Editor: Gạo Đen
Chương 8:Thuộc chòm sao Bọ Cạp hả!
Tạ Diễn không nhìn thấy sắc mặt Cù Tranh Viễn càng ngày càng đen, tiếp tục thêm dầu vào lửa: "Không ngờ rằng tôi lại có cháu trai sớm như vậy."
Máy điều hòa ở giữa vẫn thổi vù vù mà mồ hôi lạnh trên đầu Cù Tranh Viễn lại thi nhau chảy xuống.
"Mồm mép lanh lợi thật đó, có điều bọn họ không đăng ký kết hôn, có thể chia tay bất cứ lúc nào, chưa chắc cậu được làm cậu của tôi đâu."
Bên ngoài, tiếng giày cao gót từ xa đang tới gần, Tạ Diễn ngước mắt nhìn ra, một nam một nữ cùng với một cô bé đi vào cửa, có lẽ là một nhà ba người.
Cô bé da trắng, rất xinh đẹp, trên mũi có một cặp kính màu đen, mái tóc đen nhánh được búi lên, thân hình nhỏ gầy, mang áo thun kết hợp với váy ngắn, trông vô cùng đơn giản nhưng rất dễ thương.
Cô bé đầu tiên chào hỏi Cù Bình Sinh: "Cậu", sau đó nhìn về phía Cù Tranh Viễn: "Anh, em gửi tin nhắn WeChat cho anh sao anh không trả lời?"
Cù Tranh Viễn giả vờ nhìn điện thoại, "Ơ" một tiếng, "Anh không thấy."
Xạo quần.
Tạ Diễn nhớ rõ lúc tin nhắn vừa mới đến, Cù Tranh Viễn đang bận đánh cương thi và bắn chết mấy bông hoa.
Đúng là người hai mặt.
"Lục Quân, gọi dì đi con." Mẹ của Lục Quân nhắc nhở.
Lục Quân nhìn thoáng qua Tạ Mạn, cười hỏi Cù Bình Sinh: "Đây là dì nhỏ tương lai của con phải không?"
Cù Bình Sinh ngẩn người, tựa hồ không đoán được sẽ bị hỏi vấn đề kiểu này, hơi gật đầu.
"Vậy không nên gọi dì đâu," Lục Quân ngọt ngào mà kêu một tiếng "Mợ nhỏ".
Tạ Mạn lập tức lên tiếng, mặt mày hớn hở, duỗi tay đẩy Cù Bình Sinh: "Sao anh không nói với em cháu gái anh muốn đến đây, em còn chưa chuẩn bị quà gì cho cô bé."
Cù Bình Sinh nói: "Bọn họ biết em tới, nên mới đến đây, dù sao về sau còn nhiều cơ hội gặp nhau, lần sau chuẩn bị cũng được."
Người lớn đang nói chuyện,sự chú ý của Lục Quân rơi vào người Tạ Diễn, đánh giá trên dưới một chút rồi hỏi: "Anh là bạn của anh trai em hở?"
Tạ Diễn trả lời Lục Quân: "Anh là cậu của hắn ta."
Chỗ ngón chân lập tức truyền đến một cơn đau thấu tim, Tạ Diễn "Áuuu" một tiếng, ôm lấy cẳng chân, sửa lại lời nói: "Tương lai, tương lai."
Lục Quân từ trước đến nay nhiệt tình, không sợ người lạ, ngồi xuống bên cạnh Tạ Diễn: "Anh bao nhiêu tuổi rồi?"
"Sắp mười bảy."
"Vậy em nhỏ hơn chị vài tuổi rồi, phải gọi tôi là chị." Lục Quân nói.
"Dạ "Tạ Diễn ngoan ngoãn gọi chị.
Tiếng Cù Tranh Viễn vọng đến: "Tôi cùng em ấy đồng trang lứa, cậu bắt tôi gọi cậu là cậu, sao không bắt em ấy gọi cậu?"
Tạ Diễn đối với mấy cái xưng hô này không biết nhiều, lại lần nữa mở ứng dụng tính toán thân phận.
Đáp án hiện ra: Quan hệ họ hàng xa, lớn tuổi thì gọi ông, bạn cùng lứa tuổi thì gọi người đẹp và anh đẹp trai đi ~
Cù Tranh Viễn: "......Ứng dụng này như bị chập mạch í."
