Edit: Lune
Bên dưới sự bao phủ của những tán lá xanh mướt là một căn biệt thự riêng biệt cực kỳ rộng lớn.
Cổng chính được xây bằng đá, chỉ riêng khí thế thôi cũng đã đủ đè bẹp người khác.
Ngay lối vào có một đài phun nước, những tia nước phun ra tạo nên một chiếc cầu vồng rực rỡ trên không.
Để tiện cho việc nói chuyện, Ngụy Tô Thận đã đuổi Arthur đi rồi tự mình lái xe.
Phương Sam: "Cha mẹ anh nhiều tiền ghê."
Ngụy Tô Thận day huyệt thái dương, bình thường mọi người hay nói "Nhà anh nhiều tiền ghê", Phương Sam chỉ thêm có đúng một từ vào nhưng không hiểu sao hắn lại thấy cảm giác thay đổi hẳn.
Ngay sau đó Phương Sam nhíu mày nói: "Trước khi anh bị đuổi ra khỏi nhà, chúng ta ít nhất cũng phải tạo dựng được một thế lực mạnh ngang ngửa, lúc đó mới có thể chống lại được."
Ngụy Tô Thận không nhịn nổi nữa lập tức cắt đứt mạch suy nghĩ của cậu: "Sẽ không bị đuổi ra ngoài."
Phương Sam dùng ánh mắt "Tôi biết anh tự ti mà" nhìn hắn.
Ngụy Tô Thận tỏ thái độ bề trên theo thói quen khi đàm phán: "Nếu cậu là hệ thống, vậy mục đích cuối cùng là gì?"
Phương Sam: "Thu thập điểm sướng cùng giá trị vả mặt, trợ giúp anh bước lên đỉnh cao của cuộc đời."
Ngụy Tô Thận không hỏi thêm nữa, chủ yếu là vì hắn không muốn thử thách giới hạn của bản thân.
Phương Sam chuyển đổi giữa âm thanh của thiếu niên và máy móc cực kỳ nhuần nhuyễn: "Hãy chọn hình thức tồn tại cho hệ thống: 1.
Cư trú trong não của ký chủ.
2.
Hình thức con người."
"Hình thức con người." Ngụy Tô Thận thậm chí còn không thèm suy nghĩ.
Phương Sam: "Yêu cầu ký chủ trả lời lại một cách tiêu chuẩn, chọn 1 hoặc 2, không cần lặp lại câu trả lời."
Trong khoảnh khắc này, Ngụy Tô Thận có chút tin vào nhân quả báo ứng và sự tồn tại của Phương Sam chính là để thử thách sự kiên nhẫn ít ỏi của hắn hết lần này đến lần khác.
Nghĩ tới đây, Ngụy Tô Thận híp mắt lại, giọng điệu nguy hiểm: "Tôi chọn 2."
Phương Sam: "Ký chủ muốn tôi đóng vai gì?"
Nói xong, quần áo tụt xuống một nửa, thần thái cực kỳ quyến rũ: "1.
Người tình lẳng lơ..."
Chỉ sau vài nhịp thở, người đẹp biến mất, thay vào đó là một em bé có làn da trắng nõn đang nâng hai tay lên đòi bế: "2.
Đứa con trai nhỏ giỏi giang nhưng xấu bụng."
Chờ một hồi lâu vẫn không thấy Phương Sam nói tiếp.
Ngụy Tô Thận: "3 đâu?"
Phương Sam nói một cách nghiêm túc: "Chỉ có hai lựa chọn được đưa ra."
Mí mắt Ngụy Tô Thận giật giật, hỏi một câu không liên quan: "Nếu giải trừ trói buộc với hệ thống thì tôi cần phải trả giá cái gì?"
Phương Sam: "Tính mạng."
"....Tôi chọn 1."
Phương Sam giống như hơi tiếc vì hắn không chọn cho cậu đóng vai con trai.
Nói chung trẻ con dễ khiến người ta buông lỏng cảnh giác, hơn nữa thân phận cháu trai tương đối thích hợp để tiếp xúc và tìm hiểu thêm với người nhà của Ngụy Tô Thận.
"Vì ký chủ nhất định yêu cầu nên tôi tôn trọng sự lựa chọn của anh." Phương Sam lắc đầu nói: "Mời ký chủ chọn kịch bản..."
Ngụy Tô Thận bình tĩnh nhìn cậu, nhìn đến mức Phương Sam cảm thấy hơi chột dạ: "Trước mắt thì đây là câu hỏi cuối cùng."
Ngụy Tô Thận không nói gì.
Phương Sam ho nhẹ một tiếng: "1.
Tình yêu mới nhóm chốn quyền quý: Tổng giám đốc bá đạo yêu tôi.
2.
Cưới trước yêu sau: Cưng chiều vợ nhỏ.
Khuyến nghị ký chủ nên chọn phương án 2 để mâu thuẫn trong nhà tập trung vào tôi nhiều hơn, khi đó sẽ có thể chia sẻ được áp lực trước mắt cho ký chủ."
"Tôi - chọn - 1."
