Chương 4:Giọng nói bí ẩn
Hải Long:
“ Hái vào trước đã về nhà rồi tính”
Hái xong hắn liền đi tới vách núi ở gần đó để tìm kiếm, Hải Long:
“ Sao cái núi này cao thể nhỉ, lại còn khó trèo lên nữa haizz”
Nói vậy nhưng hắn vẫn trèo lên, vì hắn không muốn ở đây thêm một chút nào nữa, vì trời sắp chuyển sang thối thì sẽ vô cung khó tìm thấy được linh thảo, không biết hắn trèo được trong bao lâu mà bây giờ hắn chỉ thấy sau lưng mình vô cùng lạnh, gió thổi vào gáy hắn khiến hắn rùng mình một phát, quay đầu nhìn xuống khiến hắn xít té ngã, bởi vì lúc này độ cao hơn tòa nhà 7 tầng.
Hải Long:
“ Mẹ ơi, con sợ độ cao”
Biết đã đến đây rồi thì không thể nào quay đầu được nữa, đâm lao thì phải theo lao thôi, nhưng lúc này cơ thể hắn vừa mệt mỏi lại đói bụng, khiến tay chân của hắn vô cung bủn rủn như sắp té ngã, nếu hắn mà ngã xuống từ độ cao này thì cái cơ thể của mình không biết biến thành cái dạng nào nữa.
Nghĩ đến thế thôi mà hắn không dám nghĩ tiếp nữa, đành cố gắng hết sức tìm kiếm thảo dược thôi, trời không phụ lòng người trèo dược một lúc thì hắn phát hiện trên đầu hắn khoảng 1-2 mét, 2 cây thảo dược phát ra ánh sáng vô cùng mờ nhạt, linh thảo khác với thảo dược ở chỗ, linh thảo hấp thụ linh khí của đất trời trong nhiều năm để có thể từ thảo dược mà biến thành linh thảo, mà linh thảo lại cô cùng hiếm thấy, khiến chúng trở nên đặc biệt hơn.
Hải long vội vàng, khẩn trương và xúc động, hắn biết nêu hái xong 2 cây này hắn có thể trở về nhà rồi.
Hải Long:
“ Các ngươi chờ ta một lúc, ta sắp tới nhổ các ngươi đây hhee”
Vội tốc độ của hắn nhanh chóng tới chỗ của 2 cây linh thảo, 2 cây thảo dược thật là may mắn đúng là thứ hắn đang muốn tìm kiếm, hắn cười hiểm trá trông vô cùng bất chính, cười nói:
“ Ta chắc chắn la thiên mệnh tử rồi hahaa”
Cầm linh thảo trong tay, nhanh nhẹn cất vào trong áo một cách cẩn thận
Lúc này Hải Long chợt tỉnh ra, khuôn mặt xệ xuống như muốn khóc:
“ Mẹ kiếp lên núi đã vô cùng mệt rồi, xuống núi lại càng khó nữa”
Thật vậy khi lên núi hắn chỉ có 1 mục đích duy nhất là tìm linh thảo để nhanh còn về, mà không nghĩ tới cách xuống núi thế nào.
Hắn đành liều, lên núi như nào thì hắn xuống núi kiểu ấy, lúc này hắn vô cung cẩn thận từng tí một, tay bám vào đá, mắt thì nhìn xuống để xem có chỗ nào phù hợp để chân không, không biết từ bao giờ hắn cứ leo xuống cách mặt đất chỉ có một nửa độ cao lúc trước, khiến hắn thầm vui mừng:
Hải Long:
“ Ai bảo ta quá vô song điii haha, chẳng mấy chốc lại có thể xuống núi”
Vừa mới dứt lời cái chân của hắn, chạm phải thứ gì đó, khiến chân hắn trượt khỏi vách đá, mà ca thân người cũng bị kéo theo hắn căm giận nói.
“ Á mẹ mới nói chưa.. kịp dứt lời, ta thề từ nay về sau sẽ không bao giờ gáy nữa”
Lúc này ân hận cũng không kịp nữa, cả thân thể lao v·út xuống núi, trong đầu hắn hiện lên những hình ảnh thân thuộc Thái Đức và Đình Hiền, Gia Thiết, mọi người trong làng, một giọt nước mắt từ trên khuôn mặt rơi xuống, Hải Long cảm động nói:
“ Hẹn mọi người ở kiếp sau, nếu kiếp có thể làm bạn với mọi người là phúc phận của ta”
Một tiếng giầm, cơ thể Hải Long rơi xuống, máu như l·ũ c·uốn tuôn ra như mưa, cái ảo mỏng manh của hắn cũng không thể chịu được liến rách ra nhiều chỗ, mồm của hắn cũng phụt ra một ngụm máu, hòa trộn vào với áo, hiện trạng lúc này còn tồi tệ hơn Thái Đức hơn chục lần.
