Tiểu Sơ và người đàn ông đó trông khá giống nhau nhưng chẳng qua cũng chỉ là vì thế giới rộng lớn, người giống người, vật giống vật mà thôi.
Cố Thời Mộ nhận ra cô có thái độ chống đối với chuyện này nên cũng không ép cô thêm nữa.
Trước khi có kết quả giám định huyết thống thì dù cho có nói gì cũng là quá sớm.
Sau này thế nào thì phải xem kết quả giám định ra sao đã.
Cố Vãn Phong bước đến trước mặt Đường Tiểu Thứ, quỳ một gối xuống đất và nói: “Cậu chủ nhỏ, tôi thua rồi, cậu nhổ tóc hay là để tôi tự làm đây?”
“Để em, để đấy em!” Đường Tiểu Thứ hào hứng vò hai bàn tay nhỏ lại với nhau.
Cố Thời Mộ: “…”
Con trai à, mẹ con đã đánh thua người ta mà.
Mẹ con đang đau lòng đấy, con không nhìn thấy sao?
Con vô tâm như thế mà được à?
Đường Tiểu Thứ không nghe thấy những lời phàn nàn trong lòng anh, cậu bé hào hứng nhổ một cọng tóc của Cố Vãn Phong và đưa sang cho Đường Tiểu Sơ như đang dâng lên vật báu rồi nói: “Anh, cho anh này!”
“Không thèm.” Đường Tiểu Sơ ghét bỏ, chau mày và nói: “Bẩn lắm.”
Cố Vãn Phong bị ghét bỏ nên cảm thấy rất ấm ức.
Tối nào anh ta cũng gội đầu mà.
“Ồ…” Đường Tiểu Thứ chớp mắt, hỏi Cố Vãn Phong: “Anh trai, em nhổ tóc như thế anh có đau không?”
Cố Vãn Phong không biết tại sao cậu bé lại hỏi như thế, anh ta bối rối lắc đầu và nói: “Không đau… nhỉ?”
Cố Thu Vũ đứng bên cạnh anh ta tỏ vẻ khinh thường.
Đau là đau, không đau là không đau.
Không đau… nhỉ là ý gì chứ?
Đôi mắt to ngập nước của Đường Tiểu Thứ ngước lên nhìn Cố Vãn Phong, nói: “Anh trai à, thật ra tóc rất đáng quý! Mặc dù bây giờ tóc của anh rất dày nhưng rồi nó cũng sẽ bị rụng đi, nhổ một cọng, rụng mười cọng, nhổ mười cọng, rụng một trăm cọng, bị hói đáng sợ lắm đấy.”
“…” Cố Vãn Phong.
Vì vậy, rốt cuộc cậu chủ nhỏ đây muốn nói điều gì?
Xin cậu hãy nói thẳng ra, đừng thử thách tôi nữa được không?
Cố Thu Vũ nóng ruột thay cho Cố Vãn Phong, anh ta chen miệng vào hỏi: “Cậu chủ nhỏ, nếu như cậu ấy xin cậu nể tình, đừng nhổ chín cọng tóc còn lại của cậu ấy nữa thì cậu có điều kiện gì không?”
“Được thôi, được thôi! Đầu hói đáng sợ lắm, chúng ta sẽ không nhổ tóc nữa!” Cậu nhóc giơ ngón tay nhỏ trắng trẻo non nớt của mình lên và nói tiếp: “Một sợi tóc một trăm tệ, các anh trả cho em chín trăm tệ thì em sẽ không nhổ chín cọng tóc còn lại kia nữa.”
Bạn đang đọc bộ truyện Kết Hôn Chớp Nhoáng Thiên Tài Bảo Bối tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Kết Hôn Chớp Nhoáng Thiên Tài Bảo Bối, truyện Kết Hôn Chớp Nhoáng Thiên Tài Bảo Bối , đọc truyện Kết Hôn Chớp Nhoáng Thiên Tài Bảo Bối full , Kết Hôn Chớp Nhoáng Thiên Tài Bảo Bối full , Kết Hôn Chớp Nhoáng Thiên Tài Bảo Bối chương mới