Xuân này hơn hẳn các xuân qua Người người no ấm nhà nhà yên vui. Yêu thú thì đã rút lui An bình lại đến xuân vui thêm nhiều. ... Hôm sau, Lạc Tinh thử thực lực của mình, khi phát động Thần ấn lực tay là 160 Ngưu lực. Nếu phát động "Lưỡng nghi thập tự Kiếm" có lẽ tăng lên 480 Ngưu Lực đủ sức giết được Yêu thú Tứ Giai đỉnh phong. Nhưng tốc độ cơ sở lại tăng ít, chỉ đủ xuyên phá được bức tường âm thanh. Lúc có thần ấn, thì tối đa vẫn là vận tốc cấp âm thanh cấp 2. Kết hợp Lạc Lôi Quyết Nhất tinh thì không tăng được gì, báo hiệu Lạc Lôi Quyết với lạc Tinh coi như gân gà, trừ khi nén ép lại được 256 tia linh lực xoắn ốc. Còn Lạc Lôi Bộ, thì cũng chỉ tăng thêm tối đa thêm 90 mét nữa, khi thực hiện tới Lục chuyển. Có một điều may mắn là thời gian duy trì thần ấn khá dài.
Khoảng sáu canh giờ mới hết thần ấn. Nếu dùng lạc Lôi bộ liên tục, cũng năm canh giờ mới hết. Do ở Quan Nguyên kì, Đan điền tự động vận chuyển bù lại linh lực bị mất.
Không cần lạc Tinh phải ngồi xuống, tu luyện theo đồ án chu thiên của hình xăm để khôi phục linh lực nữa.
Lạc Tinh bây giờ tâm trạng khá tốt, dù thực lực không tăng nhiều như mình tưởng.
Nhưng với cảnh giới hiện tại thọ nguyên đã đạt 400 năm. Nếu là kiếp trước môi trường ô nhiễm, sống tới sáu mươi mà chưa bị ung thư đã khấn trời vái phật, ở nơi đó Lạc Tinh chỉ là một sinh viên nghèo.
Mà khi qua thế giới này chỉ ba năm, Lạc Tinh đã là Thành chủ, thực lực Quan Nguyên Kì.
Năng lực đạt tới độ cao người khác phái phấn đấu cả trăm năm chưa chắc được.
Đương nhiên là do may mắn được linh dược rút ngắn thời gian tăng cấp. Tuy nhiên, từ Quan Nguyên kì muốn tăng thực lực lên đã rất khó.
Lạc Tinh đã dùng linh dược tăng lên các cấp bậc nhanh chóng, nên giờ đã có kháng tính với dược lực, dùng dược lực dưới 300 năm không có tác dụng gì.
Thêm nữa từ Quan Nguyên Kì trở lên, không phải đập linh dược vào là lên cấp được.
Mà phải vận chuyển linh lực từ ngoài vào cơ thể, uẩn dưởng cơ thể không còn đốt cháy giai đoạn được nữa.
Cơ thể yếu ớt, thì làm sao chứa được Linh lực được... Có thể nói, Lạc Tinh là Quan Nguyên kì bình thường, không phải loại Quan Nguyên kì của các đại gia tộc được rèn luyện vững chắc. Cũng may mắn là Lạc Tinh đạt đượt Tứ giai Yêu ngọc của Khiếu Nguyệt Thiên Lang.
Nên khi lên cấp đã bù một phần nào thiếu xót của Đản trung kì và Linh Đài kì. Không sao hết, Lạc Tinh là người hiện đại.
Không ham hố làm anh hùng huyết tinh, chỉ dùng man lực chiến thắng, mà thích chiến thắng bằng trí tuệ. " Vâng trí tuệ" của Lạc Tinh là đánh chính diện không lại thì đánh lén. Thử cầm trong tay Lạc Hoàng Cung Tứ tinh.
Lực kéo đạt 120 Ngưu Lực.
Kích hoạt thần ấn nơi tay hai, hư ảnh Kim Hổ và Phong Ưng vờn quanh đôi tay sau đó truyền vào thân cung và mũi tên. "Xoẹt!" Mũi tên bay nhanh vận tốc âm thanh cấp hai ở 300 mét đầu tiên, sau đó vận tốc tăng lên cấp bốn ở khoảng cách 900 mét...!Rồi cả mũi tên bùng cháy lên bay tới hơn một dặm thì cũng tan biến hết...Mũi tên làm bằng gỗ lim ngàn năm, nhưng vẫn không chịu nổi lực ma sát không khí. Lạc Tinh chưng hửng, nếu chỉ trong phạm vi dưới một dặm thì cần gì bắn tên.