Ở trong tâm trí của Hải Long lúc này xuất hiện vô cùng nhiều dòng suy nghĩ:
“ Sống .. ngươi nhất định phải sống… không phải ngươi nói muốn tìm ra bố mẹ mình hay sao.. tỉnh lại đi”
Hải Long:
“ Đúng ta nhất định phải sống, để thực hiện những điều ta muốn làm ta muốn bất tử a a”( nhưng mà hiện trạng của hắn lúc này trông giống b·ất t·ỉnh hơn là bất tử haha)
Thân thể hắn lúc này ngọ nguậy nhưng vô cùng yếu ớt, mắt hắn mở ra cố gắng để nhìn mọi thứ xung quanh nhưng không tài nào mà mở hẳn ra được, chỉ mở hờ hờ, nhưng cũng đủ để hắn hình dung mình đang ở nơi nào.
Hải Long vô cùng yếu ớt nói:
“ Mình .. đang .. ở ..đâu.. đây”
Cơ thể hắn hiện giờ đang ở trong một cái hạng động vô cùng lớn, kì lạ lúc trước hắn dò xét qua khu vực này để kiếm thuốc đâu có phát hiện ra hang động này, mà hang động lớn thế này mà chả ai phát hiện ra nó cả thật đúng là kì lạ.
Nước chảy từ trên những thạch nhũ xuống thẳng mồm hắn, mồm hắn cố gắng mở ra để uống chút nước, dùng hết sức lực của mình nhưng cũng chỉ có thể mở hé mồm ra, hắn thầm nghĩ:
“ Ta không thể c·hết ở nơi này được, ta còn chưa có vợ, chưa hưởng thụ hết tinh túy của cuộc sống, ta không muốn c·hết”
Dường như những suy nghĩ của hắn vô cùng là hữu hiệu, bởi vì trong động phát ra tiếng của một người nhưng lại vô cung quỷ dị, mạnh mẽ, khiến cho hang động rung lên tưng hồi.
Giọng nói quỷ dị phát ra:
“ Hahaha ngươi thật sự có muốn sống không”
Hải Long như đang c·hết chìm mà vô tình với phải gọng cỏ để cứu mạng, nên hắn vô cùng khẩn trương, hắn không chần chừ, cố gắng phát hết sức lực của mình để nói ra một câu, với giọng nói yếu ớt:
“ Có,.. nhưng ..chắc chắn.. ngươi phải .. có điều kiện gì đó.. nói đi”
Giọng nói kia kinh ngạc trước lời nói này của đứa trẻ chỉ khoảng 10 tuổi này, hắn thực sự không ngờ tới đứa bé này có thể đoán ra được suy nghĩ của hắn, hắn cười lên một tiếng:
“ Hahaha không ngờ ngươi còn bé như vậy mà đoán được suy nghĩ của ta, thật đáng khen”
Giọng nói lúc này trầm ngâm một rồi mới nói:
“ Nếu ngươi thực sự muốn sống thì phải chấp nhận điều kiện của ta thứ 1 ngươi trong vòng 12 năm phải vào được thiên đại tông môn của Đại Nam Thiên Quốc, thứ 2 ngươi phải tới được Tinh Linh Quốc, Nguyệt Hoa Quốc, và Cửu U Huyền Quốc, thứ 3 ngươi phải giúp ta hồi sinh lại, liệu ngươi có đồng ý được không”
Hải Long lúc này không thể mở mồm ra được nữa lúc nãy hắn nói một câu thôi mà cũng phải rặn mãi ra mới được, lúc này hắn nghĩ:
“Mẹ kiếp lão gia hỏa này hỏi nhiều thế nhỉ bộ có bị mù hay không, coi thân thể của ta như này, liệu có mở mồm ra nói với ông không”
Giọng nói kia thấy hắn nằm im bất động, mới nhận ra hắn cười cười nói:
“ Hahaa ta quên mất thể trạng của ngươi bây giờ”
Hải Long:
“ Con mẹ ông, như thế này mà vẫn nói được”
Từ trong sâu ở trong hang động, 1 tia sáng lóe lên, bay vụt vào trong tiềm thức của hắn, trong đầu hắn bây giờ hiện lên giọng nói vô cùng quỷ dị kia.
“ Được rồi ngươi nói đi”
Hải Long lúc này vô cùng bất ngờ, vì hắn chưa từng tiếp xúc với tiên thuật, hay bất kì ma pháp thần thông nào khác, nên hắn vô cùng ngạc nhiên:
“ A biến thái.. sao ông lại vào được đây”
Lão Gia Hỏa lúc này:
“ Ngươi không cần biết ngươi có đáp ứng được điều kiện của ta hay không”
Hải Long:
“ Nhưng ta không có tiên thuật gì cả, mà cũng không phải là thiền tài, có thể giúp ông được không”
Giọng nói kia cười hahaa:
“ Ngươi chỉ cần nói có hay không cần nhiều lời như vậy, những điều kiện kia ta sẽ giúp ngươi”
Hải Long lúc này chỉ muốn được sống hắn có khao khát vô cùng mãnh liệt, hắn
###
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!