Từ huyện thành xuống trấn chỉ mất nữa ngày đi đường, Tiểu Tô Đình cùng mười binh sĩ băng quá màn đêm một đường chạy vào trấn.
Bên trong trấn nhà cửa mở toang, không còn lấy một bóng người, nhưng vài căn nhà vẫn nghe thấy tiếng động, Tiểu Tô Đình ra hiệu cho một binh sĩ gõ cửa.
Cánh cửa từ từ mở ra một cụ già chống gậy, ôm nhom vàng vọt đi ra "Không biết các vị cần gì.
"
Tiểu Tô Đình nhảy xuống ngựa đi đến hỏi "Cho cháu hỏi trong trấn còn bao nhiêu người ạ.
"
Cụ già lắc đầu thở dài "Tất cả đều đi hết rồi chỉ còn mấy lão già, lão bà già cả như ta mà thôi.
"
"Ngài có thể gọi bọn họ đến đây được không ạ, chúng cháu đến đây để phát lương thực, hiện tại nước đang khan hiếm nên nếu mọi người tụ tập lại thì sẽ thuận tiện hơn.
" Tiểu Tô Đình nói.
"Được.
" Cụ già gật đầu rồi đi ra ngoài.
Tiểu Tô Đình nhìn binh sĩ nói "Lục soát hết nhà dân xem còn được bao nhiêu nước, sau đó hai binh sĩ ở lại cùng những người già trong trấn còn lại sẽ theo ta vào thôn.
"
"Rõ.
"
Binh sĩ lục tất cả nhà dân chỉ còn được nửa thùng nước, dưới sự giúp đỡ của người già trong trấn cuối cùng một nồi cháo cũng được nấu xong, thứ này vừa có thể ăn no còn có thể giải khác khiến các lão nhân gia rất hài lòng.
Thấy mọi chuyện ở đây đã xong xuôi nàng liền cùng tám binh sĩ còn lại đi vào thôn.
Thôn làng tổng cộng có hai mươi sáu thôn, gần nhất là Đình Mã thôn, bên trong thôn trang vắng tanh, đất đai khô cằn, cây cối xung quanh cằn cỗi, con sông duy nhất trong thôn gần như cạn kiệt, xung quanh chẳng có lấy một cái giếng nào.
Tiểu Tô Đình đi nhìn thử đồng ruộng, cây lương thực được trồng trong đồng ruộng đã héo quắt, đồng ruộng nứt nẻ.
"Tại sao bọn họ vẫn trồng cây lúa, cùng ngô.
"
"Đây là cây lương thực chính ạ.
" Thị vệ dẫn đầu đứng bên cạnh nàng nói.
Tiểu Tô Đình thở dài, hạn hán kéo dài những cây lương thực này không đủ nước tưới cùng với nắng nóng liền rất nhanh sẽ chết, không những thế còn rất tốn nước, nếu như có thể đổi một loại cây khác vào mùa khô thì sẽ tốt hơn.
Nàng nhìn xong sau đó đi xung quanh xem xét địa hình, nơi này không quá cao, đất bằng phẳng, con sông, duy nhất trong thôn tuy gần như cạn kiệt nhưng vẫn rất ẩm ước, như vậy có thể thử đục lỗ xuống đất xem có nước hay không.
Nghĩ là làm Tiểu Tô Đình phái người tìm tìm một cái cây cứng rắn, thân cây nhỏ tròn.
Cuối cùng thị vệ cũng tìm được cái gậy phù hợp, tuy nhiên không biết nó đủ cứng rắn hay không, nàng cũng không suy nghĩ nhiều bắt đầu dùng lực chọc cây xuống đất.
Lúc đầu bởi vì dùng lực không tốt nên chỉ xuống được một chút, sau đó nàng dùng thêm sức cái cây liền đâm sâu xuống mặt đất.
Sau đó nàng rút cây ra, nhìn thân cây không có gì thay đổi liền thở dài tìm một chỗ khác bắt đầu lập lại động tác, không biết nàng đã làm bao nhiêu lần cuối cùng cái cây cũng thấm ước, vậy là nơi này có nước.
Sau khi đào lên rồi hút nước cho vào chum bọn họ lại tiếp tục tìm kiếm nơi có nước, lúc này những binh sĩ cũng làm theo cách của nàng, đến khi đựng được mười chum nước bọn họ liền chùm vải lại rồi khiên vào nhà trưởng thôn.
Cứ như vậy bọn họ tiếp tục đi xem tình hình của hai mươi lăm thôn còn lại, những thôn nằm ở trên dốc cao thì lượng nước có thể tìm được cũng ít hơn nhưng thôn làng khác, nhưng đối với hạn hán như thế này thì đã rất tốt rồi
Hạn hạn đến cả đất nước đều phải chịu sự ôi bức mất nước, đất đai cằn cỗi, tuy có nhiều nơi cuộc sống không mấy thay đổi nhưng có những nơi ganh giới sự sống cùng cái chết đến rất gần.
Bạn đang đọc bộ truyện Hoàng Hậu Tô Đình tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Hoàng Hậu Tô Đình, truyện Hoàng Hậu Tô Đình , đọc truyện Hoàng Hậu Tô Đình full , Hoàng Hậu Tô Đình full , Hoàng Hậu Tô Đình chương mới