Phương Sam thề, trong nháy mắt vừa rồi, cậu nghe ra mùi vị nghiến răng nghiến lợi từ giọng điệu của đối phương.
Gia đình họ Ngụy là nhà giàu thứ thiệt, chỉ riêng đèn pha lê trong phòng khách cũng đã lên tới hàng trăm nghìn.
Tin tức Ngụy Tô Thận bị thương không được truyền về nhà họ Ngụy nên người giúp việc trong nhà nhìn thấy hắn đều chỉ gật đầu gọi một tiếng Đại thiếu gia rồi sau đó lại tiếp tục làm công việc đang dở dang.
Phương Sam cảm thấy Ngụy Tô Thận thật đáng thương, ít nhiều gì cũng đến mấy đêm không về nhà, vậy mà ngay cả lời hỏi thăm cũng không có.
Nhưng cậu lại không biết Ngụy Tô Thận thường xuyên đi công tác, đêm không về cũng là chuyện bình thường.
"Anh." Một cậu nhóc mập mạp từ trên tầng đi xuống, nhìn thấy Ngụy Tô Thận vẻ mặt có chút không được tự nhiên cho lắm, nhưng khi nhìn thấy chàng trai "trang điểm lộng lẫy" bên cạnh Ngụy Tô Thận, cậu lập tức ngây người: "Đây là...!"
Phương Sam dựa vào Ngụy Tô Thận như người không xương, cằm hất lên, trong mắt lộ ra vẻ khiêu khích.
Nhóc mập hít sâu một hơi: "Anh, các anh là..."
"Như nhóc thấy đó." Phương Sam liếm môi.
Sắc mặt nhóc mập lập tức tái mét, da thịt trên mặt run rẩy mấy lần, mãi mới kìm nén được cảm xúc.
Ngụy Tô Thận buộc phải chấm dứt sự khoe khoang của Phương Sam: "Tìm được việc thực tập chưa?"
Nhóc mập bĩu môi: "Em năm cuối rồi, giờ quan trọng nhất là làm luận văn."
Một cô giúp việc lớn tuổi đi tới, giải vây cho nhóc mập khỏi tình trạng khó xử: "Cơm sắp xong rồi, mau rửa tay chuẩn bị ăn thôi."
Nhóc mập thở phào nhẹ nhõm.
"Em trai tôi, Ngụy Tô Bùi..."
Phương Sam nhíu mày nói: "Cha mẹ anh rõ thiên vị, ngay cả số nét trong tên cậu ta cũng nhiều hơn anh một nét."
".......Đừng so sánh nhạt nhẽo như thế."
Tay nghề của cô Trương rất tốt, trên bàn đều là đồ ăn ngon nhưng Ngụy Tô Thận lại ngồi ở chỗ có nhiều món chay, ngược lại chỗ nhóc mập ngồi trước mặt toàn là tôm hùm.
Người nhà họ Ngụy không có ai là kẻ ngu xuẩn, mặc dù bề ngoài nhóc mập nhìn có vẻ rất thật thà nhưng cậu lại rất nhạy bén với cảm xúc của người khác, đôi mắt nhỏ loé lên một tia sáng, cậu chăm chú nhìn Phương Sam: "Hình như anh có thù với em à?"
Phương Sam: "Chỉ là bất bình thay anh trai cậu mà thôi."
Đầu Ngụy Tô Thận lại bắt đầu đau ê ẩm.
Ngay từ lúc Phương Sam ngồi trong xe đưa kịch bản, hắn đã biết đây chắc chắn là một hệ thống không đứng đắn rồi, giọng hắn hơi trầm xuống: "Ăn cơm đi."
Phương Sam không bị ảnh hưởng bởi khí thế của hắn, chế nhạo: "Tôi chính là không chịu nổi đấy.
Nhìn em trai anh mà xem, vừa nhìn đã biết là thường xuyên được ăn sơn hào hải vị rồi.
Nếu không đều cùng món ăn giống nhau, sao cậu ta lại nhiều hơn anh tận mấy chục cân thịt được hả."
Lạch cạch.
Tôm hùm trên tay nhóc mập rơi xuống đĩa, Phương Sam vô tình lại chọc trúng chỗ đau của cậu.
Đều cùng một mẹ sinh ra nhưng thể chất của Ngụy Tô Thận hoàn toàn trái ngược với cậu, chính là loại người ăn bao nhiêu cũng không béo trong truyền thuyết! Ngược lại là cậu, cho dù chỉ uống nước lọc cũng có thể tăng cân được.
Bạn đang đọc bộ truyện Khi Đỉnh Nhân Sinh Gặp Đỉnh Thần Kinh tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Khi Đỉnh Nhân Sinh Gặp Đỉnh Thần Kinh, truyện Khi Đỉnh Nhân Sinh Gặp Đỉnh Thần Kinh , đọc truyện Khi Đỉnh Nhân Sinh Gặp Đỉnh Thần Kinh full , Khi Đỉnh Nhân Sinh Gặp Đỉnh Thần Kinh full , Khi Đỉnh Nhân Sinh Gặp Đỉnh Thần Kinh chương mới