"Harry!!!" Lily hoảng hốt hô to chạy đến.
"Severus, cậu làm cái gì vậy? Hả?"
"Đó không phải Harry." Snape lạnh lùng nói.
"Sao cậu lại làm như vậy? Lỡ như có cách cứu thằng bé thì sao?" Lily thét lên dùng sức đấm đá vào người Snape.
"Đó không phải Harry." Hắn cúi đầu đăm đăm nhìn cái xác dưới mặt đất, tròng mắt đen kịt không chút chớp động.
"Lily" James tiến lên ôm lấy Lily đang kích động vào lòng.
Lí trí của anh mách bảo có gì đó không đúng, nhất định mọi chuyện không đơn giản như vẻ bề ngoài.
"Chủ nhân" Bellatrix gào to một giây không để ý bị Sirius đánh ngã xuống đất.
Đám người sói bị giết đến chỉ còn vài con chúng nó tru lên sợ hãi rồi bỏ trốn mất biệt.
Peter nhận thấy tình hình không ổn liền nhân lúc không có ai để ý tới gã nhẹ chân nhẹ tay hóa thú rời khỏi phòng.
Dọc theo chân tường bẩn thỉu, một con chuột chạy thục mạng xuyên qua khe hở giữa các tấm ván chui vào một căn phòng chất đầy đồ lộn xộn.
Dưới ánh nến lập lòe con chuột bỗng nhiên biến lớn trở thành một người đàn ông to béo.
Gã nhanh chóng lục lọi nhồi nhét từng vốc đồng vàng và những thứ quý giá vào một cái túi da cũ.
"Đi đâu vội thế, ngài Pettigrew?"
Rầm...
Peter giật thót đánh rơi cái túi trên tay, những đồng galeons vàng và trang sức vãi tung tóe ra đất.
Gã quay phắt lại về phía một cái ghế gỗ cũ trống không.
Đôi mắt gã trợn trừng như muốn lồi ra khi từ trong hư không một bàn tay trắng nõn bỗng lộ ra làm động tác vén thứ gì đó lên.
Và rồi gương mặt tưởng là đã chết trong căn phòng Peter vừa mới trốn ra xuất hiện.
"Cậu...!cậu..." Gã run rẩy chỉ vào Harry.
"Ngạc nhiên sao?" Cậu mỉm cười.
Peter vội vàng quỳ xuống chắp tay cầu xin.
"Xin cậu...!tôi biết lỗi rồi.
Tôi thề sẽ không bao giờ làm việc xấu nữa.
Tha cho tôi."
"Không cần giả vờ nữa đâu, ngài Pettigrew...!À không, phải gọi là quý ngài khung tranh chứ nhỉ?" Harry bắt chéo chân chống tay lên cằm nhìn gã.
Cơ thể đang run bần bật của Peter thần kì trấn tĩnh lại, gã ngẩng đầu trừng Harry với ánh mắt tràn đầy oán độc.
Gã rít lên khe khẽ.
"Sao mày lại biết?"
Harry bật cười đứng lên thong thả đi qua những dãy kệ chất đầy đồ vật lộn xộn như thể cậu chỉ cao hứng tò mò muốn xem xét lướt qua.
"Chắc ông không biết hoặc là ông biết nhưng đã quên rồi.
Tôi là một xà khẩu."
Gương mặt của Peter lập tức trở nên vặn vẹo đáng sợ.
"Tử xà" Gã lẩm bẩm.
"Trước khi bị tiêu diệt tử xà đã nói với tôi người đánh thức nó là một người đàn ông không phải truyền nhân của Slytherin nhưng lại biết xà ngữ mang theo một con rắn.
Con rắn đó là Nagini, còn người đàn ông tôi đã nghĩ đó là Voldemort giả mạo trong lốt Rodolphus Lestrange nhưng thời gian ông ta thoát ra khỏi Azkaban không đúng.
Rabastan càng không phải, như vậy chỉ còn lại ông."
"Chỉ bởi vì vậy nên mày nghi ngờ tao?"
"Cũng không hẳn, dù sao tôi đã kiểm tra ông không phải rối người.
