Một xe đây sách, khoảng chừng mấy chục cuốn, người khác có thể phải mất ba bốn mươi phút mới sắp xếp xong.
Nhưng Đường Hạo Nhiên thì ngay cả mười phút đồng hồ cũng chưa đến đã làm xong, mà tuyệt đối chưa từng xuất hiện bất kỳ sai sót nào.
Nếu để cho anh Trương kia biết, không biết là sẽ có cảm thưởng thế nào đâu.Đường Hạo Nhiên tìm một chỗ ngồi xuống, để chiếc xe đẩy nhỏ đã trống trơn ở bên cạnh.
Anh chuẩn bị nghỉ ngơi một lát mới xuống lấy thêm sách, nếu không, để bọn người anh Truong sinh nghi thì sẽ không hay.
Trong tay anh cầm mấy cuốn sách liên quan đến Trung y, đây là lúc nãy anh thuận tay rút trên giá xuống, thừa dịp nghỉ ngơi thì tranh thủ lật xem vài trang.Lại nói, tuy Đường Hạo Nhiên học y từ nhỏ, đọc không ít y thư, nhưng những thứ anh xem cơ bản là đều là một ít cổ tích quý giá mà ông Đường cất giữ, đối với những sách thuốc được xuất bản bên ngoài thế này thì chưa từng tiếp xúc qua, tự nhiên không khỏi có chút tò mò.Lật xem một lát, lông mày Đường Hạo Nhiên hơi nhíu lại.
Cuối cùng anh cũng hiểu tại sao từ xưa đến nay ông nội không để anh đọc những cuốn sách xuất bản hiện đại này.
Những cuốn sách thuốc này nhìn cực kỳ nặng nề, nhưng bên trong lại rất ít hình minh hoạ cây cỏ, cơ bản là đều nói về một ít thứ lộn xộn vô dụng, có nhiều chỗ, ngay cả tác giả cũng không có cách nào tự giải thích, nên cứ viết qua loa rồi lướt qua, không có tí trách nhiệm nào.Những sách cổ về y dược mà nhà Họ Đường cất giữa thì không giống vậy, thậm chí trong đó còn có rất nhiều sách thuốc cổ đã thất truyền, mỗi một bản nếu thả ra ngoài đấu giá đều đủ để thu về cái giá trên trời.
Đứng trên vai gã khổng lồ họ Đường, đám sách vở được xuất bản bên ngoài này rơi vào mắt Đường Hạo Nhiên thì chẳng khác gì một người học toán cao cấp rồi quay lại giải mấy bài toán tiểu học đơn giản không có gì thú vị.“Ha ha, chàng trai trẻ, thích y thuật truyền thống à?”Đúng lúc này, giọng nói mang theo ý cười bỗng nhiên vang lên ở ngay bên cạnh Đường Hạo Nhiên.Trong lòng Đường Hạo Nhiên kinh hãi không nhỏ, vừa rồi anh ngồi đọc quá nhập tâm, thế mà lại không phát hiện có người đến gần mình.
Anh ngẩng đầu lên, thì nhìn thấy một ông cụ mặc Đường trang, mái tóc bạc trắng đang chắp tay sau lưng, vẻ mặt đầy nét cười nhìn mình.Đường Hạo Nhiên tranh thủ thời gian khép cuốn sách trong tay lại:“Chào ông ạ.”Ông lão gật đầu, trong mắt mang theo vài phần chờ mong, hỏi:“Chàng trai trẻ, cậu vẫn chưa trả lời tôi đấy.
Cậu thích Trung y à?”Đường Hạo Nhiên cười cười gật đầu, nhà họ Đường là y thánh thế gia thừa truyền gần hai trăm năm tinh hoa ở Hoa Hạ, là gia đình có truyền thống học hành.
Trong sự hun đúc từ nhỏ, anh đối với Trung y sao chỉ dùng hai ưa thích để hình dung được.
Có thể nói, Trung y đã hoà tan trong huyết dịch của anh, trở thành một phần thân thể anh.Ông lão nhìn chằm chằm vào Đường Hạo Nhiên một lát, cười nói:“Ha ha, bây giờ không có nhiều người trẻ tuổi yêu thích Trung y.”Ánh mắt ông rơi vào cuốn sách Đường Hạo Nhiên, đó là một cuốn sách liên quan đến châm cứu.
Trong lòng ông khẽ rung động, bỗng nhiên sinh ra ý muốn kiểm tra, hỏi:“Khi nào dùng 9 dương? Khi nào dùng 6 âm?”Vẻ mặt Đường Hạo Nhiên trở nên nghiêm túc hơn mấy phần, nói:“Từ tử đến buổi trưa, trái hành vi bổ.
Từ buổi trưa đến tử, phải hành vi tiết.
Xoay trái dùng 9 dương, rẽ phải dùng 6 âm.”Ông lão vuốt râu mà cười, ý tán thưởng trong mắt phát ra càng nồng đậm.
Câu hỏi vừa rồi của ông cũng không phải là kiến thức trong cuốn sách mà Đường Hạo Nhiên cầm.
Nhưng chàng trai trước mắt lại có thể nói ra không một chút do dự, có thể thấy được cậu ta thật sự rất có hứng thú với Trung y, cũng đã hao tốn sức lực thời gian đi tìm hiểu nghiên cứu, đọc lướt qua khá rộng.
Nghĩ tới những việc này, ông lại hỏi thêm một vấn đề khác.Hai người một hỏi một trả lời, gần như là không có bất kỳ sự do dự ngừng lại nào.
Vấn đề ông lão hỏi càng lúc càng tối nghĩa, phạm vi cũng mở rộng rất nhiều, từ châm cứu đến bốn cách xem bệnh là vọng văn vấn thiết, cuối cùng, thậm chí ngay cả kiến thức xoa bóp, nhổ bẻ cũng dính đến.Ông lão càng hỏi càng kinh ngạc, có một vài vấn đề là do ông cố ý làm khó, nhưng Đường Hạo Nhiên đến mắt cũng không thèm chớp đã nhẹ nhàng trả lời được rồi.
phải biết là vài vị tiến sĩ Trung y dưới tay ông cũng không thể dễ dàng tuỳ ý giải đáp như chàng trai trẻ này đâu!Liêu tục hỏi mười mấy vấn đề xong, ánh mắt ông lão nhìn về phía Đường Hạo Nhiên trở nên nóng rực.Nhân tài, đây tuyệt đối là một nhân tài!Đường Hạo Nhiên nhìn ông lão, trên mặt là biểu cảm bình tĩnh đến cực điểm, giống như đây là những chuyện đương nhiên.
Anh có bản lĩnh đã đọc qua thì sẽ không quên, sách thuốc ở nhà họ Đường đã sớm bị anh đọc hết.
Bạn đang đọc bộ truyện Huyền Thoại Thánh Y tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Huyền Thoại Thánh Y, truyện Huyền Thoại Thánh Y , đọc truyện Huyền Thoại Thánh Y full , Huyền Thoại Thánh Y full , Huyền Thoại Thánh Y chương mới