Trần Liệp Hổ cũng không biết vì sao nước mắt của tiểu nữ nhi vẫn cứ chảy dài, nhìn con gái cứ thút thít nỉ non, khiến cho tim ông tan nát.Nếu như đây toàn bộ đều là sự thật, đối với con gái mới mười lăm tuổi mà nói, thì con bé đã phải thừa nhận bao nhiêu đau khổ chứ.
Thiệt là, bây giờ về cơ bản ông đã tin đây đều là sự thật.Trần Liệp Hổ kéo Trần Đan Chu lên, thỉnh đại phu nhanh tới xem tình hình trúng độc của nàng.
Ngày hôm sau, thi thể của Lý Lương cũng được đưa về tới, Trường Lâm cũng bị áp tải về, sau khi bị tra khảo cùng một chỗ với Trường Sơn thì đã lập tức cúi đầu thừa nhận.Lý Lương đúng thật là đã bị thuyết khách của triều đình thuyết phục, để Trần Đan Nghiên trộm binh phù chính là vì muốn đánh bất ngờ vào Ngô đô (thành đô của nước Ngô).Cuối cùng, bọn họ khóc lóc kể lể, "Lão đại nhân, công tử nhà chúng ta cũng không còn cách nào khác.
Đó là thánh chỉ của Hoàng đế, có nói Ngô Vương phái thích khách ám sát Hoàng đế, Chu vương cùng Tề vương đã xác nhận là do Ngô Vương làm, đây là mưu nghịch, chúng ta chỉ có thể nghe theo lệnh mà thôi."Trần Liệp Hổ nghe xong, một tay đã vỗ gãy góc bàn: "Thánh chỉ của Hoàng đế căn bản không thể tin!"Vị Hoàng đế này làm trái với Cao tổ Hoàng đế, tin lời cẩu quan Chu Thanh chuyên dùng tà thuyết mê hoặc người khác kia, có ý đồ đoạt lại đất phong của chư hầu vương, xuất ra đủ các loại thủ đoạn.
Trước tiên châm ngòi giữa các chư hầu vương, sau đó lại châm ngòi giữa phụ tử huynh đệ chư hầu vương, giết người không bằng triệt tâm [1].[1] sát nhân tru tâm: ý chỉ giết người không bằng vạch trần rồi lên án, tư tưởng, động cơ và mục đích của người đó.Năm đó đối phó với hai nước Yến Lỗ, vị hoàng đế này vừa khóc lóc vừa ban một thánh chỉ, nói là Yến Lỗ mưu nghịch phái thích khách tới giết hắn -- bây giờ lại đối xử với Ngô quốc như vậy.Trần Đan Chu đứng ở một bên im lặng không nói.
Trường Sơn và Trường Lâm không có nói thật, Lý Lương cũng không phải là vừa mới bị triều đình thuyết phục, hơn nữa bọn họ cũng không lộ ra nửa điểm về vị thê tử quận chúa của Lý Lương.Nhưng nàng cũng không có nói thẳng ra, Lý Lương đã chết, Trường Sơn Trường Lâm cũng không thể thoát được, nên hiện tại chuyện cần làm nhất bây giờ chính là giải quyết chuyện lớn liên quan đến sống chết."Có lẽ là tỷ phu thấy triều đình binh mã cường đại, không thể xoay chuyển tình thế, cho nên mới mất đi ý chí chiến đấu." Nàng nhẹ giọng nói, "Lần này đi ra ngoài, trên đường đi, con phát hiện bên ngoài lưu dân khắp nơi, cùng thành đô quả thực là khác nhau một trời một vực, binh mã quân doanh của chúng ta cũng lộn xộn không đoàn kết, nội đấu còn tệ hơn, nếu so sánh với đại quân của triều đình ở bờ bên kia thì -- "Trần Liệp Hổ một lần nữa vỗ bàn, quát: "Câm miệng!"Trần Đan Chu cúi đầu không nói."Chưa nói đến việc, lời này của con có phải làm tăng chí khí của kẻ địch, diệt nhuệ khí của quân mình hay không, cho dù lời con nói là sự thật." Sắc mặt Trần Liệp Hổ vừa kiên định vừa thâm trầm, "Tướng sĩ Ngô quốc chúng ta không sợ chiến đấu, cho dù chỉ còn lại có một người, dù có phải chết trận cũng sẽ không lui bước, Hoàng đế bất nghĩa, vu oan Ngô Vương ngỗ nghịch, hắn ta mới là kẻ ngỗ nghịch với Cao tổ, đã là cuộc chiến trái với đạo đức lẽ phải, thì Ngô quốc ta phải sợ cái gì chứ!"Ông đương nhiên biết vì sao Lý Lương lại bị thuyết phục, chẳng phải vì chiếu thư của Hoàng đế gì cả, mà là do bị mê hoặc bởi quyền thế của Thiên Tử mà thôi, xét cho cùng đi theo Thiên tử thì tiền đồ sẽ rộng lớn hơn là đi theo chư hầu vương.Mà không phải mỗi Lý Lương, quan viên bị dao động tâm trong nước cũng không ít.
