“! ! Mọi việc dự thì lập, không dự thì phế.
"Thanh âm lớn tuổi từ xa truyền đến.
Tất cả mọi người trong phòng đều im lặng, ngồi nghiêm chỉnh.
"Lão sư dạy rất đúng.
" Một giọng thiếu niên trẻ khác cung kính đáp.
Tô Nghênh Xuân nghe được thanh âm này, trên trán nhất thời có chút co rút đau đớn, không nghĩ tới người nọ thật sự nhàn rỗi như thế.
Thật sự đáy lòng nàng hiểu rõ, nếu đã vào cung sớm muộn gì sẽ gặp phải nhưng nàng càng hy vọng là vào ngày đại hôn của Tứ muội, mà không phải là bây giờ.
Chỉ thấy ngoài cửa đầu tiên đi vào một lão giả, râu xám trắng, sắc mặt hồng nhuận, mặt mày không giận tự uy, mặc dù làm thái phó vẫn chỉ mặc xiêm y dài màu xanh bình thường, có vẻ thoải mái tiêu sái.
Phía sau hắn đi theo một người nam tử trẻ tuổi, một bộ áo cẩm bào tơ tằm màu tím sậm, tóc đen dùng ngọc quan buộc lên cao, càng tăng thêm vài phần tôn quý, ngũ quan góc cạnh rõ ràng tuấn mỹ dị thường được xem là tinh xảo nhưng không có vẻ nữ tính, mũi thanh phong quỳnh, môi mỏng mím, đôi mắt đặc biệt xinh đẹp như mắt hoa đào rất thuần khiết, khóe mắt khẽ nhướng, ánh mắt nhạt nhẽo.
Nhưng giờ phút này biểu tình nam tử hơi trầm xuống, ánh mắt sắc bén, lông mày nhíu lại, ngược lại uy nghiêm đến mức khiến người ta không dám nhìn thẳng.
Tô Nghênh Xuân có chút kinh ngạc, kiếp trước Hoàng Phủ Nguyệt hai mươi tuổi rất sáng sủa hiền hòa, tuy rằng cùng ôn văn nhã nhặn không hợp nhau nhưng ngày thường chưa bao giờ lộ ra thần sắc nghiêm túc như vậy, ngược lại sau khi lên ngôi thượng đế mới có thêm vài phần cứng rắn lạnh lùng.
Ngày đó lễ hội đèn lồ ng Thượng Nguyên, nàng cảm thấy người này trở nên vô lại, hôm nay có một bộ thần thái khác nhau.
Rốt cuộc chuyện gì xảy ra làm cho tính tình kiếp này của hắn đại biến?Vốn nàng lo lắng nhìn thấy mình, hắn sẽ nhẹ nhàng tiến lên chào hỏi, đến lúc đó thật không biết phải ứng phó như thế nào nhưng nhìn ánh mắt sắc bén của hắn quét một vòng, vẫn chưa dừng nhiều trên người nàng, lúc này nàng khẽ yên lòng.
Vào lúc đó, bóng đêm quá dày, chắc hắn chưa nhớ kỹ diện mạo của nàng.
"Lão phu họ Chu, thánh thượng tôn sùng nhân đức, tất nhiên phải bắt đầu từ con cái của các vị trọng thần, nghiêm khắc vì tư lợi có thể đối xử tử tế với dân chúng.
" Chu thái phó trầm giọng nói: "Hy vọng các vị nghe học thật tốt, chớ phụ kỳ vọng của Thánh thượng.
""Thần tử/nữ tuân chỉ.
" Mọi người đồng thanh đáp.
Bạn đang đọc bộ truyện Hoàng Thượng Trùng Sinh Ngài Bị Hưu tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Hoàng Thượng Trùng Sinh Ngài Bị Hưu, truyện Hoàng Thượng Trùng Sinh Ngài Bị Hưu , đọc truyện Hoàng Thượng Trùng Sinh Ngài Bị Hưu full , Hoàng Thượng Trùng Sinh Ngài Bị Hưu full , Hoàng Thượng Trùng Sinh Ngài Bị Hưu chương mới