Ngày diễn ra trận tranh tài giữa Ravenclaw và Hufflepuff, Harry vội vàng chạy đến sân vận động cho kịp giờ.
"Thực xin lỗi, em đến trễ.", Harry áy náy nói với các đội viên khác.
Tuy nói rằng cậu sẽ không đến luyện tập nhưng cậu cũng không thực sự định trốn tất cả các buổi huấn luyện.
Như thế rất bất lịch sự, nhưng thực sự cậu quá bận rồi.
Giáo sư Merrythought giao tất cả bài tập môn Phòng chống nghệ thuật hắc ám từ năm nhất đến năm bảy cho cậu toàn quyền xử lý, cậu nhín ra chút thời gian đến hầm nghiên cứu độc dược với Snape đã là hết cỡ không còn có thể làm được việc gì khác.
"Không sao đâu, Harry.
Mọi người biết em bận thế nào mà.
Thay đồ đi em sẽ ra sân ở vị trí tầm thủ." Davies vỗ vỗ vai Harry.
"Tầm thủ? Không phải vị trí đó là của Cho Chang hay sao? Em tưởng em chỉ là dự bị thôi chứ? Em còn chưa được làm quen với cách chơi của đội mình nữa.", Harry khó hiểu hỏi.
"Yên tâm, chính Cho đã đề xuất em cho vị trí này.
Còn cách chơi á hả? Đừng thua quá mất mặt là được.", Davies buồn rầu nói, Ravenclaw vốn là một nhà mọt sách, kiếm đủ số người có khả năng vận động tạo thành một đội bóng đã khó rồi còn mong gì đến chuyện chiến thắng nữa.
Tham gia cho có phong trào thôi.
"Ờm...!được rồi", Harry nghe câu trả lời tiêu cực của Davies cùng vẻ mặt đồng tình của những người trong đội chỉ có thể câm nín gật đầu.
...
Trên khán đài sân vận động đã chật kín người, tiếng reo hò vang lên khắp nơi cổ vũ cho trận đấu đầu tiên mở màn giải Quidditch hàng năm ở Hogwarts.
"Ồ! Hiếm thấy nha.
Cậu lại có mặt ở trận đấu Quidditch không phải của Slytherin." Dumbledore hứng thú nhìn người đàn ông tóc đen bọc áo choàng đen âm u ngồi một góc như một con dơi cỡ bự.
Snape liếc lão ta không nói gì, ngay cả hắn cũng không hiểu vì sao mình lại bỏ dở vạc độc dược đang làm để đến đây.
Dù ngồi trên cao cả chục thước hắn vẫn chuẩn xác phát hiện thiếu niên mắt vàng đang đi ra sân giữa nhóm vận động viên mặc áo chùng màu xanh dương.
"Giáo sư Merrythought, tôi để ý rằng dạo này cô đã để một học sinh năm hai đứng lớp giảng bài và để trò ấy chấm điểm bài tập của học sinh các năm." Snape chầm chậm lên tiếng, kéo dài giọng nói trầm thấp uyển chuyển như tiếng đàn violoncelle.
"Trò Potter là một học sinh rất có năng lực", Merrythought không để ý trả lời.
"Cô nói vậy khiến tôi thật quan ngại đến chất lượng giáo dục của lứa học trò năm nay đấy.
Dù sao môn Phòng chống nghệ thuật hắc ám cũng là môn quan trọng phải thi OWLs.", Snape tỏ ý phản đối.
"Cậu quan tâm đến chất lượng giáo dục hay là quan tâm đến nhóc học trò năm hai đó", Merrythought nghiêng người ghé sát vào Snape nói nhỏ.
"Tôi không biết cô đang nói về cái gì?", Snape hừ lạnh nhanh chóng đáp.
"Yên tâm, tôi ở đằng sau sẽ hỗ trợ trò ấy kịp thời." Merrythought ngồi thẳng dậy lườm Snape một cách chế giễu.
Giả vờ, cậu cứ giả vờ tiếp đi.
Đừng cho là bà không biết, nhóc con Potter đó thường xuyên đến hầm độc dược.
Việc bà giao cho nó chấm bài tập học sinh các năm còn chưa nói cho ai thế mà cậu ta đã biết rồi.
"Severus nói cũng có lý đấy.
Chuyện này có vượt quá khả năng của trò Potter quá không?", Dumbledore cũng góp chút lời, dù sao ông là hiệu trưởng phải quan tâm đến việc giảng dạy của các giáo sư.
"Khả năng của trò Potter sao? Nếu trò Potter đã tốt nghiệp tôi sẽ giao chức giáo sư Phòng chống nghệ thuật hắc ám cho trò ấy ngay lập tức.", Merrythought cảm khái nói, thằng nhóc này giỏi thực sự, hiếm thấy là Potter còn có năng lực truyền đạt lại kiến thức cho người khác nữa.
"Hay là...", Dumbledore quay sang Merrythought.
"Nghĩ cũng đừng nghĩ", Merrythought thô bạo cắt ngang câu nói của Dumbledore.
Muốn bà ở lại dạy cho đến khi Potter tốt nghiệp? Mơ tưởng! Tự tìm giáo sư mới đi lão lười biếng, Merrythought trừng mắt nhìn Dumbledore.
Merrythought bỏ qua lão hiệu trưởng ủ rũ như cọng cải khô chuyên tâm xem trận đấu bắt đầu.
Harry không thuần thục làm quen với cây chổi trong tay, nó đã cũ rồi tốc độ không nhanh lắm và có đôi chút nghiêng sang trái.
Cậu bay một vòng sân vận động để tìm lại cảm giác, lâu lắm rồi cậu không thả lỏng bản thân bay lượn trên bầu trời.
Cái gì cũng không cần nghĩ, chỉ cần hòa mình vào cơn gió tự do bất tận.
"Chúng ta đang chứng kiến màn trình diễn khả năng điều khiển chổi điêu luyện đến từ vị trí tầm thủ nhà Ravenclaw.
Ôi trời đất ơi, cậu ấy đang lao xuống thẳng đứng với tốc độ bàn thờ...!Á á á", bình luận viên Lee Jordan của nhà Gryffindor hét lớn, "Cậu ấy đã làm được, bay lên từ cú lao dốc 90 độ.
Không nghĩ tới trò Potter lại có thể xử lý được tình huống đó với cán chổi cà tàng của trường...!áu"
Giáo sư McGonagall gõ lên đầu Lee khi nghe cậu ta nói bậy.
Bà hồi hộp nhìn Harry bay trên bầu trời, khả năng vận động đỉnh cao thế này sao không vào nhà của bà chứ.
Đó cũng là suy nghĩ của tất cả Gryffindor ngồi trên khán đài.
Bạn đang đọc bộ truyện [Hp][Snarry] Đôi Mắt Hoàng Kim tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: [Hp][Snarry] Đôi Mắt Hoàng Kim, truyện [Hp][Snarry] Đôi Mắt Hoàng Kim , đọc truyện [Hp][Snarry] Đôi Mắt Hoàng Kim full , [Hp][Snarry] Đôi Mắt Hoàng Kim full , [Hp][Snarry] Đôi Mắt Hoàng Kim chương mới