Cho nên mặc dù triều đình gây loạn, nhưng cho đến nay Đại vương vẫn không hạ lệnh đi đánh đại quân của triều đình, liên tục bỏ lỡ thời cơ chiến đấu---Ông nhíu mày nhìn Trần Đan Chu."A Chu, con là nữ nhi Trần Liệp Hổ ta, làm sao con có thể nói ra những lời như vậy?"Trần Đan Chu thấp giọng nói: "Nữ nhi không phải sợ hãi, mà chỉ là do con đã tận mắt nhìn thấy được sự thật, cho nên mới cảm thấy Đại vương đã quá mức kiêu ngạo khinh địch mà thôi."Trần Liệp Hổ trầm mặc một khắc."Triều đình bất ngờ xuất binh, cho nên Đại vương mới nhất thời chưa kịp phản ứng mà thôi." Ông nói, rồi lại vỗ cái bàn đã bị đập vỡ, "Nay quân báo từ các nơi đã tập hợp đầy đủ, Đại vương hiểu rõ thời cuộc, cũng đã thực hành giới nghiêm vào ban đêm, Vương đình (triều đình của chư hầu) cũng đang thương nghị chuyện an trí nạn dân rồi."Ông nhìn Trần Đan Chu."Con không cần lo lắng, lúc bắt đầu tuy bên ta bất lợi, nhưng chỉ cần trên dưới một lòng, thì cho dù thế lực triều đình có lớn, cũng không có thể tùy ý chà đạp được Ngô quốc ta."Nói đến chiến sự, những người khác đều nói không cần lo lắng, vì đã có tuyến phòng thủ tự nhiên là sông Trường Giang, cho nên không có gì phải sợ, nhưng phụ thân lại không nói như vậy, hiển nhiên trong lòng ông cũng rất rõ ràng, tuyến phòng thủ tự nhiên này căn bản không ngăn được binh mã.
