Mẹ anh mờ mịt hết nhìn Trần Qua lại nhìn Diệp Tri Cẩn, ánh mắt nhất thời sáng lên, "Hai đứa quen nhau à?"
Trần Qua tự nhiên ngồi xuống bên cạnh Diệp Tri Cẩn, bắp chân quấn lấy bắp chân, nhẹ nhàng cọ xát bắp chân của hắn, mười ngón tay đan vào nhau đặt trên bàn, nháy nháy mắt với Diệp Tri Cẩn, giả bộ đứng đắn: "Con với Tri Cẩn là bạn cấp ba."
"Trùng hợp quá." Mẹ anh vui vẻ nói, bỗng bà như nhớ ra chuyện gì, quay sang hỏi Diệp Tri Cẩn: "Đúng rồi Tiểu Diệp, con vừa nói con thích gì thế?"
Diệp Tri Cẩn: "Con thích phụ nữ, nhưng không bằng thích đàn ông."
Trần Qua: "..."
Anh phát hiện ánh mắt mẹ mình nhìn Diệp Tri Cẩn tương đối hài lòng, kéo người lại ân cần hỏi han, bộ dạng kia chỉ thiếu điều gọi kiệu tám người khiêng tới mang hai người đi động phòng.
So với mẹ anh thì Diệp Tri Cẩn hờ hững hơn nhiều, vốn gương mặt hắn đã lạnh lùng, làm Trần Qua hoài nghi trừ lúc trên giường ra thì thời điểm nào mới có thể làm hắn lộ ra vẻ mặt khác biệt.
Đối với việc đi xem mắt gặp phải Diệp Tri Cẩn anh cũng rất bất ngờ.
Trước ngày hôm qua, Diệp Tri Cẩn chỉ là bạn học cũ có trên tấm ảnh tốt nghiệp của anh, cũ đến mức anh còn quên mất.
Nhưng qua một đêm, hai người không những lên giường với nhau mà còn từ quan hệ bạn chịch phát triển thành đối tượng xem mắt.
Nhớ lại những manh mối ngày hôm qua, cứ như là định mệnh sắp đặt, lẽ ra anh phải có dự cảm từ lúc nghe lời từ chối trong điện thoại của Diệp Tri Cẩn, không, có lẽ phải là mười năm trước khi anh phát hiện bí mật của Diệp Tri Cẩn.
Anh vừa bất ngờ lại không bất ngờ, vừa kinh hỉ lại không kinh hỉ, chỉ cảm thấy vô cùng mới lạ, hiếm khi anh nhất trí với mắt nhìn của mẹ anh.
Chẳng qua mẹ anh hài lòng với Diệp Tri Cẩn áo mũ chỉnh tề, còn anh hài lòng với Diệp Tri Cẩn bị anh lột sạch quần áo gọi giường dưới thân anh.
Phúc đến lòng sáng, bỗng nhiên anh có một ý tưởng to gan, không ngăn được hưng phấn, giày da tinh xảo đẩy ống quần của Diệp Tri Cẩn ra, dùng mũi giày lạnh băng ma sát với làn da ấm áp của hắn.
Diệp Tri Cẩn mới vừa bị anh nện nên rất mẫn cảm, lập tức run người.
Mẹ anh dừng đề tài, quan tâm hỏi: "Có phải điều hòa bật thấp quá không?"
"Không phải đâu dì," Diệp Tri Cẩn nói: "Hình như có con sâu."
Hắn vừa nói vừa điều chỉnh tư thế ngồi, cùi chỏ theo động tác vô tình cọ trúng đôi đũa làm rơi xuống đất, rớt xuống bên chân Trần Qua.
Hai người đồng thời đưa tay ra, Diệp Tri Cẩn nhanh hơn anh một chút cúi người xuống.
Anh từ trên cao nhìn xuống thấy Diệp Tri Cẩn như khẽ mỉm cười, nụ cười kia vừa hững hờ vừa ranh mãnh, không giống với những nụ cười anh đã từng thấy.
Anh sửng sốt nhìn Diệp Tri Cẩn cúi cả người xuống, dưới tấm khăn trải bàn thêu hoa một tay cầm đũa lên một tay mò tới giữa hai chân anh, nhắm ngay đũng quần anh hung hăng bóp một cái!
Trần Qua bèn trở tay cản tay hắn lại, ai ngờ Diệp Tri Cẩn đã có chuẩn bị từ sớm, chẳng mấy chốc đã thẳng eo lên vờ như không có chuyện gì.
Mẹ anh hoàn toàn không phát hiện động tác dưới mặt bàn của hai người, quay về phía Diệp Tri Cẩn trìu mến nói: "Ôi chao rớt thì thôi đi, lấy thêm đôi khác..."
Bà còn chưa dứt lời Trần Qua đã đứng lên.
Tướng mạo anh tuấn tú, ăn mặc bảnh bao nhưng giờ phút này lại nghĩ tới những chuyện bẩn thỉu, nói với hai người đang nhìn mình: "Con đi vệ sinh một chuyến."
"Đứa nhỏ này," mẹ anh cười mắng, "Rộn chuyện quá."
Anh chỉ đi hai bước đã quay đầu lại, Diệp Tri Cẩn vẫn nhìn anh hệt như biết tỏng ý định, vậy thì vừa hay, khỏi cần anh vòng vo.
