Tiếng cười đùa chợt dứt, có lẽ đến giờ anh đi làm rồi.
Trước khi rời nhà, anh mỉm cười xoa đầu Hàn Lương và nói :- Ở nhà ngoan đó.- Con biết…rồi….
mà !Hàn Lương phụng phịu nói.
Nhìn con như vậy, anh lấy làm hài lòng, đưa tay nựng hai cái bánh bao nhỏ của Hàn Lương mới đành lòng đi làm.“Tiểu Bảo đáng yêu đến thế ai mà chả thương .”Bảo Tú đang dọn dẹp trong bếp nghe thấy cuộc đối thoại của hai bố con, vui vẻ nghĩ .Anh đi làm thì cô mới dám ra ngoài phòng khách.
Mấy năm nay cô đều vậy.
Đợi anh đi rồi mới ra chơi với con như đang tránh mặt anh vậy.
Nhưng đúng thế thật.
Do tính cách của anh, anh không thích cô do đó cô không muốn chạm mặt nhiều tránh làm anh tăng cảm giác chán ghét cô.
Nhìn anh bây giờ lạnh lùng, cô lại nhớ đến vẻ yêu tà tối qua của anh.Tỉ lệ khuôn mặt hoàn mĩ, đôi mắt đen sâu thẳm cùng dáng người cao ráo, Hàn Mạc Quân đã chiếm chọn sự yêu thích của các cô gái.
Cô không giống mấy cô gái hám trai nhưng anh thật sự rất đẹp.
Anh là sự tổ hợp quá hoàn hảo của hai đấng sinh thành kia.
Anh thừa hưởng sự sắc sảo, trí thông minh của người mẹ, tính nghiêm túc và vẻ lạnh lùng từ người cha.
Hàn Mạc Quân hoàn mỹ về mọi mặt.
Anh lịch sự, hoà nhã nhưng đầy lạnh lùng; anh thông minh và đủ khôn ngoan trong cuộc sống nhưng quan trọng hơn là anh có ….
TIỀN , rất nhiều tiền.
Do đó , cô gái nào gặp anh thì luôn chung một tình trạng : mê như điếu đổ.
Còn về mặt chính trị, ai cũng biết anh đáng sợ như thế nào.
Ai mà đen đủi làm điểm nhắm của anh thì vô cùng thê thảm.
Như một con mèo vờn chuột, anh “ đối xử tận tâm” cho đến khi con chuột đó kiệt sức mà chết thì thôi.
Sống gần anh như sống gần Tử thần vậy nhưng …được lấy anh là sự may mắn tột độ trong cuộc đời mà ông trời dành cho cô.Cô vừa nghĩ vừa chỉnh quần áo lại cho con Cô dịu dàng vuốt mái tóc mềm mại của Hàn Lương trong khi thằng bé đang vân vê với mấy món đồ chơi nhỏ cùng bộ xếp hình mà nó gặp trên đường dạo phố với ba nó .Bỗng tiếng chuông cửa vang lên.
Biết cô giáo đến, Hàn Lương buông đồ chơi xuống, loạng choạng chạy ra mở cửa cho cô mặc cho người mẹ lo lắng đến đứng dậy sợ mình ngã.
Nhìn thấy cô, thằng bé vui mừng gọi :- Cô Nguyệt Thanh ! Con ảo cô (con chào cô)- Ừ, tiểu Bảo đó à.
Tiểu Bảo có nhớ cô không nè?- Có ạ! Con n..nhớ cô ….lám á- Vậy thơm cô một cái rồi vào học được không nè?Hàn Lương được Nguyệt Thanh bế trên tay rồi đi vào nhà.
Thanh nhìn thấy cô liền cười nhếch mép thay lời chào và một lời thách thức, nghĩ : “ Đinh Bảo Tú ơi là Đinh Bảo Tú.
Con cô không quan tâm đến cô khi có tôi đâu.
Cứ làm tiểu thư của Đinh gia đi còn danh phu nhân nhà Phó gia để tôi lo hộ cho.
Ha ha ”.Biết hiềm khích của Thanh đối với mình, Bảo Tú chỉ nhàn nhạt gật đầu chào lại.
Chuẩn bị đồ dùng xong, buổi học nói của tiểu Bảo bắt đầu.
Nhìn hai người họ thân thiết, cô đâm ra buồn rầu.Nguyệt Thanh là giáo viên dạy nói của tiểu Bảo do đích thân bố chồng cô – Phó Hồng chọn lựa.
Thanh năm nay 25 tuổi, là cô con gái cưng của nhà họ Đào giàu có, đi du học ở Mĩ từ nhỏ và mới về nước hai năm trước.
Hoàn thành chương trình học sớm, Thanh mở công ti giết thời gian.
Do mẹ của Thanh thúc giục về nước lấy chồng lên cô mới chấp nhận để công ti của mình sáp nhập vào công ti của ba, coi như đó là một chi nhánh của tập đoàn thời trang G D A.
Tất nhiên, cô vẫn là chủ ở đấy .Do hai nhà có quan hệ từ lâu nên từ nhỏ Thanh đã quen sống nhờ nhà họ Phó rồi.
Cô mến anh từ lần gặp đầu tiên và luôn theo bám anh nhưng anh chỉ thờ ơ với cô nên cô đã có ý định từ bỏ rồi.
Nhưng sau nhiều năm, cô lại một lần nữa sa ngã vào vẻ đẹp của anh: vẻ lạnh lùng, bí hiểm và ẩn trong đó là những cất giấu đầy bí mật huyền ảo.
Nhưng là con gái mà.
Sự tò mò đã thôi thúc các cô điên cuồng tìm kiếm và phơi bày nó.
Bạn đang đọc bộ truyện Hôn Nhân Không Lời tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Hôn Nhân Không Lời, truyện Hôn Nhân Không Lời , đọc truyện Hôn Nhân Không Lời full , Hôn Nhân Không Lời full , Hôn Nhân Không Lời chương mới