Duy Thành thừa nhận, điều anh lo lắng nhất chính là vấn đề bố mẹ anh đã ly hôn.
Trong mắt người khác, họ sẽ cho rằng anh ít nhiều cũng bị ảnh hưởng bởi một gia đình thiếu hạnh phúc, ví dụ như việc mẹ anh không chung thủy thì liệu anh có chung thủy hay không? Họ dĩ nhiên sẽ nghi ngờ điều đó.
Nhất là đối với bố mẹ Mai Thư, qua lời kể của cô anh biết họ rất xem trọng những tư tưởng xưa cũ.
"Cháu không thể tự tin nhận rằng cháu hoàn hảo về mọi điều, nhưng cháu có thể chắc chắn rằng bản thân sẽ không phạm phải những chuyện tối kỵ nhất."
Mai Thư nhìn bố mẹ mình rồi lại nhìn người đàn ông đang ngồi ngay bên cạnh.
Ban nãy, cô còn cho rằng bố mẹ cô sẽ rất ưng ý anh, vì xuất thân của anh so với Quốc Huy trước kia tốt hơn hẳn.
Xem ra vẫn là do cô suy nghĩ quá tiêu cực, cho rằng bố mẹ không quan tâm cô lắm?
Mai Thư không rõ nữa.
Chính cô cũng chẳng hiểu được.
"Nếu cậu phạm phải thì sao?"
"Cháu sẽ hoàn toàn nghe theo sự định đoạt của hai bác và em Thư."
Ông Hùng đột nhiên bật cười, nhìn người thanh niên trước mặt chậm rãi lên tiếng.
"Dù sao cũng chỉ là lời nói từ một phía của cậu, tôi biết lấy thứ gì để tin đây?"
"Nếu hai bác đồng ý cháu hoàn toàn có thể viết giấy cam đoan."
Sau khi Duy Thành nói câu này, cả phòng khách tạm thời rơi vào im lặng.
Mai Thư thấy bầu không khí hơi căng thẳng, cô định lên tiếng hoà giải thì bố cô đã cắt ngang.
"Bố, con thấy…"
"Chỗ này chưa đến lượt con xen vào, ngồi yên đó đi." Ông Hùng sau khi nói với con gái thì quay sang nhìn Duy Thành tiếp tục.
"Cậu thật lòng muốn cưới cái Thư?"
"Vâng, cháu thật lòng."
"Ừm, việc giấy cam đoan mà cậu nói, nhất định phải có.
Nhà tôi tuy không quá thấp kém, nhưng điều kiện quả thật không bằng nhà cậu.
Ngày dài tháng rộng, ai mà biết được tương lai sẽ xảy ra chuyện gì, chúng tôi nhất định phải cần sự cam kết của cậu, coi như là để chừa cho cái Thư nhà tôi một đường lui."
Ông Hùng nói một hơi, Mai Thư ngồi nghe mà ngây ngẩn.
Cô trước giờ không nghĩ cũng không biết, cô hoàn toàn không tin rằng bố cô lại quan tâm cô đến vậy.
Từ nhỏ, ông luôn nói con gái là phải học đủ nữ công gia chánh, phải phục vụ cho em trai của mình.
Mai Thư đi học, được điểm cao, thi đại học,...!ông Hùng hoàn toàn không vui cũng không buồn.
Bố mẹ cô đều vậy, đều giữ một thái độ hà khắc lạnh nhạt để nuôi dạy cô, khiến cô còn có lúc cảm thấy bản thân không phải con ruột của họ.
Là vì họ không biết thể hiện tình cảm sao? Hay là do Mai Thư không hề tinh ý?
"Vâng, bác nói rất đúng ạ, cháu hoàn toàn đồng ý."
"Ừm, tôi biết hoàn cảnh nhà cậu nhưng vẫn muốn gặp bố mẹ cậu một lần.
Dù sao thì kết hôn cũng không thể quá tùy tiện được, tôi vẫn cần thời gian suy xét thêm."
"Cháu biết, cháu nhất định sẽ sắp xếp thời điểm sớm nhất."
"Được."
***
Sau cuộc gặp gỡ tưởng chừng như nhanh chóng lại rất lâu dài, Mai Thư và Duy Thành lên xe trở về thành phố.
Mai Thư từ lúc rời khỏi nhà cứ vẫn ngơ ngẩn như người mất hồn, Duy Thành biết cô gái nhỏ của anh đang có rất nhiều suy nghĩ bộn bề trong đầu.
"Em có mệt không? Dựa vào vai anh ngủ một chút đi."
Giọng nói ân cần của người đàn ông vang lên, đánh thức Mai Thư khỏi dòng tâm sự trĩu nặng.
Ban nãy trước khi rời đi, mẹ cô còn nói riêng với cô rất nhiều thứ.
Bà thật sự sợ cô đang chịu thiệt thòi, còn bản thân cô lại không nghĩ rằng người nhà lo lắng cho mình tới vậy.
"Em không buồn ngủ lắm."
"Có phải em đang nghĩ về bố mẹ không?"
Mai Thư chậm rãi gật đầu,
"Em cũng không rõ nữa.
Bạn đang đọc bộ truyện Hôm Đó Trời Có Mưa tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Hôm Đó Trời Có Mưa, truyện Hôm Đó Trời Có Mưa , đọc truyện Hôm Đó Trời Có Mưa full , Hôm Đó Trời Có Mưa full , Hôm Đó Trời Có Mưa chương mới