Với năng lực của mình, có thể phát tên xa năm dặm...!Còn chính xác mục tiêu thì chắc ba dặm, theo thời gian có thể sẽ tăng độ chính xác lên nữa. Nhưng mơ ước chỉ là ước mơ, nếu bắn gần thế, kẻ thù đã phát hiện từ sớm, nên dùng Lạc Hoàng Kiếm hiệu quả hơn. "Thôi, để thử lại vũ khí Tam Tinh đỉnh phong" Cơ chế của Lạc Hoàng cung này đặc biệt với vũ khí khác ở chỗ, vũ khí khác mang sức mạnh tự thân, chỉ cần người sử dụng điều khiển là được, trừ khi dùng võ kỹ.
Còn vũ khí này dùng linh lực người xử dụng để thể hiện sức mạnh.
Nên có thể tăng từ Nhất tinh lên Tứ tinh thoải mái, bù lại bản thân sẽ phải truyền linh lực cho vũ khí.
Khiến thời gian duy trì thần ấn giảm đi đáng kể, đây cũng là khuyết điểm duy nhất của Lạc Hoàng cung. Nhắm kỹ một mục tiêu.
Lạc Tinh buông tay... "Chíu..." Mũi tên đã tiếp cận vận tốc âm thanh cấp 4 và có dấu hiệu bốc cháy ở khoảng cách 1 dặm.
Lúc đạt 3 dặm mũi tên đã như một tia tên lửa, 4 dặm mũi tên vẫn còn lao tới, nhưng vận tốc đã giảm còn chừng vận tốc âm thanh cấp ba, sau đó lao thêm 1 dặm nữa, lần này mũi tên chạm đất rồi tan ra thành bụi. "Thành công rồi nếu vầy là tạm ổn.
Ha ha, Vậy coi như Lạc Hoàng cung có đất dụng võ." - Lạc Tinh đắc ý cười. "Vấn đề mũi tên từ từ tính vậy!" - Mọi việc trông chờ Ngải Vi về. Thắm thoát ba ngày qua đi.
Hôm nay là ngày Tết. Để kỉ niệm kiếp trước, Lạc Tinh gọi là Tết Nguyên đán...!Vì mới có trận chiến với yêu thú, nên Lạc Tinh cho mọi người vui chơi những ba ngày. Mọi người được dịp vui chơi ăn uống.
Ai cũng không phải làm việc, trừ con Tiểu Bạch và Tiểu Hắc.
Lạc tinh nhờ hai con đó cảnh giới giúp... Sáng sớm, mọi người đã tập hợp đông đủ trước thiên thần tháp... Sau khi Lạc Dương tuyên đọc tế bái Lạc Hoàng xong. Lạc Tinh mới đứng dậy nói. "Thưa mọi người.
Hôm nay ta muốn nói bốn điều, xin mọi người chú ý lắng nghe, vì hơi dài dòng mọi người phải yên lặng." "Dạ Thành chủ!" "Thứ nhất, Tinh thành chúng ta được an toàn, bình an là nhờ mọi người đồng lòng góp sức xây dựng nên ta xin biết ơn tất cả mọi người...!Nhất là những chiến sĩ đã hi sinh trong trận đánh đó, họ đã dùng máu của mình để chúng ta được bình an.
Ta quyết định phàm ai là con, là vợ, là cha, là mẹ của người đã mất sẽ được hỗ trợ 50 Ngọc, coi như là tấm lòng biết ơn của Tinh Thành đến với họ..." "Thứ hai, ta thấy cái gì cũng phải có số đếm có thứ tự, thời gian cũng vậy...!nhưng Tinh Thành do nhiều bộ tộc tập hợp nên không thống nhất.
Giờ ta xin đặt ra qui tắt như sau.
Ngoài giờ, phút, giây, mét ra thì ta chia 30 ngày làm 1 tháng, 12 tháng làm 1 năm, và kể từ ngày hôm nay được xem là ngày đầu tiên của năm.
lấy hiệu là Tinh thành năm thứ nhất...!Hằng ngày ở Bảng thông báo ta sẽ cho người ghi lại ngày tháng hiện tại để mọi người tiện việc tra cứu.." "Thứ 3, ta cho mọi người ba ngày được vui chơi nghỉ ngơi...!Nhưng có người không làm việc thì không có Ngọc, sao mà vui chơi được, nên quyết định cho mỗi người thêm một tháng lương..." "Oa, thật ư!" -Mọi ngươi chợt xôn xao lên.
Lạc Tinh thầm nghĩ, đúng là thời nào cũng thế, tiền thưởng luôn làm người ta vui vẻ. Nhưng với danh nghĩa thành chủ, tiền của mình phát ra Lạc Tinh hết sức đau lòng. "Hi vong Ngải Vi mau về, trả 1000 Linh Ngọc, không thôi thì tiền đâu mà phát." - Lạc Tinh thầm khổ. Đợi một lúc sau đám đông mới yên lặng.
