Trong hoàng cung Tô Đình ra vào như nhà mình, bởi vì nàng biết hoàng hậu rất ghét nàng nên luôn lượn lờ trước mặt bà.
Gia đình nàng cũng biết những việc bà ta làm nên luôn soi mói gia tộc của bà ta, vậy mà không ngờ bắt được rất nhiều nhược điểm mà trình lên hoàng thượng, tuy cuối cùng không thể chỉ là những việc không đến nỗi nào nên chỉ bị sử nhẹ nhưng cha của bà ta cũng không được trọng dụng nữa.
Hoàng thượng cũng nghi ngờ những vụ ám sát Tô Đình là do bà ta sai khiến nhưng không đủ bằng chứng chỉ có thể ngoài miệng cảnh cáo cũng không thực sự làm gì bà ta.
Điều này khiến bà ta ngừng lại một thời gian nhưng sau đó nghe tin nàng rời kinh thành khiến bà ta phấn khích tiếp tục âm thầm sai người ám sát nàng, bà ta muốn nàng phải chết không thể hồi kinh.
Nhưng bà ta không thể tin được dù có rời xa vòng tay của hoàng thượng nàng vẫn không sao cả, vẫn nhởn nhơ vui vẻ hồi kinh, còn gả cho tên nghiệt chủng theo phe thái tử nữa, đúng là tức chết bà.
"Cô cô.
"
Một tiếng gọi nhỏ cắt ngang suy nghĩ của hoàng hậu.
"Sao vậy.
" Hoàng hậu ngước mắt nhìn đứa cháu gái nhỏ của bà.
"Cô cô đang nghĩ gì vậy ạ.
"
Cô nương xinh đẹp vừa tròn mười lăm tuổi, hai mắt to tròn linh động, đôi môi hơi bĩu ra vì bị ngó lơ.
Hoàng hậu thở dài trả lời "Quan Nhi, cô cô đang nghĩ đến Tô Đình, nó chẳng để người hoành hậu này vào mắt, từ khi thành hôn đến giờ nó chẳng thèm vào đây thỉnh an bổn cung.
"
"Thật vậy sao, sao nàng ta có thể làm như vậy.
" Quan Nhi giả vờ hoảng hốt nói.
"Nàng ta có bao giờ để ta vào mắt đâu.
" Hoàng hậu giả vờ đâu buồn.
"Đều do nàng ta ỷ mình có hoàng thượng sủng ai.
" Quan Nhi tức giận nói "Đúng là chẳng ra gì.
"
"Đúng vậy, nàng ta chẳng ra gì, một nữ nhân điêu ngoa.
" Hoàng hậu thở dài đầy buồn phiền "Hiên vương gia đúng là vô phúc mới lấy phải nữ nhi như nàng ta.
"
Quan Nhi nghe bà nhắc đến Hiên vương liền đảo tròn mắt, sau đó cụp mắt nói "Nếu như không phải hoàng thượng ban hôn thì nàng ta làm sao xứng đáng được với vương gia, cũng là sao có thể vô lễ với cô cô.
"
"Phụ thân nàng ta cũng chỉ có chức quan hữu danh vô thực mà thôi, nếu là con, con có thể kìm kẹp được Hiên vương giúp cô cô.
"
Hoàng hậu nghe vậy liền kéo miệng nhưng vội vàng thu lại, giả vờ đau đầu "Nhưng bay giờ chức vương phi đã là của Tô Đình rồi, thật đáng tiếc, là con cháu của Quan gia không thể nào chỉ làm trắc phi được.
"
Bà ta cũng không quan tâm đến đứa cháu này, dù sao cũng chỉ là nữ nhi của thiếp thất, miễn kế hoạch của bà thành công thì hy sinh một vài người cũng chẳng sao cả.
"Cô cô không thể nói như vậy, miễn sao con có thể giúp đỡ ngài là tốt rồi, mà trắc phi thì làm sao miễn vương phi không còn thì trắc vẫn có thể làm chính thôi.
" Quan Nhi thoáng che miệng cười, hai mắt ánh lên sự tham lam, đúng vậy chỉ cần đạp Tô Đình xuống thì nàng ta muốn lên chính thất lúc nào mà chả được.
"Nhưng như vậy, không phải con sẽ chịu thiệt sao.
" Hoàng hậu tỏa vẻ không muốn.
"Không sao đâu ạ, có thể giúp cho nhị ca thì tốt quá rồi, con không sao đâu.
" Quan Nhi an ủi bà, khuôn mặt đầy sự quật cường.
Hoàng hậu thở dài bất đắc dĩ "Con thật sự tốt quá, cô cô chắc chắn sẽ không để con thiệt thòi.
"
"Cảm ơn cô cô, con sẽ cố gắng.
" Quan Nhi thẹn thùng cười, sau đó đứng dậy cáo từ "Trời cũng không còn sớm nữa, con phải về báo lại với mẫu thân, chất nhi xin cáo từ.
Bạn đang đọc bộ truyện Hoàng Hậu Tô Đình tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Hoàng Hậu Tô Đình, truyện Hoàng Hậu Tô Đình , đọc truyện Hoàng Hậu Tô Đình full , Hoàng Hậu Tô Đình full , Hoàng Hậu Tô Đình chương mới