Phủ vương gia.
Sau khi trở về phủ Hoàng Tiêu Hiên liền đi về Trúc Viện của mình.
Ngày hôm qua tuy vui mừng nhưng hành động lạnh nhạt của Tô Đình khiến hắn ngủ không ngon, hắn cứ nghĩ theo nàng lâu như vậy thì ít nhất nàng cũng có một chút tình cảm với mình.
Nhưng không, nàng không có một chút cảm xúc nào cả, nàng chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi hô lễ, lên ngựa rồi vọt ra biên quang, nơi đầy rẫy những cuộc chiến giữa người cùng người.
Tuy hắn rất thích một Tô Đình mạnh mẽ như vậy, nhưng hắn càng thích một Tô Đình biết nghe lời hơn.
Nhưng không sao, hắn tin rằng sẽ có một ngày nàng sẽ trở thành một người giống như hắn mong muốn.
Hoàng Tiêu Hiên đi vào thư phòng rồi bắt đầu lấy công vụ ra sử lý, tuy hắn được nghỉ hai ba ngày thượng triều nhưng công việc thì vẫn phải làm, dù sao hiện tại hắn cũng làm ở lại bộ, nơi này thực sự rất nhiều công việc cần phải sử lý.
Bên trong Mai Viện, tân nương vẫn bận nguyên bộ trang phục ngủ trên giường, lúc này bầu trời đã lên cao đến đỉnh đầu nhưng người trên giường vẫn không có dấu hiệu tỉnh dậy.
Cánh cửa bên ngoài vang lên ba tiếng, sau đó là âm thanh của tiểu Thúy "Tiểu thư, tiểu thư.
"
Sáng nay nàng muốn vào trong để hầu hạ tiểu thư thức dậy, nhưng không ngờ rằng vương gia ra lệnh đừng quấy rầy tiểu thư, với kinh nghiệm hầu hạ tiểu thư lâu năm nàng liền biết được tiểu thư lại giận dỗi.
Nhưng mà không sao, giận dỗi thì giận dỗi đi, miễn sao tiểu thư không có ý nghĩ trốn nhà đi là được, nếu không chắc cả kinh thành này liền nháo nhào lên.
Sau khi vương gia vào cung, tiểu Thúy liền đi chuẩn bị thức ăn, đợi đến khí người về thì gọi tiểu thư cùng nhau dùng bữa.
Trong khi nàng trong bếp bận rộn lung tung thì nghe được tin vương gia trở lại, nàng liền nhanh chóng dặn dò nhà bếp chuẩn bị nhanh nhanh, còn mình thì bưng theo nước rửa mặt đi đến Viện gọi tiểu thư.
Tô Đình bị ồn ào đến nhăn mày, nhưng nàng không chút tình nguyện mở mắt ra nhìn, lấy mền che đầu lại rồi tiếp tục ngủ tiếp.
Cửa phòng vẫn tiếp tục gõ vang, cuối cùng tiểu Thúy không thèm gõ nữa mà đẩy luôn cửa vào.
Đi vào trong liền để đồ dùng lên bàn, còn mình thì lại giường bắt đầu lây người "Tiểu thư, tiểu thư mặt trời mọc đến mông rồi còn không mau dậy.
"
"Ta còn muốn ngủ.
" Tô Đình xoay người cuộn tròn lại lầm bầm nói.
"Không ngủ nữa, dậy mau đi.
" Tiểu Thúy không thèm nghe mà tiếp tục lây người.
Dù sao tiểu thư xem nàng như muội muội, dù làm chuyện không xem trên dưới như thế này tiểu thư vẫn không làm gì nàng.
"Tiểu Thúy, em để ta ngủ đi.
" Tô Đình hé mắt ra nhìn, không nhịn được nơi.
Nàng thực sự buồn bực đến chết rồi, nếu không ngủ chắc chắn nàng sẽ chết đó.
"Không được, ngài phải dậy dùng bữa với vương gia, đây là ngày đầu tiên ngài trở thành thê tử người khác.
" Tiểu Thúy không đồng ý nà tiếp tục kéo người nàng "Ngài còn phải để thiếp thất của vương gia dưng trà, còn phải đi xem người hầu trong phủ.
"
"Không ta không làm, ta không đi.
" Tô Đình lấy tay che hai tại lại tỏ ý bàng không nghe thấy gì cả.
"Không được, ngài là vương phi, ngài phải tỏa ra quyền uy.
" Tiểu Thúy không chịu thua nà tiếp tục nói.
Hai người cứ như vậy mà giằng co khiến cho hạ nhân bên ngoài cửa không khỏi nôm nớp lo sợ.
Cuối cùng Tô Đình không muốn nghe mà ngồi dậy đẩy tiểu Thúy ra ngoài rồi đóng mạnh cửa lại.
"Ta sẽ không ra ngoài, có chết cũng không ra ngoài, từ nay về sau ta chỉ ở trong phòng! Hừ.
"
Cốc! Cốc! Cốc.
Tiểu Thúy vội vàng rõ cửa rồi xô cửa ra nhưng không được, hình như đã bị thứ gì chặn lại.
"Vương phi! Vương Phi.
" Trước mặt mọi người tiểu Thúy liền sửa miệng kêu vương phi, tay thì vẫn đập mạnh cửa.
"Ta nói rồi, không ra ngoài.
" Tô Đình quát lớn, hài lòng nhìn vài thứ nàng đẩy ra chắn cửa, sau đó tiếp tục nằm lên giường đắp chăn rồi nhắm mắt.
"Phạm Thiên, không được giúp bọn họ.
Bạn đang đọc bộ truyện Hoàng Hậu Tô Đình tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Hoàng Hậu Tô Đình, truyện Hoàng Hậu Tô Đình , đọc truyện Hoàng Hậu Tô Đình full , Hoàng Hậu Tô Đình full , Hoàng Hậu Tô Đình chương mới