Harry và Cedric cùng đi dạo tán gẫu qua những hành lang dài của Hogwarts.
"Cảm ơn em, thuốc mỡ em đưa tốt lắm bệnh vảy rồng dai dẳng của ba anh đỡ hơn nhiều rồi." Cedric cười nói.
"Không có gì đâu mà.
Phần thuốc đó hết chưa em sẽ gửi thêm một hộp nữa." Harry lắc đầu không để ý.
"Vậy cám ơn em trước nhé." Anh vỗ vai cậu thực lòng cảm tạ.
Khi đến đoạn vắng người Cedric mới tiến vào trọng tâm.
"Việc em nhờ lần trước có hơi tốn thời gian nhưng anh dò hỏi được rồi." Cedric nhìn quanh thấy không có ai liền đưa cho Harry một tấm da dê.
Harry mỉm cười nhận lấy.
"Trong đây là danh sách tất cả tội phạm đã chết trong Azkaban từ năm 1980 đến giờ."
Harry vội lật tờ giấy ra xem.
Mulciber Selwyn, chết ngày 4/5/1983, chôn cất tại nghĩa trang St.
Catchpole
Jugson Travers, chết ngày 8/1/1986, chôn cất tại nghĩa trang quận Devon.
Walden Macnair, chết ngày 28/12/1987, chôn cất tại nghĩa trang St.
Catchpole
Antonin Dolohov, chết ngày 12/8/1989, chôn cất tại nghĩa trang St.
Catchpole
Evan Rosier, chết ngày 21/6/1990, chôn cất tại nghĩa trang St.
Catchpole
Peter Pettigrew, chết ngày 13/9/1991
Rabastan Lestrange, chết ngày 22/4/1992
, chết ngày 5/7/1992
Harry cau mày đọc kĩ phần danh sách rồi phát hiện ra một chuyện, "Tại sao 3 người cuối cùng lại không có thông tin về nơi chôn cất vậy?"
"Trước đây tội phạm chết trong Azkaban sau khi được xác nhận bởi nhân viên Bộ pháp thuật, thi thể sẽ được người thân nhận về chôn cất.
Phần lớn tội phạm không có thân nhân sau khi chết sẽ được chôn tại nghĩa trang công cộng.
Điều đó gây áp lực rất lớn lên ngân sách công của Bộ.
Cuối năm 1990, bộ trưởng đã ký sắc lệnh về việc xử lý thi thể tội phạm.
Theo đó những người được giám ngục cho là đã chết sẽ được chúng tự động tiêu hủy trong Azkaban mà không cần báo ngay về Bộ.
Chỉ cần gửi báo cáo hàng quý là được." Cedric giải thích.
"Qua loa như vậy? Phán đoán của Giám ngục không đáng tin nếu như có kẻ tận dụng kẽ hở vượt ngục thì sao?", Trước mắt tuy chưa có bằng chứng xác thực nhưng cậu cho rằng ít nhất Peter Pettigrew vẫn còn sống và đã đào thoát thành công khỏi Azkaban.
"Có vẻ như bộ trưởng của chúng ta rất tin tưởng vào năng lực của lũ giám ngục." Cedric nhún vai.
Harry lắc đầu không đồng tình xem lại bản danh sách một lần nữa, khi lướt đến một cái tên cậu dừng lại ngẫm nghĩ, "Rabastan Lestrange...!hừm...!người này bị bắt vì tội gì vậy?"
"Rabastan Lestrange", Cedric rùng mình nhớ lại, "Anh biết cái tên này.
Một kẻ cực kỳ tà ác, lúc đó Bộ pháp thuật còn phải phong tỏa tất cả tin tức vì sợ dư luận hoang mang.
Em không tin nổi đâu gã ta bị bắt vì đang cố thí nghiệm làm ra một...!con rối người."
"Rối người?" Harry khựng lại ngẩng đầu lên.
"Ừ, ghê phải không?" Cedric tỏ vẻ đồng tình gật gật đầu.
Harry khẽ híp mắt suy nghĩ, nếu là rối người thì...
"Harry! sao anh lại ở đây?"
Cậu xoay người lại khó hiểu khi thấy Draco giận đùng đùng đi tới, "Sao vậy?"
"Vừa nãy Granger nói với chủ nhiệm anh bị người ta bắt đi ở lều hét.
Xong rồi cậu ta tự nhiên té lăn quay ra tôi vừa mới phải đưa cậu ta tới bệnh thất..." Draco đang nói thì bị Harry chộp lấy bả vai.
"Em nói cái gì? Giáo sư Snape đi đâu?" Harry siết chặt lấy Draco gặng hỏi.
Nhìn biểu hiện kích động của Harry, nó có chút sợ hãi lắp bắp, "Granger nói anh bị người ta bắt đi ở lều hét nên ông ấy đi tìm anh rồi."
"Không xong" Hơi thở Harry chợt rối loạn, "Giáo sư Snape có thể đang gặp nguy hiểm.
Em đi báo với hiệu trưởng, anh đến lều hét trước."
Nói xong Harry ngay lập tức chạy hết tốc lực ra ngoài, ngại hành lang cầu thang quá xa cậu nhảy thẳng ra khỏi cửa sổ làm Draco cùng Cedric hết cả hồn.
Cả hai cùng chạy về phía cửa sổ nhìn xuống dưới thì thấy Harry trong tư thế quỳ một gối lơ lửng trong không trung phóng vọt đi nhưng phía dưới cậu không có gì cả.
"Sao anh ta lại có thể bay được?" Draco thốt lên.
...
Lều hét.
Bộp bộp bộp...
Từ trong bóng tối phía sau cánh cửa một bóng đen di chuyển tới phía trước.
Hai bàn tay gầy còm với làn da gân guốc vằn vện thò ra khỏi áo chùng vỗ bồm bộp vào nhau.
"Khá khen cho sự nhanh nhạy của mày đấy.
Sao mày nhận ra được tao?" giọng nói ồm ồm của đàn ông vọng ra từ dưới mũ trùm bịt kín mặt.
"Mày vẫn thích chơi đùa với những con rối như ngày xưa." Snape lùi ra sau từng bước khi Rabastan Lestrange tiến tới, đầu đũa phép lúc nào cũng cảnh giác chĩa về phía gã.
"A!" Gã cười khùng khục, "Quả đúng là kẻ có tài trí có thể làm chủ nhân tán thưởng."
Rabastan Lestrange vén mũ trùm đầu lên để lộ ra gương mặt chằng chịt vết sẹo, mái tóc đen bết thành từng lọn bẩn thỉu che khuất một phần đôi mắt điên loạn.
Gã đến bên cạnh Terence Lestrange vươn bàn tay thô ráp xoa xoa đầu nó, hé mở đôi môi khô nứt nẻ thì thầm, "Tao thì lại nghĩ mày cũng chẳng có gì hay ho cho lắm.
Dù sao đồ rách nát này chỉ là một thứ phế phẩm bị nhận ra cũng chẳng có gì lạ.
Bạn đang đọc bộ truyện [Hp][Snarry] Đôi Mắt Hoàng Kim tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: [Hp][Snarry] Đôi Mắt Hoàng Kim, truyện [Hp][Snarry] Đôi Mắt Hoàng Kim , đọc truyện [Hp][Snarry] Đôi Mắt Hoàng Kim full , [Hp][Snarry] Đôi Mắt Hoàng Kim full , [Hp][Snarry] Đôi Mắt Hoàng Kim chương mới