Trận k1ch tình trôi qua, Thẩm Như mệt lã nằm gọn trong vòng ngực săn chắc, ấm áp của anh.
Hạo Thiên tựa cằm l3n đỉnh đầu cô khẽ nhắm mắt.
Lâu lâu lại cúi đầu hôn lên mái tóc đầy mùi hương của hoa sữa.
Đã nhiều lần bên nhau nhưng có lẽ đây là giây phút họ hạnh phúc nhất.
Cuối cùng, họ cũng cho nhau cơ hội để được sống đúng với tình cảm và suy nghĩ.
Dường như cái tôi của mỗi người đều bị tình yêu thiêu đốt, họ dần học được cách trao đi yêu thương và nhận lại yêu thương.
Hạo Thiên như bị u mê mùi hương hoa sữa từ mái tóc cô, anh cúi xuống hết lần này đến lần khác đều tham lam hít một hơi thật sâu.
Có được cô trong lòng chính là hạnh phúc nhưng Hạo Thiên vẫn không ngừng lo lắng.
Anh sợ rằng quá khứ lại một lần nữa xuất hiện, tình cảm thì đã có nhưng lại chẳng thể có nhau.
-Thẩm Như này…
-Hửm? Sao vậy?
-Em thật sự không thích Kiến Phong chứ?
Thẩm Như nhíu mày ngước mắt lên nhìn anh.
Trong lòng chỉ muốn tức giận mắng anh nhưng đụng phải ánh mắt nghiêm túc lại long lanh nước mắt của anh mà mủi lòng.
-Anh đến bây giờ còn hỏi em câu này?
-Anh… không phải…
Vòng tay của anh bất chợt siết chặt lấy cơ thể cô.
Anh không phải không tin tưởng ở cô, chỉ là anh muốn chắc chắn.
Nhận ra tình cảm của mình không hề dễ dàng nên anh không muốn lỡ mất đi cô thêm một lần nào nữa.
Ngay giây phút này anh thật sự rất sợ, sợ nếu như cô bỏ anh đi.
Đặt lên trán cô một nụ hôn, anh đưa tay lấy mềm kéo cao lên một chút che đi khuôn ngực đang lấp ló của cô.
-Thẩm Như, anh bây giờ thật sự rất sợ mất đi em...!câu nói em thích Kiến Phong hôm đó cứ lặp đi lặp lại trong đầu khiến anh rất sợ, sợ một ngày em thật sự rời khỏi anh.
-Ai mượn anh vô lý? Em nói như vậy là vì muốn anh dừng chuyện vô lý đi thôi.
Hơn nữa em nói em thích Kiến Phong, em cũng đâu nói em yêu anh ấy.
Em yêu một mình anh.
-…
Nhìn anh cứ như tên ngốc làm cô thật sự rất bực mình.
Cuối cùng vẫn phải là cô lên tiếng giải bày mọi thứ thì tên này mới chịu hết ngốc sao? Anh giỏi giang trong công việc, sao có thể ngốc nghếch như vậy trong chuyện tình cảm nhỉ?
-Hạo Thiên, em không yêu Kiến Phong.
Em biết anh ấy có tình cảm đặc biệt với em nhưng điều đó không quan trọng bằng anh.
Đối với em, Kiến Phong là một người bạn, một người anh.
Anh mới là tình yêu của em, hiểu chưa?
Cô nghĩ mình không nên vòng vo nữa thì hơn.
Tên này thông minh trong kinh doanh bao nhiêu thì lại ngốc trong tình trường bấy nhiêu.
Mập mờ với anh thật sự chẳng thể có được kết quả mong muốn.
Hạo Thiên vẫn còn ngơ ngác làm cô bực mình thật rồi đấy.
Thẩm Như đưa tay kéo lấy áo của mình ở cúi giường mặc vào.
Thoát khỏi vòng tay anh dự bước xuống giường liền bị anh giật ngược lại.
-Còn anh thì yêu vợ của anh.
-Cuối cùng cũng hiểu rồi sao?
-Anh giả ngốc một chút chọc em thôi, chứ anh biết em bị luỵ cái nhan sắc này lắm rồi.
Đẹp trai, tài giỏi, nhà giàu… anh chính là “bản thiết kế vĩ đại, tinh hoa hội tụ, tài hoa, nghệ thuật, phụ nữ rất yêu.”
Thẩm Như bật cười, đánh nhẹ lên ngực anh.
Cô đưa mắt nhìn lên đồng hồ ở mặt tủ đầu giường.
Đã hơn 12 giờ rồi, cô muốn nghỉ ngơi.
Bạn đang đọc bộ truyện Hôn Nhân Giả Tình Yêu Thật tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Hôn Nhân Giả Tình Yêu Thật, truyện Hôn Nhân Giả Tình Yêu Thật , đọc truyện Hôn Nhân Giả Tình Yêu Thật full , Hôn Nhân Giả Tình Yêu Thật full , Hôn Nhân Giả Tình Yêu Thật chương mới