Lý Thống nhanh chóng bước ra ngoài, hình như là muốn khuôn hết đồ mang theo, nhìn lỉnh kỉnh vô cùng, một mình xách không hết đồ, Lý Thống kêu cứu nhờ sự giúp đỡ.
"Mau mau tới giúp ta một tay."
Cả Trần Hạ cùng Tiểu Đinh chạy lại, người bê tập giấy, người vác mấy cái tay nải.
Trần Hạ bê một đống thứ, mặt mày nhăn nhó khó hiểu.
Tiểu Đinh nhanh miệng, đã vội hỏi.
"Thiếu gia, định chuyển luôn vào đó ở sao?"
Lý Thống đặt được đống đồ xuống đất, thở không ra hơi.
"Khuôn một lần cho nhanh, ta thấy cái gì cũng cần nên quyết định mang theo hết."
Lúc này, lão gia đi tới, chính là muốn tiễn con trai nhưng lại thấy cảnh tượng này, bước đi có chút ngập ngừng.
"Lý Thống, con mang nhiều thứ vậy sao?"
Lý Thống thấy cha tới, hớn hở tới hành lễ.
"Thưa cha, con cảm thấy vào đó rất buồn tẻ nên quyết định mang theo vài thứ."
Lý lão gia vuốt vuốt chỏm râu, lẩm bẩm.
"Vài thứ thôi sao?"
Sau đó lại tiếp tục.
"Con nên giảm bớt số lượng lại, bởi vào trong đó tuyệt đối không cho mang những thứ ngoài sách để học, vài bộ quần áo."
Lý Thống nhìn lại đống đồ của mình, trong lòng nuối tiếc cuồn cuộn, vô cùng phân vân.
Nhưng rốt cục vẫn là nghe lời cha, giảm bớt khối lượng.
Lý Thống lựa chọn xong xuôi, cuối cùng thì mang theo hai tay nải đi.
Lý lão gia kêu rằng xe ngựa đã chuẩn bị bên ngoài, giờ đã đến lúc khởi hành.
Lý Thống cùng Trần Hạ đi ra xe ngựa, đứng bên cạnh là lão gia cùng Tiểu Đinh.
Lý Thống hành lễ với cha lần nữa.
"Cha! Lần này con đi sẽ cố gắng học hành chu toàn, cố gắng đỗ đạt."
Lý lão gia gật gù, mỉm cười nhàn nhạt.
Lý Thống nghĩ thế nào, liền dang tay ôm lấy cha, đã lâu rồi cậu không có ôm cha mình, cái cảm giác ấm áp bao lâu ùa về.
Còn về Lý lão gia thì vô cùng bất ngờ, nghẹn ngào, nếu để ý ánh mắt lão gia sáng lên bất ngờ, còn có chút óng ánh bên trong.
"Được rồi, giờ con đi đây."
Lý Thống buông tay ra, nhìn cha cười tươi.
Sau đó lên xe để Trần Hạ ngồi trong cùng mình, bên cạnh kéo rèm cửa sổ, vẫy tay cười lớn với cha cùng Tiểu Đinh.
"Cha, tạm biệt.
Tiểu Đinh nhớ thay ta chăm sóc cho lão gia.
Với cả ngươi sau này muốn tới thăm ta thì nên đi cùng Trần Hạ.
Tạm biệt mọi người."
Xe ngựa khởi hành, lão gia đứng chốc lát rồi quay vào trong phủ.
Còn lại mỗi Tiểu Đinh vẫn đứng đó ngóng nhìn đến khi khuất xe ngựa.
Trong lòng bồn chồn, hai tay cứ bấu lại với nhau.
Chưa khi nào cậu lại xa thiếu gia mình lâu như thế.
Tiểu Đinh đang lo lắng chuỗi ngày còn lại không có thiếu gia bên cạnh mình sẽ như thế nào và cũng lo thiếu gia không có mình bên cạnh sẽ ra sao.
Vừa nghĩ thôi, cũng đã khiến Tiểu Đinh nước mắt lưng tròng.
Còn trên xe ngựa, Lý Thống là bởi nguyên tối qua không ngủ nên giờ đã chợp mắt.
Đường đi có chỗ xóc nảy, gập ghềnh nhưng vẫn không ảnh hưởng đến giấc ngủ ngon của Lý Thống.
Bạn đang đọc bộ truyện Hữu Duyên Thiên Lý tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Hữu Duyên Thiên Lý, truyện Hữu Duyên Thiên Lý , đọc truyện Hữu Duyên Thiên Lý full , Hữu Duyên Thiên Lý full , Hữu Duyên Thiên Lý chương mới