Chương 8: Tiềng Cười
Lão Gia Hỏa thấy hắn như vậy cũng không muốn đả kích hắn, bời vì đằng sau mới là rèn luyện thật sự, lão cho Hải Long vài phút để hưởng thụ, sau đó mới nói:
“ Ngươi chuẩn bị xong chưa”
Hải Long vẻ mặt ngạc nhiên ngây thơ vô số tội đáp lại:
“ Chuẩn bị cái gì vậy sự phụ, đừng nói là người định tạo bất ngờ cho con ấy nhé, con ngại lắm hì hì”
Lão Gia Hỏa trong lòng cười nhưng vẫn cố giả vờ bình tĩnh nói :
“ Đúng ta định tạo bất ngờ cho ngươi, có muốn biết hay không”
“ Tất nhiên rồi sư phụ” Hải Long thực sự không biết lão hỏi câu này để làm gì, nhưng trong lòng hắn hiện lên một dự cảm không lành.
Lão bình tĩnh từ tốn nhưng mang vẻ cười cười nói:
“ Bây giờ ngươi cần nâng tảng đá này xong rồi hạ rồi nâng lặp lại động tác này 20 lần”
Không biết từ đâu trong không gian viên châu xuất hiện tảng đá to bằng quả bóng rơi xuống cách hắn khoảng 2m, tiếng “ ầm ầm vang lên”.
Lão còn bổ sung 1 câu: “ Sau khi ngươi nâng xong lại tập cho ta 10 hành động trong công pháp ta cho ngươi, mỗi 1 hành động 100 lần, liên tục trong 1 tuần, có lẽ từ bây giờ ta sẽ ngủ một lúc, có thể sau khi ngươi thực sự ngươi bước vào giới tu chân thì lúc ấy, ta tự nhiên tỉnh lại”.
Sau khi hết câu nói ấy không còn một tiếng động nào nữa vang lên, chắc hẳn lão thực sự đi rồi, làm cho không gian trở nên yên tĩnh hơn bao giờ hết, bất quá bây giờ trong không gian này còn 1 người kèm theo khuôn mặt xệ xuống khóc thì không giống, khóe miệng giật giật.
“Sư phụ người quá nhẫn tâm với đồ nhi!”
Bất quá trong không gian này chỉ có hắn nói hắn nghe, không có một tiếng động nào vọng lại cả, hắn cũng không muốn nói nữa, vì hắn nói cũng chả ai nghe, mà hắn không biết cách nào để thoát ra khỏi viên châu này, hắn đành làm theo căn dặn của sư phụ hắn.
‘ Mẹ.. cái tảng đá này cũng quá nặng đi”
Hải Long vừa nhấc cục đá lên chưa được bao lâu mà hắn đã thở hồng hộc, bất quá cũng không trách được hắn bởi vì hắn còn đang trong hình hài của một đứa trẻ 10 tuổi, nhưng từ nhỏ sống trong hoàn cảnh nghèo túng nên hắn cũng có sức mạnh vượt trội hơn so với những người cùng tuổi.
Hải Long biết rằng ngay lúc này sức lực của hắn vô cùng yếu, chỉ có chăm chỉ và kiên trì có thể khiến hắn lột xác biến thành một con người khác được.
Thời gian cứ trôi qua:
“17”
….
“18”
…..
“19”
…..
“ 20… hộc hộc” một tiếng thờ phì phỏ thoát ra khỏi mồm của hắn.
Thật sự nhìn hắn lúc này giống như bị chó đuổi một đoạn vô cùng xa vậy, mặt mũi tóc tai đều thấm đẫm mồ hôi, nhưng bất quá hắn cũng cảm nhận được sự đốt cháy trong cơ thể mình ngay lúc này, hắn cũng không có thời gian nghỉ ngơi nhiều bởi vì bây giờ hắn vô cùng muốn cải thiện được thể chất lẫn sức khỏe của mình, liền quay sang luyện tập 10 hành động kia.
Hải Long ngồi nghiên cứu những hành động kia.
“ Cái hành động gì mà khó tập như vậy!” mặt hắn nhăn nhó.
Nhưng mưa dầm thấm lâu, bất quá một lúc sau khi nghiên cứu Hải Long cũng hiểu sơ qua cái hành động này.
Tay chân hắn cố vẹo theo làm sao để giống với tư thế trong sách, một lúc sau cái tư thế hắn làm ra cũng miễn cưỡng được coi có một chút giống trong sách.
Cứ theo những hành động, mà không biết thời gian bao lâu, trong không gian viên linh châu, một thân ảnh với dáng vẻ vô cùng chăm chú và nghiêm túc đang điên cuồng tập luyện.
Những tư thế mà Hải Long tập ngay lúc này cũng có phần thành thục hơn, chuẩn chỉ hơn trước rất nhiều chứng tỏ rằng hắn vô cùng nghiêm túc với cuộc rèn luyện này.
