Soạt!
Một chậu nước lạnh đổ tạt lên người Mễ An, khiến cô dù đang sốt cao nhưng vẫn cố gắng dậy. Đây là phòng y tế.
Trước mặt Mễ An ba gương mặt quen thuộc kia chuyên đi bắt nạt các bạn học khác. Cô nữ sinh ở giữa chính là người cầm đầu, Lục Mạn. Bởi thế lực của Lục Mạn ở thành phố này rất lớn, ngay cả thầy cô còn không dám đắc tội nữa là...
\- Mày còn biết xuống phòng y tế à, mày xuống đây rồi tao làm bài kiểm tra thế nào?
Hôm nay kiểm tra 1 tiết, không có Mễ An Lục Mạn quả thực không làm được bài. Vốn dĩ bài kiểm tra nhỏ này có thể mua đươch, giải quyết chỉ cần tiền. Nhưng Lục Mạn không thể để yên cho Mễ An được.
Lúc này Lục Mạn khoanh tay nhìn bộ dạng run rẩy của cô, lớn tiếng quát.
\- Xin lỗi, tớ thật sự bị sốt mà...
Mễ An sợ hãi, cả người đang sốt cao run rẩy vì lạnh. Ba người họ nhìn cô vẫn không có chút thương cảm nào cả. Thậm chí còn cười mỉa mai cô.
\- Hừm, chúng mày, lôi nó xuống nhà vệ sinh cho tao.
Lục Mạn sai khiến hai nữ sinh bên cạnh mình rồi bước ra khỏi phòng y tế. Cô y tế thấy vậy cũng chẳng dám làm gì, ngay cả nhà trường còn không dám đụng đến một sợi tóc của Lục Mạn. Lí do vì cô ta là tiểu thư của một doanh nhân giàu có, động vào cậu ta coi như là tìm đường chết.
Những ai sui sẻo khi bị Lục Mạn bắt nạt, thì chỉ có bị bắt nạt đến chết mà thôi, những người xung quanh biết, nhưng vẫn làm ngơ. Và Mễ An chính là một trong số bị bắt nạt đó.
\- Á!
Hai nữ sinh lôi Mễ An vào nhà vệ sinh rồi đẩy cô ngã xuống thềm nhà lạnh buốt. Vì đang bị sốt cao nên cả người cô chẳng có chút sức lực nào cả.
\- Tao đã bảo mày tráo bài kiểm tra với tao, tại sao mày lại trốn ở phòng y tế?
Lục Mạn bước lại gần Mễ An, giơ tay túm lấy mái tóc ngắn của cô.
\- Tớ xin lỗi, tớ sai rồi!
Mễ An không biết nên làm gì cả, ngoài van xin bọn họ. Người không có thế lực như cô thì có thể làm được gì chứ. Cô rất chán ghét bản thân mình lúc này. Thật sự cô bị bắt nạt đến ốm nặng luôn rồi.
\- Hừm, biết sai rồi sao? Chúng mày, đánh nó!
Lục Mạn ra lệnh cho hai nữ sinh bên cạnh. Nhanh chóng hai nữ sinh xắn tay áo lên và ra tay. Một người thì túm tóc, người còn lại liên tục tát vào mặt Mễ An.Mễ An không thể né tránh được, cô cứ thế bị hành hạ. Toàn thân không có chút sức lực nào, cứ như thể cô sắp chết luôn rồi.
Từ trong nhà vệ sinh vang lên tiếng khóc cầu xin thảm thiết. Người đi qua cũng chỉ làm ngơ, không dám báo giáo viên. Vì báo giáo viên rồi cũng chẳng có tác dụng gì, ngược lại bị liên lụy tới mình.
Chiều tối, Mễ An trở về tổ ấm của mình với bộ dạng tiều tụy như người chết. Vừa bước đến cửa cô đã ngã khụy xuống.
Có người thấy cô nằm trước cửa liền chạy đến đỡ cô. Người này bế cô lên, toàn thân cô nóng rất nóng, hoảng quá người này hét lên báo cho mọi người.
\- An An bị thương nặng, chúng mày ạ!
Người này là Tứ Huỳnh, mọi người gọi là Tứ ca. Đây là mái ấm duy nhất của Mễ An.Cô không có bố mẹ, chỉ là cô nhi. Từ nhỏ đã đi theo mấy người giang hồ nghiệp dư này. Bọn họ đối rất tốt với cô, coi cô là em út trong nhà.
Nhưng vì gia thế của cô như vậy, mới khiến cô trở thành đối tượng bắt nạt của các bạn học sinh đó.
Mọi người ai ai cũng lo lắng, đợi cô uống thuốc xong rồi nghỉ ngơi rồi đại ca mới tập hợp các anh em lại.
\- Đại ca, An An thành ra như vậy, chắc chắn là bị bắt nạt.
Nhị ca vừa tức giận vừa nói, nhưng đại ca chỉ ngồi yên một chỗ. Hắn không có động tĩnh gì, dường như đang trầm ngâm suy nghĩ gì đó.
\- Đại ca, sao anh không nói gì?
\- Các anh em, chúng ta sắp phải giải tán rồi!
Lúc này đại ca mới lên tiếng. Đại ca không phải người lớn tuổi nhất, mà là người giỏi nhất hội mới được tôn lên làm đại ca. Nhưng không ai thực sự biết tên tuổi của người này, nên cứ gọi là Đại ca.
\- Hả? Đại ca, sao phải giải tán.
Nhiều người không hiểu lí do vì sao, thắc mắc này nọ. Họ như vậy vẫn đang sống rất tốt mà, tại sao phải giải tán chứ. Đại ca chỉ thở dài...
\- An An ở trường đắc tội với thế lực nhà họ Lục, vậy nên chúng ta cũng bị ảnh hưởng theo. Mọi người không cần phải buồn, mà phải coi đây là cơ hộ để nỗ lực phấn đấu. Từ nay mọi người được giải thoát rồi, không ai muốn sống mãi dưới đáy xã hội cả.
Câu nói của đại ca khiến bao người sửng sốt, có người buồn, có người khóc. Đúng vậy, gắn bó hơn 10 năm rồi, dù biết ngày này sớm muôn cũng tới thôi. Nhưng thế này vẫn coa chút đột ngột quá.
\- Lão nhị, giao An An lại cho cậu chăm sóc.
\- Dạ.
Lão nhị vừa khóc vừa tuân theo mệnh lệnh của đại ca.
Bạn đang đọc bộ truyện Học Trưởng Là Côn Đồ (Bản Mới) tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Học Trưởng Là Côn Đồ (Bản Mới), truyện Học Trưởng Là Côn Đồ (Bản Mới) , đọc truyện Học Trưởng Là Côn Đồ (Bản Mới) full , Học Trưởng Là Côn Đồ (Bản Mới) full , Học Trưởng Là Côn Đồ (Bản Mới) chương mới