Lục Quân cá tính, vui vẻ lại chủ động, vài phút ngắn ngủi, Tạ Diễn đã cùng cô bé thêm bạn bè, còn hẹn nhau bắt đầu chơi đua xe.
Không bao lâu sau, giọng nói mềm mại, nhỏ nhẹ của Tạ Mạn từ nhà ăn truyền đến phòng khách: "Đến đây ăn cơm đi."
Có phong thái của nữ chủ nhân.
Tạ Diễn nhìn liếc mắt nhìn biểu tình Cù Tranh Viễn, tức khắc cảm thấy phòng khách có thể không cần bật điều hòa.
Một cái bàn tròn lớn đủ cho mười người ngồi, Cù Tranh Viễn ngồi cách xa phòng khách, Tạ Diễn ngồi đối diện hắn, cách nhau một dải ngân hà, bên tay trái cậu là Tạ Mạn và Cù Bình Sinh, bên tay phải là ba người nhà họ Lục.
Cù Tranh Viễn bỗng nhiên mở miệng, nói với giọng châm chọc.
"Biết chúng tôi thường ăn cái gì không?"
Tất cả im lặng.
Chỉ có Tạ Diễn hiểu.
Hôm đó lúc xem vòng bạn bè của Cù Tranh Viễn, cậu nói muốn biết mấy người nhà giàu ăn cái gì.
Không ngờ đối phương vẫn còn nhớ rõ ràng.
Thuộc chòm sao Bò Cạp hả!
Tạ Diễn lẳng lặng liếc xéo hắn.
Đồ ăn nóng lần lượt được đem lên, bầu không khí trên bàn cơm không tính là nhiều náo nhiệt nhưng cũng không xấu hổ, chủ yếu là người nhà họ Lục đều là biết ăn nói, đề tài từ công việc cho tới việc học của Lục Quân, lại đến sinh hoạt hằng ngày, nói mãi cũng không hết.
"Đúng rồi, Tiểu Mạn đang làm ở đâu vậy?" mẹ Lục Quân hỏi.
"Bất động sản Thượng Đỉnh."
"Làm chức vụ gì vậy?"
"Nhân viên môi giới nhà đất."
Nụ cười trên môi mẹ Lục hơi cứng lại, "À" một tiếng, tiếp tục giữ phép lịch sự của người lớn, khách sáo khen ngợi: "Vậy cũng rất tốt, có thể quen biết với nhiều người."
"Tôi thấy không tốt lắm," Cù Bình Sinh nói, "Làm việc bên đó quá mệt mỏi, tôi chuẩn bị cho em ấy đến công ti làm thư kí cho tôi."
"Thư ——kí——?"
Giọng nói của Tạ Diễn và Cù Tranh Viễn đồng thời vang lên, ánh mắt tập trung nhìn vào người Cù Bình Sinh, giọng nói trong trẻo và trầm thấp trộn với nhau, nghe rất kì quái, trong sự nghi ngờ còn có chứa một chút cảm xúc không rõ ràng.
Xưa nay chưa từng ăn ý đến vậy.
Ăn ý đến mức sau khi hai người nói xong, còn liếc mắt nhìn nhau một cái.
"Đúng vậy, có chuyện gì không?" Cù Bình Sinh nói, "Em ấy rất có hứng thú với thiết kế,tôi định sẽ cùng em ấy ra nước ngoài để xem vải trong hai ngày."
"Oh—— xem vải à ——"
Tạ Diễn và Cù Tranh Viễn lại lần nữa ăn ý liếc nhau, nháy mắt từ kẻ thù chuyển thành đồng bọn.
Loại cảm giác này nên hình dung như thế nào đây ta, giống như giáo viên chủ nhiệm hỏi học sinh vì sao em không mang sách bài tập, học sinh nói bị chó tha đi rồi.
Bạn đang đọc bộ truyện Khắc Tinh - Cổ Cửu Châu tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Khắc Tinh - Cổ Cửu Châu, truyện Khắc Tinh - Cổ Cửu Châu , đọc truyện Khắc Tinh - Cổ Cửu Châu full , Khắc Tinh - Cổ Cửu Châu full , Khắc Tinh - Cổ Cửu Châu chương mới