Lại một thời gian nữa trôi qua, mà Hải Long lúc này cũng không biết lúc này là lúc nào nữa, hắn chỉ tập trung vào tu luyện mà hắn không quan tâm những thứ xung quanh, bất qua bây giờ hắn mới nhận ra, hắn không cảm giác được cơn đói nào cả từ lúc hắn bước vào trong linh châu này.
Hải Long có một suy đoán cho cái này, bởi vì từ lúc hắn bước vào viên linh châu này, có một lực lượng thần bí nào đó cứ vận chuyển qua thân thể hắn, vô cùng dễ chịu và thoải mái, khiến hắn bỏ qua cơn đói, càng suy nghĩ càng khiến hắn đau đầu hắn không thèm nghĩ nữa dù gì mình cũng có lợi.
Tiếng phốc phốc cứ liên tục vang lên trong không gia viên châu….
…..
Thực sự cường độ tập luyện của Hải Long quá mức kinh khủng, liên tiếp luyện tập, dù hắn chỉ nghỉ ngơi không bao lâu, bất quá nhờ vào sự hồi phục thể lực nhanh chóng của viên châu này tỏa ra, khiến hắn lao đầu vào tập luyện.
Đến này thứ 4 của buổi rèn luyện, cơ thể Hải Long lúc này dường như có một sự cải biến lớn, toàn thân trở nên săn chắc hơn bao giờ hết, cơ bắp hiện ra rõ ràng, trông vô cung bắt mắt, nhưng hắn cũng chỉ là 10 tuổi mà thôi cơ thể chưa phát triển hoàn toàn.
Hải Long hét lên một tiếng:
“ Ta cần nhanh chóng về nhà không thì mọi ngươi sẽ nhớ ta c·hết mất.. huhu” giọng nói mang một vẻ thê lương của người con xa xứ.
Hải Long ở trong không gian của giới châu trong khoảng thời gian dài, không có ai để bắt chuyện cả, mà hắn lại thuộc vào dạng người hướng ngoại, không nói chuyện thời gian dài khiến hắn buồn chán không thôi, đành đem hết nỗi buồn vào trong người mà điên cuồng tập luyện.
Một phần để cố quên đi sự buồn chán đó…
Thật sự 3 ngày diễn ra nhanh chóng ra như một cái chớp mắt, nhưng đối với Hải Long như cả gần một thế kỉ vậy.
Tiếng phốc phốc lại liên tục vang liên bất qua những hành động này lại vô cùng nhanh chóng và chính xác đến cực điểm, mỗi động tác của hắn vô cùng dứt khoát mạnh mẽ, vượt xa những biểu hiện trước đó mà mới bắt đầu tập luyện.
Không kìm nổi lại sự hạnh phúc của Hải Long ngay lúc này hắn hét lên một tiếng thật to, ẩn sâu trong đó có 1 tia hạnh phúc không thể tả hết được.
“Mẹ kiếp.. cuối cùng cũng xong… cái buổi rèn luyện này thực sự là quá kinh khủng đi..”
Thực sự để mà nói mới tầm tuổi này của hắn đang ở trong độ tuổi vẫn còn đái dầm ra giường, tuổi ăn tuổi mặc, tuổi để hưởng thụ của cuộc sống, bây giờ lại tống hắn vào đây để rèn luyện cái bài tập này quá mức là kinh khủng đi..
Nhưng niềm vui lại chưa được bao lâu.
“ AA bây giờ ta ra kiểu gì đây”
Sư phụ của hắn thật sự có một chút nhẫn tâm không nói không rằng mà đã đi rồi.
“ Cứ như này cũng không phải là cách mình phải tìm cách thôi”
Nghĩ qua nghĩ lại rồi hắn mới thốt lên.
“ AAA đúng rồi viên châu này đã nhận mình làm chủ rồi mà”
Suy nghĩ vừa lóe lên, hắn lại ngồi xuống, thầm nghĩ “ có lẽ chỉ cần ra lệnh cho nó là được đúng không nhỉ” hắn tưởng giống như lần trước hắn hô “ Dung nhập vào cho ta” là có thể làm được, nhưng kết quả quê đéo chiu được, nhưng bất quá hắn cũng cho rằng lúc ấy mình cũng chưa đủ cứng rắn mà thôi.
Nhưng lần này hắn nghĩ khác, chẳng may có kì tích sảy ra.
“ Ra” một tiếng quát vô cùng róng rạc mang theo một chút uy nghiêm.
Ông trời dường như đang mỉm cười với hắn, sau tiếng quát đó cả thân thể hắn đột nhiên biến mất bay ra khỏi không gian của viên linh châu.
Hải Long lúc này mới nhận ra mình đang ở trong hang động lúc trước, bất quá hắn cũng vui mừng không tả xiết.
“ AA cuối cùng cũng thoát ra.. HAHAHAA” một tiếng cười dường như dồn nén bao nhiêu cảm xúc lắng động trong hắn thoát ra.
......
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!