Edit: Tử Nguyên Nhi
Tuy biết bốn vị nam chủ là đại mỹ nam phong hoa tuyết nguyệt, nhưng Giản Ngọc Diễn ở trong kinh thành lại có mỹ danh đệ nhất công tử.
Gia thế tài hoa không thể bắt bẻ, tướng mạo cũng cực hảo, chẳng qua khác với các vị khác ở điểm, trên người vị này luôn có chút dấu vết hồng nhạt ái muội, nhã thì cực nhã, nhưng cũng cực kỳ phong lưu.
Cho dù chỗ sâu nhất trong nội tâm là "Thân muội muội" Giản Ngọc Nhi, nhưng cũng sẽ không giống vài người khác mà làm như không thấy đối với mỹ nhân, càng không nói là mỹ nhân thương tâm rơi lệ.
Đặc biệt Nhan Nhất Minh còn mỹ đến trong xương cốt.
Thả xuống Giản Ngọc Nhi đuổi theo Nhan Nhất Minh, không phải bởi vì Nhan Nhất Minh quan trọng hơn Giản Ngọc Nhi, trên đời này không có ai có thể so được với Ngọc Nhi trong cảm nhận của hắn, mà bởi vì giờ phút này Ngọc Nhi đã có thái tử chăm sóc, cũng không lo ngại.
Nhưng Nhan Nhất Minh bất đồng, nữ tử tính tình cương liệt như vậy nhưng tình cảm sâu vô cùng, hôm nay chịu kíƈɦ ŧɦíƈɦ, không chừng sẽ làm chút gì đó. Giản Ngọc Diễn lưu luyến bụi hoa nhiều năm như vậy, không biết gặp qua bao nhiêu nữ tử vì tình mà tự chà đạp mình.
Rốt cuộc thì Nhan Nhất Minh chỉ là một nữ tử, so ra kém tốc độ Giản Ngọc Diễn, trong chốc lát đã bị Giản Ngọc Diễn bắt kịp. Nhan Nhất Minh còn không kịp phản ứng, tiểu nha đầu Lục Mi đi theo bên người Nhan Nhất Minh, giờ phút này thấy Giản Ngọc Diễn tức khắc giống như gà mái muốn bảo vệ Nhan Nhất Minh mà trừng mắt nhìn Giản Ngọc Diễn.
Giản Ngọc Diễn tuy nói thân phận hiển quý, nhưng đối với bất kỳ ai cũng sẽ không có chút coi khinh nào, giờ phút này nhìn tiểu nha đầu một lòng hộ chủ, không có nửa điểm tức giận, trái lại cảm thấy hôm nay xác thật là bọn họ không đúng, tiểu nha đầu phản ứng như thế cũng bình thường.
Vì thế nhẹ giọng cùng Nhan Nhất Minh giải thích, "Đường núi gập ghềnh, nơi này dân cư thưa thớt, ta chỉ là lo lắng cho nên muốn tiễn Nhan tiểu thư."
Diện mạo Giản Ngọc Diễn, không phải cực hạn tuấn như Nam Cung Huyền, ngũ quan hay tính cách đều tinh xảo không thua nữ tử, chỉ là khuôn mặt không có nét mượt mà, cho nên không có chút nào nữ khí. Giờ phút này ôn nhu nói chuyện, bên môi mang theo tươi cười, một đôi mắt đào hoa ôn nhu, cho dù Lục Mi nổi giận đùng đùng, cũng ngốc lăng mặt đỏ rồi thối lui.
Nhan Nhất Minh ngước mắt nhìn hắn một cái nhàn nhạt nói, "Không dám làm phiền Giản công tử."
"Cùng mỹ nhân đồng hành, có thể nào xưng là làm phiền", Giản Ngọc Diễn trong lòng biết Nhan Nhất Minh đối với hắn sẽ không cho nửa phần sắc mặt tốt, nhưng duỗi tay không đánh gương mặt tươi cười, Giản Ngọc Diễn nhẹ giọng cười, tầm mắt trên gương mặt nữ tử đang có ý chạy trốn.
Đôi mắt thanh triệt sạch sẽ, khóe mắt nhưng vẫn phiếm hồng, phản chiếu nốt ruồi màu đỏ thật nhỏ, ngũ quan tinh xảo mỹ miều, Giản Ngọc Diễn dừng một chút lúc này mới tiếp tục nói, "Ta cũng có chút lời, muốn cùng Nhan tiểu thư nói."
Một phen vốn nên vui mừng ngắm hoa, nhưng không nghĩ đến cuối cùng, mỗi người đều buồn bực không vui.
Nam Cung Huyền chờ đến lúc chạng vạng mới chờ được Giản Ngọc Diễn trở về, không phát giác đến ngữ khí mình có chút gấp gáp khó dằn nổi, "Sao giờ mới về."
Giản Ngọc Diễn sửa sửa cổ tay áo không có một tia nếp uốn cười cười, "Nhan tiểu thư hôm nay tâm tình không tốt, bồi nàng cùng thưởng hoa một chút."
"Không hổ là kinh thành đệ nhất công tử......" Nam Cung Huyền biết Giản Ngọc Hàm đối với nữ nhân là thái độ như thế nào, nhưng chưa bao giờ đem cái này để ở trong lòng. Chỉ là mình đã sớm đã trở lại Đông Cung lâu như vậy, thế nhưng Giản Ngọc Diễn vẫn cùng Nhan Nhất Minh ở lại cho tới bây giờ, nhớ tới bộ dáng Giản Ngọc Diễn ngày thường đối với nữ nhân, Nam Cung Huyền mạc danh bực bội muốn châm chọc Giản Ngọc Diễn hai câu, kết quả nhớ tới người làm Nhan Nhất Minh tâm tình không được tốt là mình, vì thế những lời này dừng ở bên miệng.
