Tất cả lý tưởng hào hùng mới rồi khi tôi đi vào cửa nhà Miêu Tam đều tan thành mây khói.
Gõ hay không gõ cửa tôi cũng đấu tranh ước chừng mười phút. Vì thế, tôi ngồi ở bậc thềm cửa nhà Miêu Tam soạn tin nhắn: anh đã ngủ chưa?
Tôi suy tư thật lâu mới gửi tin, sau đó là nôn nóng chờ đợi, có điều một lát sau Miêu Tam liền nhắn tin trả lời tôi, hai chữ rất đơn giản: ngủ rồi
Tôi thở dài, người ta đã ngủ, tôi còn có thể nói cái gì đây? Rõ ràng không muốn để ý tôi, nếu không tôi cũng trở về tắm rửa đi ngủ thôi.
Tôi đang do dự có đi hay không, Miêu Tam lại nhắn vào một tin: chuyện gì
Trong lòng tôi vui vẻ, trả lời: nếu anh còn chưa ngủ, phiền xuống giường mở cửa cho em.
Tin gửi đi còn chưa đến vài giây, thậm chí ngay cả tôi còn chưa kịp đứng lên từ bậc thềm cửa nhà Miêu Tam, cửa đã bị mở ra. Nguyên bản tôi tựa vào trên cửa không hề chuẩn bị ngã ngửa vào cửa nhà Miêu Tam.
Sắc mặt Miêu Tam vẫn nghiêm túc như trước, tôi vội bò lên cười hì hì nói: “Qua cửa đều là khách, biểu cảm này của anh thật sự là… Không hiếu khách mà…”
Miêu Tam mặt không chút thay đổi xoay người trở về phòng, tôi vào nhà khép cửa lại sau đó giống như chó săn đi theo sau anh ta.
Miêu Tam cứ đi cứ đi đột nhiên xoay người một cái, tôi bị giật mình, có điều vẫn thay một nụ cười nịnh nọt. Miêu Tam nhíu mày hỏi: “Đến làm gì?”
Tôi gãi gãi đầu, “Đêm dài đằng đẵng lòng không muốn ngủ…”
Miêu Tam vẫn xụ mặt. Tôi ha ha cười nói: “Người ta… Vẫn chờ anh điện thoại tới…” Tôi càng nói càng nhỏ giọng, cuối cùng không tự giác cúi thấp đầu xuống.
Miêu Tam nói: “Chờ anh gọi điện vì sao không gọi cho anh?”
Tôi ngẩng đầu nói: “Em sợ quấy rầy anh, không biết anh lúc nào rảnh, hơn nữa, anh luôn nói gửi tin nhắn là lãng phí cuộc sống, em cũng không dám dễ dàng lãng phí cuộc sống của mình, cho nên, em nghĩ anh lúc nào rảnh rỗi sẽ tìm em …”
Sắc mặt Miêu Tam rốt cục dịu xuống, “Vậy sau này?”
Tôi xoa xoa thái dương, “Gọi, không có việc gì cũng gọi cho anh, mãi đến anh nói em phiền mới thôi…”
Miêu Tam đột nhiên lại nghiêm túc hỏi: “Đến thế nào?”
“Bắt xe đến, quá mười một giờ còn tăng giá đấy …” Nên nói bình thường tôi lửa cháy đến chân mày mới bắt xe, hiện ở trong lòng có chút đau đớn.
Miêu Tam nhướng mày hỏi: “Như thế nào? Cảm thấy thiệt thòi?”
Tôi vội xua tay, “Không dám không dám, vì anh, vài đồng ấy tính là gì? Đương nhiên, nếu anh chịu chi trả em cũng không ý kiến.” Nói xong tôi lục hóa đơn trong túi ra.
Không nghĩ tới Miêu Tam thật sự nhận lấy, dở khóc dở cười nói: “Dư Thắng Nam, đây cũng mệt em nghĩ ra được.” Nói xong vô cùng khinh thường tiện tay ném đi.
Tôi vội nhặt lên, “Làm gì thế, anh nghĩ rằng em thực sự tìm anh chi trả hả, người ta nói đùa với anh thôi. Em đây là gửi cho lão Tần, cậu ta tìm hóa đơn khắp thế giới đó.” Tôi vuốt phẳng hóa đơn sau đó cất vào túi có chút mất hứng nói, “Kỳ thật em thật không biết anh vì sao tức giận, em cũng nói đó là em làm việc cho lão Tần, cũng không phải thật sự hẹn hò cùng người khác giới, hơn nữa, cho dù là em hẹn, em cũng không thể hẹn cái dạng đó chứ? Còn có, anh xem, bởi vì anh xuất hiện, hỏng chính sự của lão Tần, tối hôm nay lão Tần cào cửa nhà em, em cứ thế không dám mở, nếu thả cậu ta đi vào, lúc này em đã không thể sống sót đến được chỗ anh…”
Miêu Tam cau mày nói: “Dư Thắng Nam, ban đầu anh chính là cảm thấy em có chút dong dài mà thôi, hiện tại mới phát giác em thế nào giống như đúc người nói ho lao.”
