc Giả..."
Nó lại cứu cô,
con chim nhỏ nâng niu sau tám tháng giờ đã trưởng thành, tình cảm thân thiết cũng không phải nói ngày một ngày hai là có được.
Nó là đúng là thiên sứ hộ mệnh mà, không chỉ vậy mà còn là lá bùa bình an cuối cùng của cô.
Lam Anh áy náy, nếu cô thật sự ngỏm, thì không gian sẽ trôi đi, cũng có thể là tan biến, đến lúc đó Đọa Lạc Giả cũng sẽ theo không gian chèn ép biến mất.
Lam Anh lựa trong đống thịt vụn một viên hạch dính máu, sau đó phất tay, một thùng xăng đầy hiện ra trên mặt đường, cô hơi suy yếu nói: "Mọi người nên nhanh rời đi. Tôi đi đây".
Có lẽ không nên đi chung nữa.
Lam Anh đang lo sợ.
Đúng vậy, là lo sợ,
bản thân cô đang đặt niềm tin tưởng trên người xa lạ quá nhiều.
Bạn đang đọc bộ truyện Hoàn Lam Anh tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Hoàn Lam Anh, truyện Hoàn Lam Anh , đọc truyện Hoàn Lam Anh full , Hoàn Lam Anh full , Hoàn Lam Anh chương mới