Lạc Tinh tiếp tục: "Thứ 4, vui chơi thì phải có tổ chức trò trơi, hay cuộc thi tài này nọ...!Ta đã nghĩ ra năm trận thi tài cho năm đối tượng khác nhau. Đương nhiên là có phần thưởng." Mọi người lại tỏ vẻ hào hứng lên.
Lạc Tinh thoáng thấy Hồ Ngải Vi trở lại, nên nhường lại cho Lạc Mỹ lên phổ biến. "Vấn đề này ta đã bàn bạc với quân đoàn trưởng Thần Thổ Đoàn Lạc Mỹ.
Nhờ nàng lên phổ biến cách thức và thể lệ cuộc thi tài.
Ta đã nói xong.
Chúc mọi người có lễ tết Nguyên đán vui vẻ." - Lạc Tinh vội xuống, đi tìm theo bóng dáng Hồ Ngải Vi... ... Lạc Mỹ từng bước lên đài đứng.
Hôm nay Nàng mặc một bộ áo như áo dài màu xanh, do Lạc Tinh dùng vải của bộ lạc và hướng dẫn những phụ nữ khéo tay dệt may thành.
Làn áo dài mỏng manh, ôm trọn dáng người thướt tha uyển chuyển, mềm mại như nước, khiến không khí xung quanh như tươi đẹp hơn.
Không gian như sống động hẳn, tiếng ồn ào xôn xao xen lẫn tiếng huýt sáo... Lạc Mỹ đã lên Linh Đài Kỳ, nên hiện tại đã có phong phạm cường giả. "Xin chào mọi người, chúc mọi người Năm mới vui vẻ.
Hôm nay Tinh thành chúng ta tổ chức 5 cuộc thi, cuộc thi thứ nhất là võ kỹ.
Chỉ cần đạt Đản Trung kỳ có thể tham gia, cách thức thi đấu phổ biến sau, hiện tại chỉ nói phần thưởng.
Mười người chiến thắng sẽ được thành chủ nâng lên Linh Đài kì...!Ai hạng nhất sẽ được cấp một võ kỹ nhất tinh Tứ Tượng Quyền." "Ôi...Linh Đài kì." - Mọi người lại một phen xôn xao. "Im lặng nào..." "Cuộc thi thứ hai vẫn là thi Võ...!nhưng những ai chưa đạt Thần ấn mới được Tham gia.
Mười người đứng đầu trong vòng hai tháng sẽ được Lạc Tinh thành chủ giúp cho lên Nhân ấn Đản Trung kì.
Người giải nhất cũng được Học Tứ Tượng quyền Nhất tinh..." "Cuộc thi thứ 3 là thi nấu ăn...!Lạc Tinh đại nhân ưu tiên cho chị em phụ nữ, ai muốn tham gia thì đăng kí phần thưởng 10 người vào chung kết lần lượt là 100 tới 1000 Ngọc." Lần này các cô gái hoan hô rần rần, nhất là những người có tài nấu ăn... "Cuộc Thi thứ 4 và thứ 5 là dành cho các trẻ em, độ tuổi dưới 15 tuổi gồm văn và võ.
Thi văn sẽ trả lời một số kiến thức theo đáp án sẵn có.
10 người cao nhất sẽ được thưởng 50 tới 500 Ngọc.
Thi võ thì là thi kéo co...!Cách thức sẽ phổ biến sau nhưng tạm hiểu là 3 người 1 đội cùng kéo sợi dây, dây về bên nào bên đó thắng. Cái này thì chỉ có 3 đội nhận thưởng lần lượt là 300 600 900 Ngọc.
Chú ý là 3 người trong đội sẽ phải khác độ tuổi với nhau...!phải có 1 người dưới 8 tuổi, 1 người dưới 12 tuổi và 1 người dưới 15 tuổi." "Giờ đã có 5 trung đội trưởng đang ở 5 vị trí ai muốn tham gia gì thì đi Đăng kí.Thời gian có hạn, chỉ cho báo danh từ giờ tới trưa nha...nhưng nhớ xếp hàng không chen lấn.ai chen lấn hủy bỏ tư cách." Lạc Mỹ nói xong, cả đám người ùa nhau đi đăng kí, may mà Lạc Tinh dự trù trước nên cho một trung đội xử lý một loại hình thi đấu. Luc Này Lạc Tinh đã đứng sau lưng Hồ Ngải Vi.
chờ đám người đi hết mới dẫn Hồ ngải Vi về phòng...!Lạc Tinh không kiềm lòng được nữa hỏi. "Thế nào tiên nhưỡng có tác dụng chứ..." "Ông nội ta đã kiểm tra, không thành vấn đề, hoàn toàn có tác dụng." "Thế 1000 Linh Ngọc thì sao?" - Lạc Tinh mừng rỡ... "Không có." "Cái gì?" "Thật sự không có" - Hồ Ngải Vi lí nhí đáp...
