Việc Harry trông có vẻ như đứng về phe Slytherin khiến nhóc Harry cực kỳ bất mãn.
Nó vẫn luôn tưởng anh trai là người thân của nó, lúc nào cũng phải đứng về phía nó giống như Sirius mới đúng.
Thế là nói dỗi không thèm nói chuyện với Harry nữa.
Nó chờ mãi chờ mãi mà Harry cũng không đến gặp nó giải thích, cậu không nói bất cứ điều gì cũng không có bất cứ hành động nào gọi là tỏ ra hối lỗi, nên làm cái gì thì làm cái đó như bình thường.
Nó ấm ức, nó hậm hực, nó bức bối than thở với cha đỡ đầu, người duy nhất lúc nào cũng ủng hộ nó.
"Sao anh Harry lại về phe của Slytherin chứ? Tức quá đi mất.
Sau này con sẽ không nói chuyện với anh ấy nữa."
"Đúng rồi.
Con bớt qua lại với thằng nhóc nó đi." Sirius nói với nó với giọng điệu nghiêm túc khác mọi khi.
"Sao vậy ạ?" Harry gấp gáp hỏi, dù bên ngoài có mạnh miệng thế nào nhưng trong thâm tâm nó chưa bao giờ muốn cắt đứt với anh trai cả.
"Tuy nhìn bộ dạng có chút giống nhưng nó không phải thực sự là người thân của con.
Một Potter sẽ không bao giờ thân thiết với một tử thần thực tử." Sirius cau mày nói.
"Tử thần thực tử? Ý cha là giáo sư Snape sao? Nhưng anh Harry đã nói thầy ấy chỉ là gián điệp của hiệu trưởng Dumbledore mà thôi." Harry do dự hỏi.
"Gián điệp?" Sirius nhếch mép cười khinh bỉ, "Tên dối trá đó chính là tự nguyện gia nhập Tử thần thực tử ai mà kề dao vào cổ bắt nó tham gia được chớ.
Cũng chỉ có mẹ con ngây thơ tin vào mấy lời vớ vẩn của Dumbledore.
Thằng Snivellus đi làm gián điệp cũng chỉ vì chuộc tội mà thôi, tốt đẹp gì nó."
"Chuộc tội?"
"Nói cho con nghe một bí mật.
Mười ba năm trước lúc kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy vẫn còn sống có một lời tiên tri về một đứa trẻ sinh vào cuối tháng 7 sẽ trở thành chúa cứu thế tiêu diệt kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy trả hòa bình cho giới phù thủy." Sirius ghé vào tai Harry nói nhỏ.
"Cuối...!cuối tháng 7?" Harry nuốt nước miếng, nó cũng sinh ra vào cuối tháng 7 nè.
"Đúng vậy chính là con đó." Sirius tự hào vỗ vai Harry.
"Nhưng mà con đâu có tài năng gì có thể đánh bại kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy đâu." Nó lắc đầu.
"Sao không? Con biết cưỡi chổi từ lúc 3 tuổi, cha chưa thấy ai có năng khiếu biến hình giống như con đâu."
"Con không nghĩ con có thể tiêu diệt người kia chỉ với một cây chổi và năng lực biến hình đâu.
Vả lại không phải kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy đã bị người bí ẩn giết rồi sao." Harry nhỏ giọng lẩm bẩm.
"Đúng vậy, không biết vị phù thủy mạnh mẽ đó là ai? Chú thật muốn gặp ngài ấy, người đã tiêu diệt kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy chỉ bằng một câu thần chú." Sirius ngưỡng mộ nói.
"Nhưng vậy thì lời tiên tri kia đâu có đúng." Harry khó hiểu gãi đầu.
"Chuyện đó không quan trọng, quan trọng là lời tiên tri đó vốn dĩ là chuyện bí mật chỉ hiệu trưởng Dumbledore và người đưa ra lời tiên tri biết nhưng thằng Snivellus ghê tởm đó đã nghe lỏm được vào mách lẻo với kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy.
Ba mẹ con đã phải chịu rất nhiều cuộc tấn công từ Tử thần thực tử, có nhiều lúc gần như phải bỏ mạng.
Sau này vì trốn tránh mà phải dùng bùa trung tín..." Nói đến đây Sirius chợt dừng lại sắc mặt trở nên khó coi.
"Snape đã làm chuyện tồi tệ như thế sao?" Harry nhăn mày tiêu hóa chuyện vừa rồi.
"Đúng rồi nên là cái đứa thân thiết với một tên tồi tệ như thế thì bản chất chắc cũng chẳng tốt đẹp được gì cho cam." Sirius kết luận.
"Có thể do anh Harry không biết thì sao? Cha cũng nói đây là bí mật mà." Nó vẫn cố bao biện cho anh trai.
"Có thể, nhưng cha vẫn nghĩ con không nên tiếp xúc với thằng nhóc đó nữa." Sirius nhún vai.
"Con phải giúp anh ấy tránh xa Snape mới được." Nó thì thào hạ quyết tâm.
...
Đối với Harry môn Phòng chống nghệ thuật hắc ám lúc nào cũng là môn có số phận lao đao trồi sụt bất thường nhất.
Đời trước môn học này bị Voldemort nguyền rủa không một giáo sư nào có thể trụ nổi một năm, Dumbledore đã phải cực kỳ đau đầu trong việc tuyển giáo sư cho vị trí này.
Đời này tuy giáo sư Galatea Merrythought đã ngồi ghế giáo sư Phòng chống nghệ thuật hắc ám trong hai năm Harry học nhưng cậu cho là năm thứ hai cậu mới là người giảng dạy môn học này chứ không phải bà ấy.
Và việc cậu chỉ dạy trong duy nhất một năm có vẻ như là một cách khác để lời nguyền ứng nghiệm vậy.
Bà ấy yên ổn dạy môn này suốt 10 năm trước khi cậu vào học, cậu không biết có phải cậu đã mang cái lời nguyền khó chịu này từ đời trước đến đến đời này không nữa.
Đó là những suy nghĩ của Harry trên đường đến tháp phía bắc cùng với nhóm học trò Ravenclaw và Hufflepuff.
Nói thực thì nếu không phải bị hạn chế do là người sói thì Remus Lupin sẽ trở thành một phù thủy rất thành công, Harry chống cằm xoay bút lông chim nhìn Remus giảng bài trên bục giảng.
Remus là một học giả uyên bác lại có tính cách ôn hòa rất biết cách giao tiếp với tất cả mọi người nên anh rất được học trò hoan nghênh.
"Bài học hôm nay đã xong.
Bạn đang đọc bộ truyện [Hp][Snarry] Đôi Mắt Hoàng Kim tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: [Hp][Snarry] Đôi Mắt Hoàng Kim, truyện [Hp][Snarry] Đôi Mắt Hoàng Kim , đọc truyện [Hp][Snarry] Đôi Mắt Hoàng Kim full , [Hp][Snarry] Đôi Mắt Hoàng Kim full , [Hp][Snarry] Đôi Mắt Hoàng Kim chương mới