Sau đó tôi đã tìm hiểu về Chiếc gương sát nhân của Louis Alvarez.
Nó bị cải tạo lại thành một khung tranh và được bán trong cửa tiệm Borgin & Burkes nhưng mặt gương lại không hề có tung tích."
Harry đi đến một góc không bắt mắt, vươn tay lật tấm vải nhung lên làm lộ ra mảnh gương vỡ mà nhìn thoáng qua người ta cứ nghĩ là rác rưởi.
Cả người Peter căng cứng vội vàng nhào tới muốn ngăn Harry đụng vào mảnh kính ấy.
"Petrificus Totalus"
Harry nhanh như điện cho gã một bùa tê liệt.
"Để tôi đoán nhé.
Vì một lý do nào đó mà mảnh gương chứa một phần ý thức của chiếc gương sát nhân đã lọt vào phòng cần thiết của Hogwarts.
Dù sao trong ấy cũng cất ti tỉ thứ chả biết của ai."
"Sau khi trốn thoát được khỏi Azkaban, Peter Pettigrew đến Hogwarts tìm kiếm nơi trú ẩn.
Tôi chắc ông ta đã lên lầu 7 với hi vọng đi vào một nơi không thể được tìm thấy và tiến vào phòng cần thiết.
Ma xui quỷ khiến thế nào lại đụng phải mảnh gương vỡ này và bị nó nhập vào."
"Trong một cơ thể không thể chứa đựng nhiều hơn một linh hồn nhưng linh hồn của Peter Pettigrew đã bị tổn thương sau những năm tháng bị tra tấn ở Azkaban và ý thức trong mảnh gương vỡ cũng không hoàn chỉnh.
Hai thứ sứt mẻ vừa vặn ghép với nhau một cách hoàn hảo."
"Peter Pettigrew là một kẻ hèn nhát.
Ông ta đã thua trong việc đấu tranh giành lấy quyền điều khiển cơ thể của mình.
Thật đáng tiếc."
"Ông tìm đến nhà Lestrange tập hợp với phần ý thức trong khung tranh giờ đã trở thành Voldemort được các Tử thần thực tử vây quanh hầu hạ.
Hai người quyết định sẽ hợp tác với nhau tìm kiếm thân thể thích hợp nhất để nhập vào.
Các người lại tham lam, không chỉ muốn làm người mà còn muốn thống trị cả con người nên mới xây dựng đội quân con rối và quái vật này.
Tôi nói đúng chứ?"
Harry cầm mảnh gương lên đùa giỡn với nó giữa những ngón tay trong khi Peter chẳng thể làm gì ngoài việc trợn trừng thót tim sợ hãi.
"Tôi tự hỏi." Harry liếc nhìn gương mặt tê liệt với dáng vẻ oán hận của Peter.
"Chuyện gì sẽ xảy ra khi tôi phá hủy mảnh gương này? Ông sẽ bị tiêu diệt hay là bị mắc kẹt mãi mãi trong thân xác của Peter Pettigrew chịu đựng đủ sinh lão bệnh tử của con người rồi cuối cùng cũng tan biến? Tôi thích loại thứ 2 hơn, ông nên trả giá cho những sinh mạng ông cướp đi."
Dứt lời cậu ném thẳng mảnh gương xuống đất.
Tiếng thủy tinh vỡ trong trẻo vang lên cùng với tiếng gào thét thảm thiết khàn đặc vang vọng khắp tòa nhà cổ.
...
Harry xách đuôi con chuột lớn trở lại căn phòng trung tâm, nơi hiện tại đang diễn ra những trận cãi vã kịch liệt.
Nghe thấy những tiếng cãi nhau vang ra từ phía xa, cậu liền rảo bước nhanh hơn.
Bạn đang đọc bộ truyện [Hp][Snarry] Đôi Mắt Hoàng Kim tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: [Hp][Snarry] Đôi Mắt Hoàng Kim, truyện [Hp][Snarry] Đôi Mắt Hoàng Kim , đọc truyện [Hp][Snarry] Đôi Mắt Hoàng Kim full , [Hp][Snarry] Đôi Mắt Hoàng Kim full , [Hp][Snarry] Đôi Mắt Hoàng Kim chương mới