Mới nửa ngày ngắn ngủi nhưng anh phát hiện Diệp Tri Cẩn cực kỳ hiểu anh, nhìn thấu tất cả dục vọng của anh, thỏa mãn tất cả ảo tưởng của anh, giống như đã ở bên cạnh anh nhiều năm vậy.
Anh nghiêng đầu nhìn Diệp Tri Cẩn, tùy tiện nói: "Cậu biết phòng vệ sinh ở đâu không?"
Diệp Tri Cẩn đứng lên, vuốt nếp nhăn trên quần, "Tôi cũng muốn đi, không bằng cậu đi chung với tôi đi."
Bọn họ cùng nhau băng qua hành lang yên tĩnh, vượt qua khúc quanh vắng vẻ.
Trần Qua cao hơn Diệp Tri Cẩn nửa cái đầu, một tay tùy ý khoác lên đầu vai hắn, giống như một đôi bạn thân cùng trường lâu năm không gặp, trò chuyện thân mật.
Nhưng vừa mới bước một bước vào phòng vệ sinh không một bóng người Trần Qua lập tức lộ nguyên hình.
Mức chi tối thiểu của hội viên cho nhà hàng tư nhân này rất cao, phòng vệ sinh được xây nguy nga lộng lẫy như cung điện.
Anh đẩy Diệp Tri Cẩn vào một gian rồi đè lên lưng hắn áp vào cánh cửa.
Động tác của anh không hề nhẹ nhàng, Diệp Tri Cẩn bị đau kêu lên một tiếng, Trần Qua thổi một chút hơi vào tai hắn, khẽ nói: "Xuỵt...!Nhỏ giọng một chút."
"Đau..." Hắn nhỏ giọng nói.
"Đau ở đâu?" Trần Qua áp sát, ngậm dái tai xinh xắn trắng như tuyết của hắn vào trong miệng, dùng răng nhẹ nhàng day cắn, hai cái tay không an phận kéo vạt áo sơ mi của hắn ra, theo đường cong của eo trượt tới thắt lưng.
Phần dái tai kia dùng mắt thường có thể thấy rõ đang dần đỏ lên, kể cả sườn mặt xinh đẹp của hắn cũng nhiễm ánh hồng, vừa thuần khiết vừa gợi tình, hệt như một bức tượng cẩm thạch bị đẩy vào nhục dục, có lạnh như băng cũng phải nhiệt huyết sôi trào.
Diệp Tri Cẩn bất an xoay xoay eo, nhỏ giọng nói, nếu không phải Trần Qua dán sát bên tai hắn chỉ sợ không nghe thấy tiếng nói nhỏ như muỗi kêu này, "Mặt sau..."
Anh đoán chừng Diệp Tri Cẩn đang gạ chịch mình, hơi tò mò Diệp Tri Cẩn rõ ràng lớn lên có bộ dáng thế kia rốt cuộc là học những thủ đoạn gạ gẫm này ở đâu.
Anh hơi buông lỏng Diệp Tri Cẩn, ngón tay cách quần lót ấn vào vị trí khó mở miệng của hắn, hỏi: "Nơi này à?"
Anh bảo Diệp Tri Cẩn tự nắm eo mình, để lộ ra cánh mông cong vểnh của hắn.
Phía sau Diệp Tri Cẩn vẫn còn ẩm ướt, anh chỉ cần kéo khóa quần xuống là có thể dễ dàng đâm vào.
Diệp Tri Cẩn mềm nhũn như bãi nước xuân, anh phải ôm chặt lấy eo hắn tránh cho bị tuột xuống đất, một tay anh ôm Diệp Tri Cẩn một tay chống lên cánh cửa.
Anh bảo Diệp Tri Cẩn nhỏ giọng nên hắn cũng không dám kêu loạn, quay đầu lại cắn môi đáng thương nhìn anh, tựa như đang đòi anh một nụ hôn vậy.
Trần Qua rất thích điều này, anh thích người khác cầu xin anh làm gì đó lúc quan hệ, huống chi Diệp Tri Cẩn chặt như thế, anh nên thưởng cho hắn nhiều hơn mới phải.
Vì vậy anh cười rồi nghiêng người về phía trước, mưa hôn dày đặc rơi xuống, hôn đến độ đôi môi mỏng của Diệp Tri Cẩn đỏ thẫm, khiến hắn đứng cũng đứng không vững.
Dù sao phòng vệ sinh cũng không phải là nơi thích hợp tác chiến lâu dài, cánh cửa đung đưa, đôi mắt Diệp Tri Cẩn đỏ hoe, tủi thân lấy lòng hỏi anh: "Xong chưa nè?"
Trần Qua sờ quần lót bao quanh dương v*t của hắn, nói với hắn: "Cục cưng, cậu kẹp chặt chút nữa đi, chặt chút nữa là tôi ra liền."
Diệp Tri Cẩn ngoan ngoãn thít lại, nơi đó vừa nóng vừa chặt bao quanh dục vọng của anh.
Trần Qua nói lời giữ lời, tưới không sót một giọt tinh dịch vào trong cơ thể hắn.
Bạn đang đọc bộ truyện Kế Hoạch Liên Hôn Của Gia Tộc tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Kế Hoạch Liên Hôn Của Gia Tộc, truyện Kế Hoạch Liên Hôn Của Gia Tộc , đọc truyện Kế Hoạch Liên Hôn Của Gia Tộc full , Kế Hoạch Liên Hôn Của Gia Tộc full , Kế Hoạch Liên Hôn Của Gia Tộc chương mới