“Được, em không lải nhải.” Nói xong, tôi vội câm miệng nhìn anh ta.
Miêu Tam dang cánh tay dùng ánh mắt ra hiệu cho tôi, tôi lắc lắc đầu không hiểu ý tứ của anh.
Miêu Tam tức giận đến thở dài, nói rõ ra: “Lại đây ôm một cái…”
Tôi “ồ” một tiếng, vội vàng nhào vào trong lòng anh vòng lấy thắt lưng của anh, Miêu Tam cũng đột ngột xiết chặt cánh tay.
Miêu Tam tì cằm ở đỉnh đầu tôi, nói như đùa: “Anh chỉ là muốn xem xem em có thể chủ động tìm anh hay không, không ngờ em liền thực sự không tìm anh, lòng anh đều bị em tổn thương.”
Tôi ở trong lòng Miêu Tam ngẩng đầu, “Thật ra em muốn gọi đến, chỉ là, em sợ anh kỳ thật đã hối hận …”
“Vì sao nghĩ như vậy?” Miêu Tam cúi đầu hỏi tôi.
Tôi dán hai má tại trong ngực Miêu Tam không nói gì, Miêu Tam cũng không lên tiếng. Sau đó Miêu Tam ôm tôi đến trên giường giúp tôi cởi áo khoác và giày, ôm chặt tôi nằm ở trên giường.
Tối nay Miêu Tam quy củ khác thường, chúng tôi thậm chí ngay cả hôn môi đều không có cứ như vậy dựa sát vào nhau ngủ thiếp đi.
*********************
Tôi cùng Miêu Tam trải qua mấy ngày gần đây ở chung tựa như càng ngày càng hài hòa, chỉ là ba tôi sau khi tỉnh táo đối với Miêu Tam đã có một loại lạnh nhạt như có như không, cứ cảm thấy dưới sự yên ả là từng gợn sóng dập dờn tôi không nhìn ra, sẽ vào một ngày nào đó biến thành cơn sóng thần dữ tợn ập lấy tôi, đương nhiên, cũng có lẽ là tôi nghĩ quá nhiều.
Thời gian này bà nội Miêu và ông nội Miêu lần lượt gọi điện cho tôi, tôi đại khái úp mở một chút tình hình của ba tôi, cũng vì bản thân đi không từ giã mà xin lỗi, cũng may hai cụ đều rất thông suốt, tới tấp bảo tôi chăm sóc ba ba cho tốt, có rảnh thì trở về thăm bọn họ.
Tôi chỉ có thể gật đầu đáp lời, trong lòng hiểu rõ, chỉ cần là một ngày Miêu Hiển Lệnh không tiếp nhận tôi, thì một ngày tôi cũng không có khả năng bước qua cánh cửa đó.
Như vậy thật yên lặng qua vài ngày, tôi chủ động đi công ty tìm bà chủ. Từ lúc bắt đầu đi làm tôi chưa từng rảnh rỗi thời gian dài như vậy, nếu không kiếm tiền, tôi cùng ba tôi uống gió Tây Bắc.
Cũng may bà chủ nghe tôi nói muốn đi làm một lần nữa, cao hứng vô cùng, tôi cũng rốt cục thì thả lỏng tâm tình. Vốn tưởng rằng từ chức vậy bà chủ sẽ nói một tràng dài, không nghĩ tới trong lòng bà ấy còn thật sự nghĩ đến tôi, tôi nhất thời nắm tay quyết định sau này làm trâu làm ngựa cho bà chủ.
Bạn đang đọc bộ truyện Kế Hoạch Quyến Rũ Không Hoàn Mỹ tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Kế Hoạch Quyến Rũ Không Hoàn Mỹ, truyện Kế Hoạch Quyến Rũ Không Hoàn Mỹ , đọc truyện Kế Hoạch Quyến Rũ Không Hoàn Mỹ full , Kế Hoạch Quyến Rũ Không Hoàn Mỹ full , Kế Hoạch Quyến Rũ Không Hoàn Mỹ chương mới