Nói tóm lại công dụng của linh tuyền vẫn là cường thân kiện thể, hơn nữa tác dụng càng thêm ôn hòa hơn so với đan dược.
Tiểu Nãi Hổ ngâm tắm mấy ngày, dần dần thích loại cảm giác này, đến nỗi lông ướt nhẹp gì đó cũng không thèm để ý.
Chỉ là nàng cho rằng dựa vào công dụng của linh tuyền, ít nhiều gì cũng nên tăng chút giá trị kinh nghiệm, liền giống như cắn dược.
Nhưng trên thực tế cũng không có, nàng quan sát giá trị kinh nghiệm mấy ngày không tăng một chút nào, nhưng thật ra dưới sự nhắc nhở của hệ thống, nàng mới phát hiện chiến lực của mình tăng 1,2 điểm.
Có lẽ là do cải thiện thể chất đơn thuần mang lại, nhưng mà 1, 2 điểm chiến lực này so với chiến lực gia tăng lúc thăng cấp, lại có vẻ nhỏ bé không đáng kể.
Vì thế việc ngâm linh tuyền này, liền được coi là hưởng thụ đơn thuần.
Chỉ là những lời này vẫn là về sau.
Trước mắt một ngày vội vội vàng vàng rốt cuộc trôi qua, Tiểu Nãi Hổ ngâm tắm xong chỉ cảm thấy cả người đều mềm nhũn, được Vân Thanh Việt ôm về giường nhỏ, bọc trong chăn mà ngủ ngon lành.
Ngày hôm sau tỉnh lại không bao lâu, Thanh Lam đã phái người đem Dưỡng Linh Đan mới luyện chế đến.
Cực phẩm Dưỡng Linh Đan xuất phát từ tay bát phẩm luyện đan tông sư quả nhiên không giống với Dưỡng Linh Đan mà các đệ tử tùy tùy tiện tiện luyện chế, bình ngọc đựng dược vừa mở ra, một mùi thanh hương đặc biệt thuộc về đan dược liền xông vào cánh mũi.
Tiểu Nãi Hổ ngửi qua liền cảm thấy tinh thần chấn động, rồi sau đó ăn thử một viên, lập tức liền nghe thấy thanh âm hệ thống nhắc nhở ——
"Đinh, chúc mừng ký chủ + 5000 giá trị kinh nghiệm."
Giang Mạch kinh hãi, sau đó lại ăn một viên, thăng một cấp ngay tại chỗ, lúc này mới tin tưởng thì ra cùng một đan dược xuất phát từ tay những người khác nhau, hiệu quả thật sự có chênh lệch gấp mười lần lớn như vậy —— Này đối với nàng mà nói đương nhiên là chuyện tốt, có Thanh Lam luyện đan tông sư như vậy, nàng cắn dược có thể cắn ít 90%, không chỉ có tiết kiệm răng, còn thêm tiết kiệm tiền!
Tiểu Bạch Hổ ném Dưỡng Linh Đan lúc trước ngay tại chỗ, sau đó dùng móng vuốt ấn lên cực phẩm Dưỡng Linh Đan vừa mới đưa tới, giơ tay ưỡn ngực "Ngao ô" vài tiếng, tỏ vẻ đan dược sau này của mình đều phải do Thanh Lam bao.
Này đương nhiên không có vấn đề gì, hiện tại Bạch Hổ còn nhỏ, Thanh Lam tùy tiện luyện mấy lò đan dược cũng đủ cho nàng ăn thật lâu.
Có nguồn cung khẩu phần ăn ổn định, ngày tháng Tiểu Bạch Hổ ở Minh Hà Phong cũng trở nên an ổn.
Mỗi ngày ngoại trừ cắn dược ngâm tắm cùng xem Vân Thanh Việt tu luyện, chính là làm nhiệm vụ hằng ngày, tuy rằng nhiệm vụ hằng ngày của hệ thống thật sự rất hố...
Nhiệm vụ hằng ngày ngày thứ nhất: Đưa quả đào cho sư tỷ.
Nhiệm vụ hằng ngày ngày thứ hai: Đưa quả đào cho sư tỷ.
Nhiệm vụ hằng ngày ngày thứ ba: Đưa quả đào cho sư tỷ.
...
Chín ngày liên tiếp đưa quả đào, không nói Vân Thanh Việt là cảm thụ gì, bản thân Tiểu Bạch Hổ nhìn quả đào cũng nhìn ngán.
Cũng may mà Vân Thanh Việt nhìn như quạnh quẽ, tính tình lại không tệ, mỗi ngày đều êm đẹp nhận quả đào nói lời cảm tạ với nàng.
Đến ngày thứ mười, Giang Mạch rốt cuộc đuổi đến trước khi tuyên bố nhiệm vụ hằng ngày nói với hệ thống: "Đừng lại nói sạn phân quan muốn quả đào bảo ta đưa, là ta ta cũng ăn đến ngán, hệ thống nhiệm vụ kia của ngươi liền không thể có một chút tâm sao?!"
Hệ thống mắc kẹt trong nháy mắt, có chút ủy khuất, đang muốn phân biệt hai câu lại thấy Vân Thanh Việt cầm theo kiếm đi tới —— Lúc có người ngoài, một hổ một thống luôn là có thể ít giao tiếp liền ít giao tiếp.
Tuy rằng người khác nghe không hiểu tiếng kêu của Tiểu Bạch Hổ, nhưng không có gì liền gào về phía không khí hai câu, nhìn qua cũng là kỳ kỳ quái quái.
Vì thế hai người đều câm miệng, Tiểu Bạch Hổ chủ động tiến lên, "Ngao ô" một tiếng xem như chào hỏi.
Vân Thanh Việt thấy thế cúi người bế lên, liền nâng ngực bụng của Tiểu Bạch Hổ để bế nàng lên, đôi mắt lưu ly thanh lãnh đối diện với đôi mắt kim sắc của Tiểu Bạch Hổ, hỏi nàng: "Hôm nay cùng ta đi ra ngoài, được không?"
Giang Mạch hoài nghi Vân Thanh Việt là không muốn nhận quả đào của nàng nữa, nhưng vậy lại có quan hệ gì đâu? Vội vàng không ngừng gật đầu đồng ý.
...
Lúc này đang là sáng sớm, mặt trời mọc mang theo mây mù dày đặc, ánh bình minh xa vạn dặm, phản chiếu Minh Hà Phong ánh sáng rực rỡ.
Trên ngọn núi cao và hiểm trở bên trái, một bóng người đứng đón gió, gió sớm thổi bay chân áo dài màu xanh của nàng, cuốn đi những giọt sương sớm vươn trên y phục.
Mà chủ nhân xiêm y lại không chút nào để ý đến điều này, ánh mắt nàng chăm chú, trường kiếm trong tay hoặc chặt hoặc trảm hoặc đâm, mỗi một chiêu một thức đều tràn đầy kiếm khí, rực rỡ lấp lánh.
Bạn đang đọc bộ truyện Khi Bàn Tay Vàng Gặp Gỡ Cá Mặn tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Khi Bàn Tay Vàng Gặp Gỡ Cá Mặn, truyện Khi Bàn Tay Vàng Gặp Gỡ Cá Mặn , đọc truyện Khi Bàn Tay Vàng Gặp Gỡ Cá Mặn full , Khi Bàn Tay Vàng Gặp Gỡ Cá Mặn full , Khi Bàn Tay Vàng Gặp Gỡ Cá Mặn chương mới