Giản Ngọc Diễn đã nghe ngữ khí của hắn, nhưng cũng coi như không hiểu, "Hôm nay xác thật là chúng ta xin lỗi Nhan tiểu thư, điện hạ có rảnh rỗi thì trò chuyện cùng nàng đi."
Hiện tại nghe được Giản Ngọc Diễn nói như vậy, Nam Cung Huyền hơi hơi nhíu nhíu mày lại nhưng không có phản bác sau một tiếng, "Ừ" hồi lâu mới trầm giọng hỏi, "Nàng nói gì."
"Nàng nói điện hạ chưa từng trước mặt nàng cười như vậy."
"Điện hạ chưa từng ở trước mặt ta cười như vậy", Nhan Nhất Minh cùng Giản Ngọc Diễn nói, "Ta chỉ tưởng hắn không cười như vậy, cho nên cho dù hắn không thích ta ta cũng có thể an ủi chính mình, hắn cũng không có thích người khác, chỉ là không nghĩ tới, hắn nguyên lai có thể ở trước mặt một nữ tử khác mà cười đến vui vẻ như vậy."
Nhan Nhất Minh bình tĩnh vượt qua tưởng tượng của Giản Ngọc Diễn, nàng như là ở nháy mắt thấy rõ hết thảy tình cục.
Nàng nói kiên trì nhiều năm như vậy, nàng cũng nên buông xuống.
Nàng nói ta cùng với ngươi nói chuyện này để làm gì, Giản Ngọc Nhi rõ ràng là thân muội muội ngươi, Giản công tử nếu không có việc gì thì trở về đi, nàng hiện tại không muốn thấy hắn.
Nam Cung Huyền lại lần nữa trầm mặc, "Tử An", Nam Cung Huyền hỏi Giản Ngọc Hàm, "Ngươi nói nàng là thật sự buông xuống, hay là giả bộ tính kế gì đó."
Có lẽ là nhất thời kíƈɦ ŧɦíƈɦ không thể không từ bỏ, Giản Ngọc Diễn không tin yêu một người yêu đến trong xương cốt có thể dễ dàng buông như vậy, Nhan Nhất Minh có lẽ quá tức giận, chỉ là......
Giản Ngọc Diễn lại nghĩ tới khi đưa Nhan Nhất Minh về Nhan gia khi, Nhan Nhất Minh đột nhiên chậm rãi nói, "Hôm nay đa tạ Giản công tử, cảm ơn ngươi đưa ta về, cũng cảm ơn ngươi...... Trân châu."
Giản Ngọc Hàm chợt ngẩng đầu, không kịp hỏi rõ ràng, Nhan Nhất Minh cũng đã đi xa, chỉ để lại thân ảnh trong bóng đêm ẩn hiện.
Nàng nói cảm ơn trân châu.
Nhan Nhất Minh đã sớm biết trân châu hôm nay đưa lại đây là bút tích hắn, nụ cười trong bóng đêm kia, như lông chim phất nhẹ nhàng qua suy nghĩ của Giản Ngọc Diễn.
Bởi vì này một câu, ý tưởng Giản Ngọc Diễn lại có điều dao động, Nhan Nhất Minh tựa hồ không phải là đơn giản như hắn tưởng tượng, chỉ là việc này Giản Ngọc Diễn vẫn chưa nói cho Nam Cung Huyền.
"Nhan tiểu thư nói nếu trong lòng điện hạ không có nàng, nàng cũng sẽ không lại dây dưa, sẽ buông xuống", Giản Ngọc Diễn nói.
"Thật sự hết hy vọng thì cũng bớt lo, nếu là có tâm tư khác thì thật là làm cô thất vọng tột đỉnh", Nam Cung Huyền đột nhiên rất không thích nghe lời nói như vậy, không muốn tiếp tục nhắc đến Nhan Nhất Minh, giờ phút này rốt cuộc cũng nhớ tới Giản Ngọc Nhi, "Ngọc Nhi hôm nay cũng bị kinh hách, ngươi trở về hảo hảo an ủi Ngọc Nhi, cô có thời gian sẽ đi thăm nàng."
Nhắc tới Giản Ngọc Nhi, Giản Ngọc Diễn tức khắc thu lại tươi cười, đơn giản đáp ứng một tiếng, cáo từ rời khỏi Đông Cung.
Giờ phút này Nhan Nhất Minh trở lại Nhan gia, bởi vì hôm nay thình lình cắn lưỡi, mở miệng nói chuyện đều cảm thấy miệng đau, càng đừng nói là ăn cái gì, lúc này nằm ở trên giường cùng tiểu quả táo phát biểu cảm tưởng hôm nay.
Bạn đang đọc bộ truyện Hoàn Mỹ Bạch Nguyệt Quang Chuẩn Bị Tu Dưỡng tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Hoàn Mỹ Bạch Nguyệt Quang Chuẩn Bị Tu Dưỡng, truyện Hoàn Mỹ Bạch Nguyệt Quang Chuẩn Bị Tu Dưỡng , đọc truyện Hoàn Mỹ Bạch Nguyệt Quang Chuẩn Bị Tu Dưỡng full , Hoàn Mỹ Bạch Nguyệt Quang Chuẩn Bị Tu Dưỡng full , Hoàn Mỹ Bạch Nguyệt Quang Chuẩn Bị Tu Dưỡng chương mới