"Vậy nàng còn quay lại làm gì.." Lạc Tinh muốn khóc, chưa thấy ai giao dịch mà quỵt nợ xong rồi còn dám đến và nói tỉnh bơ như thế. "Ta đã thề, nếu không giữ lời thì ta sẽ là người của thành chủ, nay ta trở về đây rồi muốn đánh muốn giết tùy thành chủ..." Lạc Tinh lúc này mới nhớ lại tình cảnh lúc Hồ Ngải Vi tuyên thệ... "Ngải Vi đà chủ đã dự định trước từ đầu là không trả số ngọc đó rồi." "Đúng!" - Nàng cũng không quanh co làm gì. "Tại sao?" "Tại ta không có khả năng trả số Linh Ngọc lớn như vậy.." "Tỷ nói thiên hạ thương hội rất lớn, giao dịch hơn 200 tòa thành mà không lấy ra được 1000 Linh Ngọc Ư?" "Cái đó là của thương hội, có phải của ta đâu ta chỉ là người làm công." - Ngải Vi đường đường chính chính nói. Lạc Tinh bó tay, không ngờ hai kiếp làm người lại vẫn bị con gái lừa.
Thật ra một giọt thiên địa linh nhủ không là gì.
Nhưng Lạc Tinh đang cần số lượng Ngọc lớn. "Ta bị Tỷ hại thê thảm rồi!" - Lạc Tinh đau khổ nói. "Bản đà chủ ta đây dù gì cũng là Hợp cốc kì, không lẽ không bằng 1000 Linh Ngọc?" - Hồ Ngải Vi hai mắt đỏ hồng nói. "Sao ta là người bị hại mà lại thành ra ăn hiếp nữ nhi rồi" - Lạc Tinh cảm giác thế giới này bị đảo ngược. "Ý ta không phải vậy..." - Lạc Tinh nói - "Số vũ khí của quân đội Tinh thành ảnh hưởng tới sức phòng ngự cả thành.
Thêm nữa lúc nãy tỷ thấy ta hứa ban thưởng cho mọi người rồi đó, toàn Ngọc với Ngọc...!Giờ ta lấy gì trả đây." "Phần ngọc đó ta trả nổi.
Ngài yên tâm.
Kể từ lúc này phân nhánh Thiên hạ thương hội ở đây cùng với ta, cũng thuộc về Thành chủ ngài... Toàn bộ tài sản nơi này ước lượng chắc 20 vạn Ngọc đổi ra cũng được 200 Linh Ngọc rồi." Lạc Tinh suy nghĩ một chút thấy như thế cũng hợp lý, mình cũng không lỗ lắm, ít ra vừa được tiền vừa được phu nhân. Hồ Ngải vi dáng người khá đẹp, làn da trắng, sống mũi cao, nhìn cũng rất hợp mắt lại là Hợp Cốc kì...có một trợ thủ cũng tốt. "Thôi đành vậy...!dù gì ta cùng Ngải Vi tỷ cũng hợp tác nhiều lần, cho ta hỏi chuyện gì sảy ra với bầu tiên nhưỡng đó rồi." Hồ Ngải Vi thấy Lạc Tinh không còn giận chuyện 1000 Linh ngọc thì cũng thấy đỡ ái nái nói: "Thú thật ta không giao bình tiên nhưỡng cho Tổng đà Thiên Hạ thương hội, mà dùng cho việc riêng nên không đào ra nổi số Linh Ngọc đó." "Oh.Tỷ dùng cho người thân à..." "Mẹ ta bị bệnh nặng, nên đang cần loại thuốc ôn hòa giúp cơ thể mẹ ta khỏe lên.
Ông nội ta kiểm tra thấy tiên nhưỡng này chí ít giúp mẹ ta khỏe mạnh 40 năm nữa còn tốt hơn Thành chủ ngày nói 10 năm." "Tỷ thật hiếu thảo, chuyện 1000 Linh ngọc ta không so đo nữa...!Nhưng tỷ đã thề với tổ linh rồi thì ta cũng phải tuân theo.
Ta đành nhận tỷ làm thuộc hạ cho ta, kẻo tỷ bị tổ linh trách tội." - Lạc Tinh lẫm liệt chính nghĩa nói "Chuyện đó đương nhiên, ta nói sẽ giữ lời không thì đã không quay lại.." "Tốt! giờ không nói chuyện đó nữa.Ta cần gấp 3 vạn ngọc để phát phần thưởng cho mọi người.
Thêm võ kỹ Tứ tượng quyền nữa.
Tỷ đưa ta đi." "Dạ thành chủ." - Hồ Ngải Vi thở phào..
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!