Trong lòng Trần Đan Chu vừa đau vừa chua xót, cho dù như thế, phụ thân cũng chưa bao giờ nghĩ tới việc trách móc Ngô Vương vì đã không nghe theo lời khuyên của ông, chỉ cho rằng do mình thất trách.Cho dù bị Ngô Vương giết oan cũng cam tâm tình nguyện, cho dù bị Ngô Vương diệt tộc cũng chỉ cho rằng là mình sai.Đây rõ ràng đều là lỗi của chính Ngô Vương, là do Ngô Vương không nghe, không tin phụ thân, là do Ngô Vương e sợ đánh nhau, còn có những thứ nịnh thần kia chỉ muốn thừa cơ đuổi phụ thân ra khỏi Vương đình ---Lý Lương lừa dối bọn họ, Ngô Vương chèn ép bọn họ, hai mặt Trần thị thụ địch, trở thành tội nhân của Ngô quốc, cũng trở thành tội nhân của triều đình, lên trời không đường xuống đất không cửa, còn sống đã là tội nhân, lúc chết cũng vẫn là tội nhân.Trần Đan Chu nhìn phụ thân một đầu bạc trắng, nghĩ đến tỷ tỷ đang nằm ở trên giường không biết phải làm sao đối mặt với tin dữ, ca ca đã chết, còn có người thân sau này sẽ bị Ngô Vương diệt môn -- nàng hận, nàng thật sự không cam lòng!"Lão gia, lão gia." Quản gia vội vội vàng vàng chạy vào, "Đại vương đến tuyên lệnh rồi! Có rất nhiều Vệ quân đến, yêu cầu lão gia giao ra binh phù! Còn muốn nhốt lão gia vào tù!" Trần Đan Chu cả kinh: "Chuyện gì xảy ra?" Chẳng lẽ chuyện này xảy ra sớm hơn trước? Nàng cũng không có mang theo đại quân giết về thành đô mà.Trần Liệp Hổ đứng dậy, kéo theo bên chân đã bị phế, khập khiễng đi ra ngoài: "Để ta đi xem."Trần Đan Chu vội vàng đuổi theo, cũng không đỡ ông, vì Trần Liệp Hổ tình nguyện bị người khác cười nhạo là tàn phế, chứ tuyệt đối không cần người khác đỡ.Ngoài cửa lớn đã bị Vệ quân vây quanh, ngoài ra còn có một thái giám tay mặt lạnh như tiền đang cầm chiếu lệnh, nhìn thấy Trần Liệp Hổ khập khiễng đi tới, lập tức cao giọng quát: "Trần Liệp Hổ ngươi đã biết tội chưa!"Trần Liệp Hổ đi tới, chậm rãi quỳ xuống: "Lão thần không biết."Thái giám cười lạnh: "Thái Phó đại nhân, lúc này chính là quốc nạn, Đại vương tín nhiệm ngươi, giao trọng trách phòng thủ thành đô cho ngươi, nhưng còn ngươi thì sao.
Thế mà lại để cho một đứa con nít cầm binh phù một mình đi tới quân doanh náo loạn! Nếu như không phải có cấp báo từ quân doanh, có phải ngươi còn muốn giấu giếm Đại vương! Trong mắt ngươi còn có Đại vương hay không!"Trần Đan Chu ở phía sau cắn răng, nhanh như vậy đã bị tố cáo, trong quân không biết có bao nhiêu người đang nhìn chằm chằm chỉ mong phụ thân mất chức, Trần gia ngã ngựa.Trần Liệp Hổ nói: "Việc này có nội tình, xin công công cho bẩm ------"Thái giám cắt ngang lời ông: "Vẫn là vu hãm Trương Giám quân hại chết nhi tử của ngươi à? Cho nên mới để cho con gái của ngươi cầm binh phù đến quân doanh náo loạn.
Thái Phó đại nhân, Trương Giám quân đã bị ngươi đuổi trở về rồi, hiện tại Lý Lương chết rồi, ngươi lại muốn vu hãm ai? Ngươi không cần bẩm, Văn đại nhân đã phái giám sát đi quân doanh tra hỏi rồi, Thái Phó đại nhân vẫn nên an tâm đi vào trong đại lao chờ kết quả đi."Hai chữ vu hãm khiến cho Trần Liệp Hổ đang quỳ xuống đất run lên, ông ngẩng đầu, hai mắt đỏ lên nhìn thái giám: "Ta Trần Liệp Hổ một nhi một tế đều chết ở quân doanh rồi, vậy mà vào trong miệng của Đại vương, lại chỉ có hai chữ vu hãm sao?"Nam nhân già nua, chân đã tàn phế, đang quỳ xuống đất, nhưng vẫn có khí thế như một Mãnh Hổ.
Bạn đang đọc bộ truyện Hỏi Đan Chu tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Hỏi Đan Chu, truyện Hỏi Đan Chu , đọc truyện Hỏi Đan Chu full , Hỏi Đan Chu full , Hỏi Đan Chu chương mới